XtGem Forum catalog
Chết Rồi! Tao Yêu Chồng!

Chết Rồi! Tao Yêu Chồng!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322214

Bình chọn: 7.5.00/10/221 lượt.

́ng lên rồi dậy lên nương đã sáng rồi ai ơi… Rừng và nương xanh đã sáng rồi ai ơi…>

Vâng . Tiếng chuông báo thức của An đấy cả nhà ạ… Rõ chán… Nhớn bằng ấy tuổi đầu rồi còn thích nhạc mầm non. Ờ thế sao chúng nó bảo ko lớn lên được cũng đúng. Mà giờ ít ra nta cũng lớn lên một tí rồi nhá , cũng biết yêu rồi nhá.(ặc)

thôi giờ là giờ phải đi học rồi… Hơ… Mà mog gặp Minh thế nhỉ? Đấy… Lộ liễu chưa? Mà giờ có Minh ở đây nhỉ? Hờ hờ . Làm gì có chuyện đấy.. Mơ hão huyền.. Anh Minh bên bí thư đoàn trườg còn bao nhiêu là việc ấy chứ… Ổg có mặt ở đây được chắc là lạ.

- Dương An!

Ơ giọng này quen quen.. Nó ngoái lạ sau.

- Ơ Duy Minh… Sao…

Duy Minh đang tiến đến với chiếc xe đạp trắng sữa, vẫy tay chào nó. Ô hay. Sao thiêng thế, vừa mới nhắc đến tên đã xuất hiện. Tên này đúg là.. Đốt nhang muỗi cũng lên.

- Lên xe, anh chở

ơ… Nó ngơ ngác. .. Hic… Xúc động quá..chảy cả nước mắt, anh Minh vừa nói gì ý nhỉ? ” lên xe anh chở” ôi… Trước mặt ta là hotboy và hotboy đag đề nghị ta đi cùng. Ôi. Trời cao trog xanh sươg sớm long lanh mặt nước xanh xanh cành lá rung rinh…

………………………………………

Hai đứa đưa nhau vào trường dưới con mắt của bao nhiêu bé gái , bao nhiêu thầy cô, và dưới con mắt khó chịu của một vài thím khoá trên. Thì đúng rồi, ghen tị là phải, từ trước đến giờ có bé nào có diễm phúc được anh Duy Minh đón đi học đâu, kể cả mấy chị hotgirl đến từ hoa quả sơn. Hêhê. Chả phải nói nó hạnh phúc ( hay bất hạnh) đến nhường nào…

* * *

- Em là An 11b4?

Một chị chặn đường nó . Thôi xog , kiểu này là xog rồi, chắc lại mấy chị bên fan của anh Minh đến hỏi tội nó đây mà..

- Vâng.

- Em là bạn gái anh Minh àk?

- Ơ ko.

Mặt chị gái nọ biến sắc.

- Thế em thích anh Minh à?

- Dạ vâng.

- Thế à? Ko phải người yêu mà em cứ bám riết lấy Minh làm tụi này ngứa mắt. Minh ko thừa hơi yêu em đâu. Em đừng có làm phiền anh Minh nữa. .. Đũa mốc mà chòi mâm son. Minh là hotboy , em đừng nghĩ anh ấy hay nói chuyện hỏi han mà cho rằng anh ấy thích mình. Em nghĩ em có cái gì? Nhìn lại mình đi , vừa xấu xí ( có thật ko?) , lại học hành ko giỏi, xung quanh anh Minh còn nhiều người hợp hơn. Em tránh Minh ra.

Ôi ôi mẹ ơi cái gì ù ù cạc cạc thế , văn chiêu hồn àk? Hơ bà thím này đag tương vào tai nó cái mớ gì thế? Hình như là đe doạ thì phải , ôi. Bỗng nhiên con Linh từ đâu chui ra.

- Xin lỗi bà chị, bạn em giờ phải vô học. Ko có thì giờ mà tám chuyện đâu ạ.

Ngay lập tức , con Linh lôi nó đi . Để lại chị gái mặt đầy phấn ở lại tức bực.

~~~

- Ê mày, vừa bả hỏi mày kái gì đấy?

- Ờ, bả hỏi tao có phải bạn gái anh Minh ko

- Rồi mày trả lời sao?

- thì tao bảo ko…

- Thế sao mày ko bảo là đúng rồi? – con Linh vẻ mặt hơi nhăn lại.

- ơ nkưg Minh có phải bạn trai tao đâu?

- Trời bó tay mày , thế bả còn hỏi gì nữa ko?

- à. Tao có thích anh Minh ko.

- Và mày trả lời là…

- Có.

- Mịa cái con điên. Mày nói thế nó cho mày một bài trường ca bất hủ là phải. Mày có cần thiết phải khai thật là mày thích ổng ko???

- Nhưng tao tkích ổng thật mà…

- hờhờ… Thôi tao chịu thua mày rồi… Ngây thơ quá An ạ… THÔI. VÀO LỚP.

Linh bỗng hét tướng là con An giật nảy mình. Khổ thiệt từ bé mẹ đã dạy là ko được nói dối cơ mà… Hờ… Mà sao tự nhiên nó lại suy nghĩ linh tinh thế nhỉ? Mà kể bà thím nói cũng đúng, nó chả được cái chất màu gì thật… Ờ đũa mốc mà chòi mâm son.. Ờ thì xung quanh Minh còn bao nhiêu chị hơn hẳn nó… Thôi rồi , chắc gì Minh đã thích nó..( đã nói rồi, nhỏ này hay suy diễn lắm)

- An.. Mày tỉnh ngay, đang học mà gục mặt xuống bàn thế?

- Đầu to nên nặng..

- suốt ngày đổ lỗi cho cái đầu to, mày có biết Minh gkét mấy con bé đầu to ko?

- Thế á? Thế tao tỉnh đây.

Vâng . Thế đấy. Giờ cứ nghe đến tên anh Minh là nó nhảy dựng lên. Thề. Nó bắt đầu công khai cái cảm giác thích ra rồi đấy. Nhưng kể nó thích cũng nhanh phết. Mới quen Minh một tuần chứ mấy, thế mà đã bị nụ cười của ảnh đốn gục.. Mười sáu , mười bảy cái tuổi đầu, giờ mới biết cái cảm giác thích nó là như thế nào..

Nghe có vẻ khó tin, nhưng thật ra chẳng có gì khó tin cả, tình cảm teen còn non nớt đến thật nhanh và chẳng hiểu sao lại thế. Đúg