XtGem Forum catalog
Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Black - Angel (Thiên Thần Bóng Tối)

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329872

Bình chọn: 9.00/10/987 lượt.

gây ra cái chết cảu cậu ba!

- Ra vậy!

Lâm Chấn Đông hơi nhíu mày....... Băng vẫn vô cùng thản nhiên khi biết
sự thật về cô bạn mình và chính mình đã gián tiếp gây ra mợi chuyện đau
lòng.

- Bị phản bội.....Không giận dữ. Nhận ra sai lầm của mình, không hối hận sao?

Băng quay lại nhìn thẳng vào Lâm Chấn Đông:

- Không giận dữ......... vì ngay từ đầu tôi đã biết An không phải bạn.
Không hối hận....... vì không tự nhiên mà tôi nói ra chuyện của Chấn
Nam.

Băng đang bước lùi.......lùi dần....

- Toi chỉ muốn biết.........Lâm Chấn Đông! .......ông độc ác tới mức nào..........

Băng quay người......bước đi........giữ vẻ mặt như ban đầu bước vào.

Thụy An đứng như trời trồng, không thể ngạc nhiên hơn.

Lâm Chấn Đông khá đăm chiêu....... ông ta đang tính toán cho các bước tiếp theo.

- Đôi mắt đó đọc được suy nghĩ người khác, cái đầu đó phân tích được tất cả lời nói của kẻ khác........cái miệng đó......có khả năng gây chết
người....Ngay từ đầu đã đoán được mọi hành động của ta......thật
không-tầm-thường!!!

- Ông chủ.......em......xin lỗi.

- Ta chỉ cho người cơ hội cuối cùng! Cố làm tốt đi!

..............

.

......Băng về phòng Chấn Nam. Cả ngày nay, bên khu A, cô quản gia và đám giúp việc đã khóc hết nước mắt, lả đi vì mệt nên chẳng có ai quan tâm
tới Băng.......Vói nhỏ, thế càng tốt!

......Trong phòng khách phòng 103, trên chiếc kệ cao.....đặt một khung
ảnh hình Chấn Nam. Chỉ có vậy, 1 khung anh, không khăn trắng, không nến, không hương, lạnh ngắt. Nhưng.......trong tấm hình...... Nam vẫn đang
cười, nụ cười ấm áp và ánh nhìn dịu dàng....... nhìn về phía Băng. Nhỏ
đứng im không nhúc nhích, lần đầu tiên ngắm Chấn Nam kĩ và lâu đến vậy!

Nụ cười đó.......ánh mắt đó...... làm trái tim Hải Băng....trong một
giây......đã xao động.....chỉ một giây, rồi nó lại trở về tráng thái vô
cảm vốn dĩ.

- Đừng nhìn.....và đừng cười như thế! Chấn Nam .......không..... ghét em sao???

.

.........

.......7h sáng. Băng tỉnh dậy trên giường Chấn nam. Có lẽ từ giờ, nhỏ
khó mà được phép ngủ tiếp ở đây. Băng bước xuống giường, .....đi về phía cửa.

"- Em dậy rồi sao? Em muốn ăn sáng cùng ta không?"

Nhỏ khựng lại......từ từ quay đầu......Căn phòng trống không!

Giọng nói dịu dàng này đã vang lên mỗi khi nhỏ tỉnh dậy.......đều đặn
suốt 3 năm. Không gian vắng lặng.....nhưng hình như đâu đây, vẫn in dấu
hình bóng một người,,,,,,giọng nói của một người......Băng quay
đầu.....bước típ.

Khép cửa phòng 103 , có người đang dựa tường, khoanh tay đứng, ngay gần cửa.

- Vẫn giữ thói quen khi còn cậu ba, thích dậy lúc nào thì dậy sao?

Thụy An liếc mắt nhìn Băng bằng cái vẻ thách thức:

- Nhưng sáng nay, không có đồ ăn bê tới tận miệng đâu.

Suốt thời gian qua phải đóng kịch, tôi chẳng thấy deexc hịu chút nào. Dù làm bạn của cậu, tôi cũng thấy 1 chút thú vị.

Băng quay mặt, im lặng.

- Có một chuyện tôi muốn nói với cậu......Tôi có thể chắc chắn
rằng........Tôi.....yêu cậu ba hơn bất kì ai trên thế giới này. Yêu từ
lần đầu tiên thấy cậu ba......yêu từng nụ cười......từng ánh
mắt.....từng lời nói của cậu ba...... yêu đến mức có thể phát điên lên.
Cậu sẽ không bao giờ hiểu được đâu. Mỗi lần nhìn cậu ba quan tâm tới
cậu, vuốt tóc cậu hay cười với cậu, tôi chỉ muốn xé xác cậu ra! Cậu sẽ
không bao giờ hiểu được đâu! Mỗi lần thấy chị Như hành hạ
cậu.....tôi...... hạnh phúc đến mức nào......Nhưng, tôi phải kìm nén tất cả, chôn vùi tất cả! Vì tôi, không thể phản bọi ông chủ.

- VÌ sao.......lại phản bội........Chấn Nam?

- Tôi yêu cậu ba. Nhưng tôi không chịu đựng được khi thấy cậu ba ở bên
người con gái khác. Tôi không muốn câu ba rời khỏi tầm mắt của tôi.
Và.....nếu không có được cậu ba, tôi cũng không cho phép bất cứ kẻ nào
.......có được cậu ba.

- Ích kỉ!

- Im đi! Người ích kỉ là cậu. Chính cậu đã làm cậu ba bị tổn thương.
Chính câu mới là người gây ra cái chết của cậu ba! Nếu có con dao trong
tay, tôi chỉ muốn đâm thẳng một nhát vào tim cậu........Nhưng toi sẽ ko
làm thế, tôi sẽ không để cậu đến gần cậu ba......Cậu!!! Kẻ cướp tình yêu của tôi! Kẻ giết tình yêu của tôi! Tôi......sẽ làm cậu......sống không
bằng chết!!!

Giọng nói đay nghiến, An nhìn Băng bằng con mắt hận thù như rực lửa.......An quay người.....bước đi.

......

Băng chậm rãi bước trên hành lang, chợt nhận ra đằng trước mặt mình là Chấn Khang.

- Người bảo vệ ko còn. Cảm giác thế nào, người đẹp?

Băng bước chéo sang, định lướt qua mặt Khang nhưng cậu đã nhanh hơn và chặn lại.

- Ta không thích cái cách em tảng lờ ta. CHấn Nam chịu được, còn ta thì không!

Khang đưa mấy ngón tay vuốt trên tóc mái Băng, lần xuống.....từ từ đẩy cằm nhỏ lại phía mình.

- Hình như đám giúp việc ở đây không mấy thiện cảm với em đâu. Từ giờ sẽ khó sống đấ