Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Chàng Hoàng Tử Trong Giấc Mơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327050

Bình chọn: 8.5.00/10/705 lượt.

hì anh sẽ sốc mất!

Một lúc sau, Tan rủ cô vào phòng tập ăn trưa cùng anh vì có lẽ hôm nay Zita và Huan sẽ ăn ở phòng diễn tập

Cô định từ chối và kêu Tan đến phòng diễn tập với mọi người. Nhưng
anh cứ lôi kéo cô bé đi. Mãi đến khi cánh cửa mở ra, Puny thầm cầu
nguyện hai con người đó đừng ở đây!

Nhưng… khác với suy nghĩ… tất cả rất đông… giống 1 bữa tiệc nhỏ vậy!

Thấy Puny và Tan về, cả đám như chỉ đợi 2 người mới bắt đầu bữa tiệc
nhỏ ở đây. Lin và Gum nhanh nhảu kéo Puny ngồi xuống rồi tíu tít

Tan cũng ngồi xuống tuy cạnh mình là Jane nhưng tâm tư của anh, cô không hiểu và cũng không muốn hiểu nữa

Tất cả kết thúc từ 2 năm trước rồi ! Nếu được thì chỉ có thể làm bạn bè tốt mà thôi

Jane!Bữa tiệc này là chào mừng chúng ta trở về ! Cậu phải cùng uống
chứ! – Người chị điệu đà ngồi cạnh Vyl nâng chén nước à không là rượu
lên

Gì thế này?!Người chị ấy là người khác sao?

Thảo nào Puny có cảm giác không phải cùng một người! Chị mà cô đâm
vào cư xử rất dịu dàng, dễ mến y như lời Tan kể! Khung ảnh lần trước
Puny thấy ở nhà anh là hình chị Jane! Thật giống một thiên thần.Chị ấy
chắc chắn không phản bội anh đâu. Nghĩ tới đây cô bé thấy vui!

Hai chị ấy chắc là bạn thân nhưng cô có cảm giác hai người khác nhau
nhiều lắm. Người chị tên Jane kia quả thực rất hiền hòa và nhã nhặn.Còn
chị kia có vẻ là một người quyến rũ, sắc sảo, một chút kiêu ngạo nữa

Đó là cảm nhận của cô!

Kiều à! Mình không uống được rượu đâu! Hay là thay bằng trà nhé! – Jane cầm lên một cốc trà

Chị Kiều kia có vẻ vẫn cương quyết :

Một li thôi . Lâu rồi mới trở về. Chắc được phải không???

Thấy cô bạn mình đã nói vậy, Jane cũng miễn cưỡng mà cầm li rượu lên
đang định uống thì Tan giằng lấy uống 1 hơi liền mạch. Tan còn không rõ
cô sợ rượu thế nào sao?Ngày họp lớp 12 cả lớp cũng bắt ép cô uống,cô cố
gắng uống cho bằng hết mấy li

Kết quả lúc ra về nôn 1 trận ở ven đường sau đó ngã vào người Tan mà
chẳng biết trời đất ra sao nữa. Từ đó trở đi không lần nào cô đụng tới
thứ đó dù cho cũng có vài lần bạn bè bắt ép !Cô đều từ chối. Tan sau đó
đã thay cô uống hết, cũng không cho cô phải cố gắng uống ngụm rượu nào

Vẫn chỉ có anh là hiểu cô nhất!

Giờ thấy anh vẫn vậy. Jane có chút đau lòng. Phần vì cảm động, phần
vì không muốn anh lại phải lo cho mình thêm nữa. Sau đó, Tan không quan
tâm gì hết cứ rót hết li này đến li khác uống cạn!

Puny cũng không để ý lắm tới mọi người, Lin và Gum gắp thứ gì thì cô
bé ăn thứ nấy. Đồ ăn giờ có ngon tới cỡ nào cô cũng không muốn đụng tới. Chỉ làm cho có lệ, khỏi phải phiền tới ai. Puny cứ gắp một miếng bỏ vào miệng còn chưa biết đó là cái thứ gì thì đã cay xè lưỡi

Giờ cô cũng còn hỏi cái gì mà cay đến vậy. Đương nhiên là ớt cay rồi ! Không để ý mà cứ tiện bỏ vô miệng nhai. Cô không biết thứ trước mặt
mình là gì cứ tạm thời cầm lên và định uống cho hạ hỏa

Là rượu

Tiếng Vyl cất lên đương nhiên là trong suy nghĩ của anh. Còn tiếng
phát ra âm thanh là của Minh Yên. Anh là thành viên trong ban giám khảo
nên cũng ở đây ăn uống! Dù gì thì anh cũng quen biết với Như Kiều

Minh Yên đưa cho Puny cốc nước cam ép yêu thích rồi tiếp tục:

Em uống cái này đi !

Cô bé nở nụ cười gượng ép nhận lấy và uống. Nhưng sao thấy nó đăng đắng lạ thường. Bình thường nó rất ngọt !

Vẫn gương mặt đẹp trai mê hồn người ấy. Sao cô bé không dũng cảm mà nhìn thẳng anh !Sao lại không thể?!

Thì ra nhóc cũng quen bọn này hả? – Chị vũ công nhìn cô hỏi

Giọng nói có vẻ đã đỡ khinh thường .Cô bé gật nhẹ đầu đáp:

Vâng

Sao khi nãy chị đuổi em ra mà em không nói gì. Xin lỗi nhé !Chị bận
chăm sóc cậu nhóc đẹp trai này. Không để ý đó – Chị ấy nhấn mạnh hai từ
“Chăm sóc”

Puny ngẩng đầu lên nhìn thấy chị vũ công đang nhìn sang Vyl cười cười .Cũng không nói gì nữa chỉ cúi đầu không muốn thấy anh !

Chị và em vừa gặp nhau ngoài kia phải không?? – Chị Jane lên tiếng

Cô bé cười đáp:

Vâng

Thế các em không thi sao?

Hoa Phương nhanh nhảu đáp:

Em đã được vào Top 5 chị ạ !

Từ nãy tới giờ không thấy cô nàng lắm chuyện lên tiếng Puny còn không biết có sự tồn tại của cô nàng nữa !Lẽ ra đông vui như vậy phải vui mới đúng. Cô tự trách mình làm ảnh hưởng tới mọi người

Jane có vẻ rất thích thú :

Thật sao? Em giỏi thật đấy!Hôm diễn thật chị sẽ thiết kế trang phục cho em

Vâng ! Nhờ chị !

Lin và Gum đồng thanh hỏi:

Chị học thiết kế thời trang sao ạ?

Ừ. Thế nên tuần tới chị sẽ tìm trang phục dạ tiệc cho mấy đứa!

Dạ tiệc? – Chỉ có Lin và Hoa Phương là hào hứng

Gum thì biết rất rõ rồi. Cô vốn là đứa chẳng bao giờ tham gia mấy cái bữa tiệc của trường! Lí do thì ai cũng biết đấy! Cô bé có hình ảnh
Tomboy trong mắt mọi người. Quen rồi!

Là thế này. Mỗi năm chọn ra 1 nữ sinh thanh lịch làm Hội t


Disneyland 1972 Love the old s