Snack's 1967
Cái Giá Phải Trả Để Yêu Em

Cái Giá Phải Trả Để Yêu Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323244

Bình chọn: 9.00/10/324 lượt.

làm thế với nó thôi.

- Bao giờ em mới lớn đây?

Con bé dụi nước mắt, ngước nhìn Nguyên run rẩy ngờ vực:

- Anh làm ở bar thật? Bố em ép anh vào?

- Không. Là anh muốn thế.

- Anh biết đó là bố em mà? Anh có thể làm bất kì công việc nào mà, tại sao lại chui vào mấy cái lồng bạo lực ấy? Vào đó là anh tự dồn mình vào chân tường, anh biết không?

- Cũng tốt mà. Kiếm được nhiều hơn quảng trường.

- Không phải, vấn đề không phải thế. Anh không biết bố em là người như thế nào đâu.

- Anh biết, và suy nghĩ kỹ rồi.

- Nếu như biết thì anh không nên thế này? Dưới trướng bố em sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu. Tin em đi, anh phải rời khỏi ông khi còn có thể.

Lucky òa khóc. Nguyên điên thì cũng phải chọn chỗ chứ, có thể làm cho người khác được mà, sao cứ phải là bố nó? Để nó khóc chán, Nguyên im lặng đứng cạnh như mọi lần. Nhớ quá, sự im lặng của Nguyên. Bàn tay sắp bị vấy bẩn ấy lau nước mắt cho nó:

- Anh không thể.

- Tại sao?

- Vì anh có việc phải làm.

- Việc gì? Anh cần gì, em có thể cho anh, em sẽ làm cho anh, bất kể điều gì, miễn là...

- Em chẳng giúp được đâu – Nguyên vò đầu nó, cười khì – Phải tự anh làm.

- … Có việc gì quan trọng hơn tương lai của anh không hả? Giấc mơ vô địch quyền anh thì sao? Anh đã từng nói sẽ có ngày anh dành được nó mà? Nếu làm cho bố, không chỉ quyền anh, sẽ còn nhiều việc bẩn thỉu hơn mà anh phải nhúng tay vào.

- Anh chuẩn bị tinh thần rồi.

- Anh ngốc hả? Em đang nói tới việc cuộc đời anh sẽ bị hủy hoại trước khi đạt được giấc mơ của mình đấy.

- Việc này còn quan trọng hơn những thứ đó nhiều.

Con bé chợt thấy chùn lòng, vì điều gì? Ước mơ cháy trong đôi mắt mỗi khi Nguyên nhắc tới, cả mạng sống Nguyên vẫn luôn nói đáng quý hơn bất cứ điều gì, vậy mà Nguyên lại dễ dàng xếp chúng sau việc quan trọng đó sao? Việc đó là gì? Hay Nguyên cần tiền chữa bệnh cho cô gái đó? Không biết, nhưng trái tim nhói lên trước câu nói đó. Nó ước mình cũng quan trọng với Nguyên.

- Anh cần tiền đúng không?

- … Cũng có thể nói thế. Để thực hiện được nó thì anh cần tiền.

- Em sẽ đưa anh, em sẽ đưa, bao nhiêu cũng được.

- Nhưng anh không lấy. Mà em cũng đâu có gì để cho, đúng không?

- … Có thể cho em biết đó là việc gì không?

- Em không cần biết đâu.

Đúng! Nó không cần biết, nhưng nó có thể bỏ mặc cuộc đời Nguyên bị hủy hoại trong tay bố được sao?

- Đuổi… Em đuổi việc anh. Anh bị sa thải. Em không cho phép anh làm việc ở đây.

- Đây là quyết định của anh, anh không cần xin phép em, và chỉ có bố em mới có quyền đuổi việc anh.

- … Đồ ngốc! Kệ anh đấy. Chết chỗ nào cũng chẳng liên quan gì em hết.

Con bé giận dỗi, bỏ về nhà. Nhìn đôi mắt đó, nó biết là dù làm gì cũng không lay chuyển được Nguyên. Nó phải làm gì đây? Làm gì để kéo Nguyên khỏi tay bố? Nguyên là công cụ kiếm tiền, sớm muộn gì cũng sẽ dính vào những điều đen tối quanh bố, nó không thể để mọi việc như thế được. Nguyên còn cả tương lai phía trước, còn cô gái đó để chăm sóc, nó không thể để Nguyên thành quân cờ của bố. Nó phải đẩy được Nguyên ra khỏi vòng đen tối này, dù bằng cách nào đi nữa.

- Con muốn quản lý Câu lạc bộ quyền anh.

- Sau thái độ không cần thiết ở bữa tiệc, giờ lại muốn gì nữa đây?

- Chẳng phải bố muốn con làm quen với công việc của gia đình mình sao?

- Bố tiếp nhận nó không phải để con quấn lấy nó.

- Con đề nghị không phải ở cương vị một con nhóc thiếu suy nghĩ mà là người thừa kế tập đoàn The King. Câu lạc bộ mới mở, có nhiều khó khăn để học hỏi, vì thế con muốn va chạm ở đó.

- … Được thôi. Ta và nó đã thỏa thuận, và chắc nó không ngu tới mức hất tay ta ra. Cứ tới đó và chạy theo nó đi.

- … Thỏa thuận? Bố lại ép người khác làm gì nữa đây?

- Không tham gia vào trò tình yêu ngu ngốc của con. Nhưng này, không mất nhiều thời gian để nó gật đầu, xem ra con gái bố không phải lúc nào cũng là số một nhỉ?

- … Con cũng chẳng rảnh rỗi để chơi trò đó. Từ mai con sẽ bắt đầu luôn công việc.

Nó bỏ lên phòng, vì không thể bật khóc trước mặt bố. Đau… hiện tại trái tim nó đang đau lắm, cứ như ai dùng tay bóp nghẹt. Nó không còn trông mong gì với Nguyên, nhưng giao kèo đó đang dập tắt nốt chút mơ mộng ngọt ngào còn sót lại. Nguyên dễ dàng đồng ý vì Nguyên sẽ không yêu nó, đúng không? Giá như đừng hỏi về thỏa thuận thì tốt rồi, chí ít nó còn có thể tự huyễn hoặc mình là chút gì đó trong Nguyên.

- Từ hôm nay, tôi sẽ quản lý Câu lạc bộ này. Mong mọi người giúp đỡ.

Nó mở lời chào trước tiếng xì xầm của mọi người và sự ngạc nhiên của Nguyên. Cũng phải, một con bé mặt mũi non choẹt mà điều hành những cơ bắp lực lưỡng này, ít nhiều có người không hài lòng, và Nguyên chắc là một trong số đó. Nguyên kéo Lucky ra ngoài:

- Em làm trò gì thế?

- Làm ơn chú ý giọng điệu khi nói chuyện v