
đông lớn mà- Vũ Phong âm trầm nói.
_Dạ, vậy thôi.- Vũ Lâm nói rồi cả hai cùng cúp máy.
Đấm vào tường anh tức giận nói:
_Tại sao em lại ngốc cỡ quốc tế thế này chứ?
Tại Phòng của tên đại ca Thiên Tứ,
_Đưa thằng Bặm trợn đi sơ cứu đi.- tên đại ca nói.
_Đại ca àh, tên hồi nãy ghê ghớm quá, nó là ai vậy ạh- đàn em A nói.
_Tao biết chết liền. Mày kêu người đi điều tra đi. – Tên đại ca lo lắng nói.
_Dạ- đàn em A nói.
15 phút sau,
_Đại ca ơi không xong rồi- Đàn em A hốt hoảng chạy vào phòng nói.
_Có chuyện gì?- Tên đại ca đang ôm gái xinh đẹp hỏi.
_Thằng lúc nãy…àh không người lúc
nãy là…là… “ Thiên Thụ Bảo, Thiên Tứ Ca” của Thiên Bang đó anh, hay còn
gọi là “ Tứ Thiếu Gia”, còn là Giám Đốc Điều Hành của Thiên Gia, cũng là con trai út của Thiên Bang Chủ. – Đàn em A vừa nói vừa run.
_Cái gì?- Thả em gái xinh đẹp ra tên đại ca la to.
_Chết rồi đại ca ơi giờ tính sao
đây? Chúng ta đã đắc tội với Thiên Bang rồi, lần này thì chết với Bang
chủ rồi- Đàn em A sợ run nói.
_Mày im đi, tao cũng sợ không kém đây rồi còn nói nhiều nữa.- Tên đại ca lo lắng không kém.
_Đại ca em có một cách có thể chuyện này không bị đến tai của bang chủ- đàn em B nói.
_Cách gì nói đi- Tên đại ca như bắt được vàng.
_Chúng ta cứ đến chổ hẹn như đã
định nhưng ta sẽ dùng mĩ nhân kế để thương lượng với “ Tứ thiếu gia”. Em nghe nói đâu, tên đó rất thích các em gái đẹp- đàn em B xảo quyệt nói.
_Cách này cũng được nhưng mà nếu không có tác dụng thì sao?- đàn em A nói.
_Hay chúng ta bắt cái con nhỏ đi với tên đó xem. Em thấy thằng đó có vẻ cưng nhỏ đó lắm- đàn em C chen mồm vào.
_Được tao thấy hai cách đều được mau làm đi- Tên đại ca ngu ngốc nói.
Lại nói về Trân Trân của chúng ta,
cô đang ngây ngốc quay về phòng mình mà không biết rằng sẽ có chuyện xảy ra. Về phòng ngồi ăn hết mấy món mà Ngọc Lan đã chuẩn bị cho cô. Đang
suy nghĩ việc tại sao mà Vũ Phong đang giận mình thì:Cốc,…cốc…
_Mời vào cửa không đóng- Tôi nói.
Không để ý là ai đang bước vào thì có người chụp ột chiếc khăn tẩm thuốc mê làm cô chưa kịp chống cự đã thiếp rồi.
_Cái con nhỏ này dễ lừa nhỉ- đàn em C hả hê cái chiến tích của mình.
_Thôi nhanh đi cha nội, sắp đến giờ rồi- đàn em A nhìn đồng hồ nói.
8h, nhà kho Thiên Tường,
Lúc này Tiết Trân Trân cuả chúng ta đang bị bịt miệng, trói tay chân lại, do thuốc mê hít nhiều quá nên cô
chưa tỉnh. Tiếng xe của một chiếc ôtô làm cho bọn chúng phải giật mình, chúng còn dẫn them một em cực xinh đẹp lại tươi mát nữa chữ, than hình
chuẩn hình chữ S, con trai không mê tít mới lạ. Bữa tối này, Ngọc Thụ
mặc một bộ đồ cực kì đẹp nha, áo khoác gió màu đen, áo trong là màu
trắng nha, quần jean hàng cao cấp nha, đeo găng tay, đi giày hiệu nike
màu trắng, đầu tóc vuốt keo trông rất bảnh,bên tai trái đeo thêm khuyên
tai kim cương, cộng chiếc kiếng đen trông rất đúng hình tượng lãng tử
nha. Làm cho cô gái xinh đẹp kia nhìn không chớp mắt, còn mấy tên kia
thì ghen tị hết biết nhưng rất tiếc thiếu mất tên đại ca đang nằm bệnh
viện và tên bặm trợn bị Ngọc Thụ đánh chứ nếu không chắc mấy đứa này tức vì không đẹp bằng mất.
_Chà, các người đến sớm hơn tôi tưởng đấy.- Ngọc thụ cười khểy nói.
_Hừ, ngươi đừng tưởng mình là “Tứ
thiếu gia” của Thiên Bang thì ngon nha. Chúng tao cũng không vừa đâu-
đàn em C bực tức trước vẻ mặt khinh bỉ của Ngọc Thụ.
_Để xem- Ngọc Thụ lóe lên ánh mắt nguy hiểm hướng về đàn em C, làm cho hắn ta sợ không làm được gì.
_Các người giải quyết nhanh lên tôi còn có việc cần làm nữa- Ngọc Thụ mất kiên nhẫn nói.
_Thật ra lần này chúng tôi đến đây để thương lượng với “ Tứ Thiếu Gia”- đàn em A biết điều nói.
_Vậy sao? Tôi nhớ không làm là các người muốn giải quyết bằng vũ lực mà- Ngọc Thụ dựa vào chiếc xe của mình nói.
_Không không, “ Tứ thiếu gia” đừng
hiểu lầm. Chúng tôi có mắt không tròng mới không biết “cậu”. Mong cậu
đừng hẹp hòi chấp nhất kẻ như chúng tôi- đàn em A nói cầu hòa.
_Coi như các người biết điều nhưng tôi cũng phải nói lại với Bang Chủ các người để dạy dỗ lại- Ngọc Thụ cười cợt nói.
_Đừng mà “ Tứ thiếu gia”, chúng tôi sẽ tặng cho cậu cô người mẫu này coi như tạ lỗi- đàn em A vẫn muốn giữ
hoà khí nói- Còn không mau đi lên.- đàn em A ngoắc cô người mẫu chữ S
đang ngây ngốc đứng nhìn Ngọc Thụ. Thấy đàn em A gắt lên cô người mẫu
mới tỉnh mà đi lên, cô ta bước đi một bước như đang khoe hết cái gì vốn
có cho mọi người coi, làm cho mấy tên kia thèm thuồng hết biết luôn.
Riêng Ngọc Thụ, anh chỉ cười khểy khi cô gái đó đến gần định xờ lên má
thì anh ấy hất tay ra:
_Không cần đâu, tôi mặc dù thích
con gái đẹp nhưng không thích xem họ là món hang trao đổi. Coi như lần
này tôi tha cho các người nhưng lần sau đừng quá ức hiếp người khác-
Ngọc Thụ nhìn họ mà nói.
Trong lúc này tôi tự nhiên tỉnh
lại, thấy tay chân bị trói, lại nghe được tiếng có người đang nói chuyện sau lưng tôi chỉ tội không nhìn thấy gì chỉ tại mấy cái thùng hang chất cao quá thôi.Tôi cố gắng đứng dậy nhảy như lò cò từng bước ra ngoài,
vừa thấy chỗ trống có người đứng vui quá nên lò cò té cái oạch , tất cả mọi người đều nhìn v