pacman, rainbows, and roller s
Búp Bê Tóc Đen

Búp Bê Tóc Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326765

Bình chọn: 10.00/10/676 lượt.

chầm lấy bạn thân , miệng không ngớt khen lấy khen để - Tao không ngờ là mày còn có được cái tài vặt này !!

- Chị tuyệt lắm ! - Thái Vũ cười phụ họa - Em rất tự hào về chị !!

Kim My cười xòa . Cảm nhận hơi ấm từ vòng tay của Ni Na , lúc này Kim My mới tin đây là sự thực . Cô thầm cảm ơn hai người này , nếu không có họ - nhất là nếu không có Lê Ni Na - chắc chắn Kim My chẳng thể nào vượt qua được phần thi này .

- Nhưng bây giờ quần áo thì làm thế nào ? Còn hai phần nữa cơ mà ...- Kim My tháo tấm biển trên ngực áo xuống , ngán ngẩm nói với Ni Na và Thái Vũ .

- Yên tâm đi , trong lúc mày biểu diễn , tao đã tranh thủ gọi thêm đồng bọn rồi !! - Ni Na cười gian manh, nhỏ lắc lắc cái di động có hình yoyo cici ; vẻ lo lắng và giọt nước mắt ban nãy đã hoàn toàn biến mất . Kim My thấy yêu sao cái tính lạc quan này của Ni Na quá ; nghĩ vậy rồi , cô cũng thôi không buồn hỏi đó là đồng bọn nào nữa .

Thấy không còn việc gì để làm , Thái Vũ rủ hai cô gái ra căn - tin ăn trong lúc chờ đợi kết quả và đồng bọn luôn ; đương nhiên là hai cô gái gật đầu cái rụp , dẫu sao họ cũng quá mệt mỏi đầu óc khi phải trải qua chuyện vừa rồi .

Kim My thấy Thái Vũ ngày càng trưởng thành ...

Liệu nó có phải là bắt đầu của một tình cảm mới nảy sinh hay không ...?

* * * * * * * * *

Căn - tin hôm nay rất vắng , vì hầu hết mọi người hiện giờ đều đang tập trung trước sân khấu xem trình diễn . Bởi vậy mà Ni Na có thể dễ dàng mua được đồ ăn cho cả bọn mà không cần phải tốn một chút sức lực nào . Nhưng cái mất sức ở đây là Kim My giao nhiệm vụ cho Ni Na ra ngoài sân lấy lại cái khăn trải bàn trắng và trả cho chị lao công trong phòng bếp ; cô nàng vui vẻ gật đầu và đi làm nhiệm vụ ngay lập tức .

Kim My và Thái Vũ trong lúc chờ Ni Na mua đồ thì trò chuyện rôm rả , cơ hồ hai người này cũng ra dáng Hoàng tử với Công chúa lắm đấy chứ .

Dù gì thì mấy ngày qua cùng luyện tập hát bên Thái Vũ , đã giúp Kim My hiểu thêm nhiều về cậu nhóc công tử bột này . Kim My đã nhận ra rất nhiều điểm đáng yêu của Thái Vũ mà trước đây cô chưa bao giờ để ý đến : thằng nhóc này không phải quá vô tâm , cũng chẳng quá nhiệt tình ; nó quan tâm cô theo kiểu rất tế nhị , rất khó nhận biết được nếu như cô không chú ý kĩ . Điển hình như có lần cô nản quá đòi nghỉ tập , nó đã " dịu dàng " nói kháy cô một câu làm cô tức điên lên : " Sao trên đời này lại sinh ra một con người yếu kém như chị nhỉ ? " ; và chính nhờ cái sự tức điên ấy mà sĩ khí tập luyện của cô đã tăng cao ngùn ngụt , kết quả là hai đứa còn tập xong sớm hơn dự định ban đầu nữa ấy chứ ...

Lần thi này Kim My rất muốn cảm ơn Thái Vũ dù kết quả ra sao , ít nhiều thằng nhóc học trò bướng bỉnh này cũng là động lực giúp cô tiến lên . Chớp chớp đôi mắt nhìn về Thái Vũ , Kim My hỏi nhẹ nhàng :

- Sao hôm nay cậu đến muộn ?

Thái Vũ thuật lại toàn bộ sự việc sáng nay cho Kim My nghe . Nghe rồi cô mới thấy có điều kì lạ trong câu chuyện cậu vừa kể , vội vã hỏi lại :

- Đánh nhau mà sao cậu vẫn nguyên vẹn thế này ? - My hấp háy đôi mắt đẹp - Hay lại chém gió thay cho tội ngủ trễ của mình đấy hả ông tướng ? Ít ra cũng phải có vài vết bầm hay bị bẩn quần áo chứ ?

" Ông tướng " Thái Vũ nhướng hai mày , làm ra vẻ dễ thương thỏ con và trêu chọc Kim My :

- Nói ứ tin thì thôi ... Người ta hổng thèm , Bà Hai !!

Kim My nghe vậy thì toét miệng cười , hai má lúm đồng tiền lại xuất hiện trên đôi má phớt phấn hồng . Thái Vũ bắt chiếc mấy tên đồng bóng , coi bộ cũng ổn ra phết đấy :

- Đừng đùa nữa ! - Kim My đẩy nhẹ Thái Vũ một cái - Tôi hỏi thật đấy !!

Mặt thằng nhóc học trò thoáng đỏ lên trong giây lát , rồi cậu vội giải thích để xóa tan màu cà chua trên má mình lúc bấy giờ :

- Ừh thì lúc mới ra khỏi nhà thì bị chặn đánh ... - Thái Vũ nhún vai - Nhưng em có nói là đã đánh nhau đâu nào . Nói đúng hơn là suýt chuẩn bị đánh thì có người xuất hiện ngăn cản ...

- Ai thế ? - Kim My ngạc nhiên , dường như mỗi khi ngạc nhiên là đôi mắt cô lại trở nên tròn hơn .

- Nếu nhớ không lầm thì thằng đấy là anh trai của con nhỏ Tiểu Sư gì gì đó !? - Thái Vũ nhăn mày nghĩ ngợi - Mà chẳng hiểu sao thằng đấy nó tự nhiên tốt tính giúp mình nữa ? Lúc ấy em thấy nó nói gì đó với mấy thằng đầu trâu mặt ngựa kia , rồi cả toán chúng nó kéo nhau đi thẳng...

- Cậu nói ...Tiểu... gì cơ ? - Kim My run run như cố nén cười , hỏi lại .

- Tiểu Sư ! Cái con nhỏ hay bắt nạt ...

- Hahhahaha....!!! - Nghe đến đây thì e thẹn con gái của Kim My đã không còn giữ nổi nữa , cô nhóc mười tám tuổi phá lên cười như một đứa trẻ . Quả nhiên những lúc ở bên Thái Vũ , là những lúc Kim My thấy cơ miệng của mình thoải mái nhất ; được cười một cách tự nhiên và hả hê như thế này , liệu có mấy người khiến Kim My cười được như vậy ?

- Cái đồ ...Tên người ta lá ngọc cành vàng bao nhiêu , thì bị cậu chôn bẹp dí trong cửa chùa bấy nhiêu ! - Kim My vuốt nước mắt , cố gắng