Bạch Nhật Huyên Tiêu

Bạch Nhật Huyên Tiêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323560

Bình chọn: 10.00/10/356 lượt.

đi vào giấc ngủ. Cô vừa sợ tối vừa sợ ma, rốt cuộc khi ba mẹ đi tiệc tối và ở lại, chỉ còn mình Bạch Nhật Tiêu trong phòng, bộ dáng rón ra rón rén của cô, quả thực giống con mèo nhỏ trộm đồ vậy.

Anh cũng luôn luôn chờ đợi, chờ đợi cho đến khi cô không nhịn được và tìm kiếm sự bảo vệ của mình. Cứ việc chờ đợi đến khi không kiên nhẫn, anh vẫn kiềm chế suy nghĩ muốn bên cạnh cô mà vô cùng lo lắng. Bởi vì anh biết, trong lòng cô, anh rốt cuộc có bao nhiêu quan trọng. Có phải hay không nên trời không phụ người có lòng, thật sự khiến cho anh chờ đến thời điểm này, tiếng mở cửa quen thuộc kia.

Anh lặng lẽ mà thong dong đến nơi cũ, chờ thân hình nhỏ bé của cô rơi vào vòng ôm của mình.

Trải qua vô số lần trải nghiệm trước kia, cô vẫn là không có học tốt, đến chỗ rẽ, như trước vẫn chui đầu vào mai phục của anh.

“Anh lại mai phục em nha!!” Cô hờn dỗi đẩy vòng ôm của anh ra, cười hì hì nhìn khuôn mặt tươi cười đầy thõa mãn của Bạch Nhật Tiêu, vẫn cảm thấy rằng, ở bên người anh luôn luôn an tâm hơn.

Bạch Nhật Tiêu kéo cô đến bên giường, chỉ chỉ đống tài liệu trên bàn, “Anh còn có vài việc chưa làm xong, em ngủ trước đi.”

Cơn buồn ngủ của cô không phải quá sâu, liền kích động ngồi xuống bên người anh, nhìn ánh mắt anh cẩn thận, nghiêm nghị nhìn chăm chú những con số chằn chịt trên màn hình máy tính. Cô đau đầu nhìn cuốn sách anh đang đọc được một nửa trong tay, “Giáo trình tài chính cao cấp quốc tế”. Cô còn thật sự thử nghiêm túc nghiên cứu thử sách này, nhưng là, khi nhìn đến những ký hiệu của anh bên trong, cô lập tức nhíu mày, “Hoàn toàn không hiểu gì hết…” Trong sách tất cả đều là ký hiệu cô không biết.

Anh yêu chiều xoa xoa đầu cô, cầm sách lại, miễn cho cái đầu yếu ớt nhỏ bé kia lại chịu thêm kích thích. Dù sao với thành tích toán học của cô, với những thứ rối tinh rối mù này, cũng khiến cho thiên tài toán học như anh cũng cảm thấy đau đầu.

“Anh hai, anh muốn theo học chuyên nghiệp cái gì sao?” Cô vô cùng thân thiết dựa vào bờ vai anh, nghe âm thanh anh gõ bàn phiếm lách cách, ngửi trên người hương hoa hồng rất nhẹ. Tâm trí của cô ngày càng được thả lỏng.

“Tài chính.” Anh dịu dàng nhìn qua bàn tay nhỏ bé đương rất ngoan ngoãn của cô, đôi cánh tay trắng mịn kia đã bắt đầu xuất hiện bên hông anh.

“Anh vẫn quyết định tiếp quản ‘Hoàng Đình quốc tế’ của ông nội sao?” Giọng nói của cô ngày càng trầm hơn, đầu dựa trên vai anh cũng ngày càng nặng, chậm rãi chìm vào lồng ngực anh.

Anh bế thân hình mềm mại của cô, đặt vào trong chăn, nụ hôn ngọt ngào nhẹ nhàng dừng bên môi cô.

Hoàng Đình quốc tế, là trong lúc có Bạch thị, ông nội của Bạch Nhật Tiêu lập nên, vì tài chính quay vòng của Bạch thị thiết tạo nên một thế vững chắc. Nhưng trong lúc lâm chung, không ngờ lại đem Bạch thị cùng Hoàng Đình phân rõ giao cho Bạch Vĩ Minh cùng Bạch Nhật Tiêu. Trước khi Bạch Nhật Tiêu có đủ năng lực để tiếp quản Hoàng Đình, tạm thời trao quyền vận hành bộ máy này cho ban Giám đốc, đợi cho Bạch Nhật Tiêu tốt nghiệp Đại học, Hoàng Đình sẽ vô điều kiện trở về trong tay anh. Chuyện này, ngay cả Bạch Vĩ Minh cũng không có quyền can thiệp.



“Chỉ khi cậu nhìn cô ấy, ánh mắt mới có thể trở nên ấm áp như vậy.”

Thời gian bước dần vào tháng sáu, thời tiết bắt đầu trở nên khô nóng. Lúc mặt trời sắp tắt nắng, Bạch Nhật Huyên kiêu hãnh giơ trái bóng trong tay ra, chỉ vào Từ Khả Hân, bộ dáng ‘cậu cứ việc phóng ngựa tới đây’ rất rõ ràng.

Từ Khả Hân cũng thực có tố chất thần kinh, hất cằm lên. Cả hai cô gái giống như đang tiến hành một trận đấu quốc tế, hai bên đều làm ra vẻ nghiêm trọng khiến cho người ta dở khóc dở cười.

Trái bóng đầu tiên được đánh ra, Từ Khả Hân đùa cợt nhìn Bạch Nhật Huyên đang quẫn lên với trái bóng dí sát bên người, “Chậc chậc chậc, với trình độ này của cậu, thật sự khiến cho anh hai cậu mất mặt rồi đó ~”

“Cậu đừng đắc ý, bóng của anh hai mình đều tiếp được hết, chỉ tại cậu thôi!!” Cô không cam lòng vặn ngược Từ Khả Hân.

Nói đến Bạch Nhật Tiêu, Từ Khả Hân đột nhiên ý thức được một vấn đề nghiêm trọng, vội vàng cởi găng tay ra, quẳng cho cầu thủ kế tiếp, vô cùng thần bí túm lấy Bạch Nhật Huyên, “Đi, tớ có chuyện này muốn nói với cậu, so với bóng chày còn quan trọng hơn!!”

“Cậu muốn nói gì? Ở nơi nào nói mà chẳng được hả!” Bạch Nhật Huyên bị cô bạn không chút khí chất kéo ra khỏi đám người, cô thật cẩn thận để sát vào bên tai Bạch Nhật Huyên.

Từ Khả Hân nhìn cô chằm chằm thật lâu, mới cẩn thận mở miệng nói, “Cậu thành thật nói cho mình biết, anh hai cậu thích cậu, có đúng hay không?!!” Cô nàng bày ra dáng vẻ bức cung. Ánh mắt kia, đang cật lực muốn nhìn thấu tâm tư Bạch Nhật Huyên.

Bạch Nhật Huyên méo xệch, dùng nụ cười che lấp vẻ xấu hổ, tặng cho Từ Khả Hân một cái đánh, “Cậu nói gì vậy, làm sao có thể như thế nha?!!” Mặc kệ Từ Khả Hân nói là không phải sự thật, nhưng đây là điều không cho phép. Cô cũng chưa bao giờ dám nghĩ tới tình cảm như vậy


XtGem Forum catalog