
lên :
-Yeah !! Bây giờ tui được zô đây chơi rùi hả ???
Hoàng lại cười – đúng là hắn cười rất nhiều khi ở cạnh nó , cứ như thể
hắn đã có một phép màu nào đó biến hắn thành một con người như vậy .
-Ừ ! Nhưng phải để tôi đi gửi xe đã nhé . Đứng yên ở đây , đừng có đi đâu hết !!
Nó gật gật đầu , lúc lắc mái tóc rồi ngóng theo bước của Hoàng . Lòng chợt cảm thấy ấm áp đến diệu kì .
Bỗng … Nó cảm thấy choáng váng . Rồi sau đó ngất lịm đi , không còn hay biết điều gì nữa … Nó đã bị ai đó chụp thuốc mê …
Minh Hoàng
quay trở lại thì đã không còn thấy nó đâu nữa . Hắn đưa mắt nhìn xung
quanh và cũng vô ích . Không có nó ở gần đây . Hắn thở dài , cứ đứng mà
trách thầm nó : “ Hừ.. đã nhắc là đứng yên một chỗ rồi cơ mà !” Nhưng
rồi… một ý nghĩ lại lóe lên trong đầu hắn … chỉ 2 từ thôi … nhưng đủ cảm thấy hắn sôi gan sôi ruột rồi … Black Rose…
Hoàng bắt đầu cảm thấy hoang mang và lo lắng thật sự , định bụng sẽ đi
hỏi xung quanh thì… Một cậu bé đánh giày bước lại phía hắn .
-Anh ơi !!! Có một chị gởi cho anh cái này !
Nói rồi thằng bé chìa ra 1 phong thư màu đen kì bí và một chiếc đồng hồ đếm ngược sau đó nhanh chóng chạy đi mất hút .
Rõ ràng đây là tín hiệu của cô ta – một Black Rose đầy nguy hiểm và bí ẩn.
Hoàng nhẹ nhàng mở lá thư ra… Những con chữ thật ngắn gọn và nhập tâm vào đầu hắn một cách lạ thường…
“ Đu đưa ngọn gió , mây , trời , đất !”
Lá thư chỉ vẻn vẹn 7 chữ duy nhất . Hoàng gằm mặt suy nghĩ , ánh mắt se
lại . Black Rose dám thách thức hắn ư ?? Liệu dòng chữ đó có phải tín
hiệu gì để cứu nó khỏi tay cô ta hay không ?? Nhưng liệu chiếc đồng hồ
kia có vai trò gì nhỉ ??
Hoàng cắn răn , định gọi điện cho Vũ và Bảo cùng tới nhưng hắn chợt lật đằng sau lá thư thì … “ Hãy giải những câu này để cứu con nhóc ! Đừng
viện trợ ai cả , đơn giản thôi mà Cold Boy ! Đồng hồ đếm ngược 30 phút
…!”
Hắn siết chặt tay lại , hắn phải giải ra tất cả trong 30 phút để đảm
bảo an toàn cho nó , hắn lê bước chân vừa đi vừa suy nghĩ thì chợt nghe
thấy…
-Mẹ ơi…!! Đi chơi động Phong Vân nhé mẹ !!!
“ Phong Vân” Hoàng giật mình .. chẳng phải là gió và mây sao…?? Nói rồi hắn chạy một mạch tới đó.
Khi hắn tới thì không có một thằng bé nào đưa cho tớ giấy nào nữa , mà… hắn thấy một bông hồng đen ngay gốc cây gần đó – Tín hiệu của Black
Rose .
Vẫn rất nhẹ nhàng , Hoàng nhấc bông hồng lên và lấy phong thư ở dưới đó lên .
“ Quay quắt lòng ai nỗi đợi chờ !”
Lần này thì có vẻ nhanh chóng hơn , hắn chạy tới Cối Xay Gió và lấy được thêm một dữ kiện nữa “ Mạo muội nói rằng tôi yêu hắn!”
“Là ở đâu?” Hoàng bóp trán suy nghĩ , đầu óc quay cuồng vì khó nghĩ ,
hắn sợ nếu không giải được thì nó sẽ gặp nguy hiểm , áp lực đè nặng lên
hắn .
Bỗng , hắn chợt nhớ ra có một lần đọc được trên tờ báo mạng về khu vui
chơi WL này mới ra một khu mới đó là “ Bức Tường Lời Trái Tim” Ở đây mọi người có thể viết lên đó những lời yêu thương cho một nửa của mình .
Hoàng cười nhẹ rồi tới ngay nơi đó.
Lần này , hắn tìm mãi nhưng không thấy phong thư nào cả.
“ Hay là ở trên ngay bức tường ?” Hắn dò xét từng câu từng chữ , căng mắt lên hết cỡ .
“ Đây rồi !!” Hắn thầm nghĩ rồi bước lại phía có vẽ một bông hoa hồng đen . Lại một dòng chữ nữa … “ Hiểm có họa gì hắn nhớ tôi?”
Lại một dữ kiện khiến hắn phải đau đầu . Rốt cuộc đó là đâu… là đâu mới được chứ…??? Hắn vò đầu bứt tóc , từ trước đến giờ chưa điều gì khiến
hắn phải bối rối đến vậy. Hắn muốn hét thật to…
“ Boong..!” Chiếc đồng hồ bấm giờ nhẹ kêu lên những cũng đủ khiến Minh
Hoàng phải giật mình , lòng thắt lại . Trời đất … Thật bất tài quá !! –
Hắn cứ tự trách mình , tay siết chặt đấm vào gốc cây gần đó Ya
!!!!!!!!!!!!
Bỗng … Hắn chợt để ý 4 câu đấy , ghép lại chúng liệu có được ??
“ Đu đưa ngọn gió , mây , trời , đất !
Quay quắt lòng ai nỗi đợi chờ
Mạo muội nói rằng tôi yêu hắn
Hiểm có họa gì hắn nhớ tôi ?”
Tất cả quá rõ rồi , giá như hắn bình tĩnh hơn để sớm nghĩ ra điều đó
.Hoàng thầm cầu ước rằng sẽ còn 1 tia hi vọng gì đó . Hắn chạy thật
nhanh đến “ Đu Quay Mạo Hiểm ”
4 câu thơ của Black Rose , không chỉ là gợi ý để tìm đến nơi mà Hoàng
cần tìm . Mà còn mang một ý nghĩa nào đó liên quan đến việc cô ta chống
đối lại bộ 3 chăng ???
________________________
Không ai có thể ngờ 5 phút trước đó , tức là lúc 25 phút thời hạn trôi
qua , Thiên Vũ lại có mặt ở khu Đu Quay . Chẳng là hắn thấy Hoàng và nó
đi chơi nên cũng theo chân tới đây . Sau đó lại mất dấu nên Vũ cũng nhân tiện vào đây thăm thú luôn .
“ ax… ai mà trông giống nhỏ Thoại My vậy ??” – Vũ chợt giật mình , nhìn lại phía Đu Quay . Oh… hắn đâu có nhầm .. đúng là nó đấy chứ …(!)
Và lúc này , nó đang mê man bất tỉnh , ngồi một mình ở khoang đu quay .
Vũ định sẽ k