Biệt Thự Hoàng Tử

Biệt Thự Hoàng Tử

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325803

Bình chọn: 9.5.00/10/580 lượt.

học sinh toàn trường mau chóng lánh đi kẻo nguy hiểm !!!

Bảo kéo Châu đi , riêng Hoàng vẫn đứng yên chần chừ :

-Không được .. còn cậu và Thoại My…

-Nhanh lên đi… tính mạng của hơn 1000 học sinh phụ thuộc vào cậu lúc này đấy… nhanh lên…!!!

Hoàng cắn chặt môi , chạy đi hết sức mình.

20 giây…..

Vũ cầm chặt tay nó :

-Ném quả boom ra đi , chúng ta sẽ cùng chạy…!!!

Nó lắc đầu nguầy nguậy :

-Không !!! Anh mau chạy đi , Thiên Vũ… không còn thời gian nữa đâu… chạy đi…!! Chạy đi….

-Cô không đi tôi cũng không đi !!!!!!!!! – Vũ gắt lên , nước mắt hắn cũng bắt đầu lăn …

10 giây….

Vũ thở dài … hơi thở cuối cùng??? Rồi ôm chặt lấy nó chứa chan tình cảm và thì thầm :

-Chúng ta sẽ cùng chết…. chết là hết… Sẽ tắt thở… Nhưng sẽ có một thứ luôn thở trong tôi dù chuyện gì xảy ra…đó là tình yêu…



Bùm !! Tiếng nổ vang lớn … Như muốn xé cào toàn khu vực… Tất cả mọi thứ đổ vỡ …

Tan tành…

Khu học sinh chạy toán loạn , hỗn độn như một trận chiến tranh thời cổ xưa .

Cảm nhận được toàn xương thịt như đang tro từng mảnh .

Thế là hết ….

Tương lai tươi sáng của hai con người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết coi như đã còn dấu chấm.

Hết rồi…

Tạm biệt trần gian…!!!

……………………………………

Ơ nhưng….
Đôi mắt nó dần mở ra … chẳng có gì đổ vỡ , hơn hết xung quanh vẫn bình
an !!! Phù… Thật may là nãy giờ chỉ là nó tưởng tượng mà ra. Duy chỉ có
cả nó và Thiên Vũ đều được “tẩm bột” miễn phí … Một lần nữa , Black Rose lại bỡn cợt bọn nó . Qủy quái !!! Qủa boom đó là boom bột mì không một
chút hiểm nguy .

Thiên Vũ vẫn nhắm ghiền mắt , mặt dính đầy bột . Thấy bộ dạng đó của hắn , nó bật cười , lay lay người hắn :

-Hey ! Thiên Vũ , hông sao nữa rồi ! Hoàn toàn bình yên !

-

Vũ từ từ mở mắt ra , sau đó ôm chặt lấy nó :

-Không sao rồi..!! May quá… may quá…!!!!

Nó trơ mặt ra , gõ gõ lưng hắn :

-Hơ… Mừng quá cũng không nên ôm tui chặt đến thế chứ ..!!

Sau đó , Vũ
và nó bước ra ngoài trong bộ dạng đầy ngớ ngẩn đó , nhưng vẻ bề ngoài
lúc này chẳng là mấy quan trọng , an toàn là may mắn rồi . Nhưng trong
bụng , Thiên Vũ vẫn còn tức anh ách , rõ ràng Black Rose muốn đùa giỡn , khinh bỉ bọn hắn mà… Vụ này mà không giải quyết triệt để , hắn biết là
sẽ còn thêm nhiều rắc rối nữa sẽ xảy đến . Vì vậy , từ nay phải cẩn
trọng và tìm ra một biện pháp nào đó để “xử lí” ngay “mụ” Black Rose
này.

Bước ra ngoài , cả một toán học sinh xúm lại phía Thiên Vũ , quan tâm xúm xít dữ lắm – nó ra rìa .

-Thiên Vũ à…!! Anh có làm sao không ??

-Ôi…boom nổ mà anh vẫn bình yên à…!! Thật là anh hùng quá đi.. Nhưng sao người anh lại dính đầy bột mì thế này !!!

-Grừ !! Cái
con hâm này , hot boy Thiên Vũ có dính cả tá bột mì thì vẫn đẹp trai như thường mà , còn nói nữa tao “binh” cho đấy !!!

-Thiên Vũ à , để em lau cho nào…!!

Vũ thở dài , nhún vai đầy mệt mỏi nhìn nó . Chẳng hiểu sao nó lại thấy bực , dậm
chân rầm rầm sau đó mặc kệ hắn ta mà bỏ đi về phía trước .

Bỗng , Minh Hoàng từ đâu chạy đến chỗ nó . Thấy thế nó liền hỏi dồn :

-Nhất Bảo và Ngọc Châu đâu ??

-Ngọc Châu bị shock , xỉu và được đưa đến phòng y tế rồi ! Còn cô không sao chứ… ?? Tại sao người lại…

Chưa để Minh Hoàng nói hết câu , đúng hơn là “quan tâm” hết , nó đã cắt lời :

-Trò đùa của Black Rose ! Chã có gì nguy hiểm ở đây cả , boom bột mì !

Nghe vậy ,
Hoàng siết chặt tay lại . Hắn cảm thấy vô cùng tức tối và đay nghiến
người con gái đó . Không biết thực ra , cô ta là ai…?? Lúc này , hắn mới chợt nhớ đến Thiên Vũ liền hỏi tiếp :

-Vũ đâu ?

-Fan bu kín rồi !!! Khiếp , hắn ta chắc sắp trở thành “ hot boy bột mì” được rồi đó !!!

Hoàng khẽ
bật cười vui vẻ trước điệu bộ đáng yêu của nó nhưng chợt , gương mặt hắn lại lạnh lùng trở lại , lòng đau thắt khi nghĩ về sợi dây chuyền định
mệnh. Hắn tự nhủ lòng , phải cố lên để chờ kết quả ADN vào buổi chiều và dù kết quả có thế nào thì nhất định cũng phải vượt qua cho bằng được .

Sau đó ,
Hoàng dẫn nó tới phòng thay đồ để bỏ cái bộ dạng lấm lem ấy đi rồi cùng
tới phòng y tế thăm Ngọc Châu. Thật may là con bé không làm sao cả nên
có thể vui chơi lại như bình thường nhưng có lẽ bây giờ , bất kì ai
trong số bọn nó đều không thể tránh khỏi mối bận tâm “Black Rose”.

_________________________

Sau giờ ăn
trưa , bộ 3 có hẹn khai trương một quán Trà Sữa của một tiểu thư nhà họ
Lý – Một cô gái có tính độc lập nên không phụ thuộc vào cha mẹ , luôn cố gắng sống bằng chính sức lao động của mình. Và cả nó và Ngọc Châu cũng
đi cùng nữa .

- Hi ! Cảm
ơn các bạn đã đến quán mình uống thử mừng khai trương nha ! Các bạn dùng gì ? – Cô tiểu thư nhanh nhảu nói bằng giọng rạng rỡ , đáng yêu .

- Bạc hà trân châu hết và 1 ly thạch đắng nha cô bé ! - Bảo cười đá


Teya Salat