Chuyện Tình Kem Kiwi

Chuyện Tình Kem Kiwi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325835

Bình chọn: 9.00/10/583 lượt.

“Ai thế này?”

Tôi cứ đứng đó đơ người ra, mãi đến khi Mai Linh phát hiện ra và lại gần.

“Chị ấy là Kem.”-Antony nhanh nhảu.

“À chị nhớ ra rồi, bạn của anh Kiwi. Thảo nào trông quen quen. Rất vui được gặp bạn!”-Mai Linh chìa tay ra bắt tay với tôi.

“Ừ ừm…mình cũng vậy.”

“Ông đã chọn chị Kem đấy chị Mai Linh!”

“Sao? Chọn gì cơ?”-Nghe Antony nói vậy, đang vui cười bỗng dưng Mai Linh nhíu mày.

“Giọng hát chính cho album mới.”

Tôi không chắc nữa, nhưng hình như lúc này đây, một tia chớp bắt đầu lóe sáng nơi đôi mắt Mai Linh và giông bão quanh đó bắt đầu nổi lên ầm ầm.

Không còn một chút thân thiện nào nữa, Mai Linh quay sang nhìn tôi hằn học, cái nhìn đầy tuyệt vọng.

“Antony…em nói sao cơ? Giọng hát chính?”-Cô ấy như bị mắc nghẹn, nói không thành lời.

“Vâng. Ông đã quyết định rồi, từ giờ chị Kem sẽ đến đây tập cùng cô Thảo Vy.”

Có gì đó không ổn. Ít nhất là từ cô gái này.

“KHÔNG ĐỜI NÀO!”-Cô ấy gắt lên, và run rẩy lùi lại phía sau.

“Chị sao vậy?”

“Không đời nào…không…”-Mai Linh bắt đầu cười rời rạc.-“Cô không thể có nó, bài hát đó là của tôi…không thể nào…”

“Bình tĩnh nào chị Mai Linh!”-Antony chạy lại gần và ngay lập tức bị Mai Linh hất phăng ra.

“Các người đang chơi trò gì vậy? Đang đùa tôi có đúng không?”

Tôi sợ hãi không dám nói câu nào, co mình lại nơi cánh cửa.

Như hiểu ra điều gì, Antony bèn đứng đó yên lặng.

“Đi, đi với tôi.”-Mai Linh giận dữ kéo lấy tay tôi lôi ra khỏi phòng.

“Đi đâu cơ?”-Tôi cố gỡ bàn tay cô ấy ra, nhưng bất lực.

“Làm rõ cái chuyện chết tiệt này. Tôi không tin người được chọn lại là cô. Không đời nào cô hiểu không?”-Mai Linh hét lên.

“Mình…”

“Tôi sẽ đưa cô đến bệnh viện ông đang nằm và hỏi rõ xem rốt cuộc là thế
nào! Ông đã nhầm lẫn rồi! Người đó phải là tôi, bài hát đó là dành cho
tôi! Tôi đã chờ nó quá lâu, quá lâu rồi cô biết không?”

“Bỏ chị ấy ra Mai Linh!”-Antony chạy theo.

Cô ấy rõ ràng không nghe thấy gì, sự bực bội và giận dữ của Mai Linh trút hết lên cổ tay tôi, nó khiến tôi đau.

“Bỏ tay Ice-cream ra.”

Bỗng một giọng nói lạnh lùng quen thuộc cất lên từ phía sau. Cùng lúc là bàn tay anh ấy nắm lấy tay tôi kéo lại.

Rất mạnh mẽ, rất ấm áp…

“Để yên đi Kiwi! Em cần phải biết chuyện gì đang xảy ra!”-Mai Linh nức nở
quay lại, và cảm xúc mãnh liệt của cô ấy cuối cùng đã trào ra bằng những giọt nước mắt.

Cùng lúc Mai Linh buông tay, Kiwi vội kéo tôi nép sát về phía anh ấy.

“Anh xin lỗi. Nhưng ông quyết định rồi, Mai Linh. Không ai thay đổi được ông đâu.”

“Quyết định? Từ khi nào? Tại sao em lại không biết?”

“Từ hôm qua.”-Kiwi bình thản đáp lại.

Khác với thái độ giận dữ khi trước, lần này thì Mai Linh ôm mặt khóc nấc lên thành từng tiếng trước mặt tất cả chúng tôi. Hẳn cô ấy buồn và thất vọng lắm.

Không hiểu sao, tôi bỗng thấy mình có lỗi, mình thật là xấu xa. Xét về
mọi khía cạnh, về ngoại hình, giọng hát, kĩ thuật, cô ấy hơn tôi hoàn
toàn. Vậy tại sao không chọn cô ấy?

Trong bộ váy trắng, trông cô ấy càng thêm yếu đuối và mỏng manh. Đột nhiên, Kiwi khẽ buông tay tôi ra, bước lại gần Mai Linh.

“Đừng khóc nữa, Mai Linh.”-Rồi Kiwi cúi xuống lấy tay gạt những giọt nước mắt đang lăn trên gương mặt xinh đẹp kia.

Không chần chừ gì, cô ấy ôm chầm Kiwi, thật chặt.

Một thoáng sững sờ, nhưng rồi Kiwi cũng vòng tay ôm lại.

“Anh có hiểu cảm giác của em lúc này không?”-Cô ấy thì thầm trong tiếng nấc và vùi mình vào bờ vai ấm áp của Kiwi.

“Anh hiểu.”-Kiwi thở dài.

Tất cả những việc này…đang diễn ra trước mắt tôi. Rất thật, rất sống động.

Phải rồi, Mai Linh là bạn gái của anh ấy mà, chuyện này thật quá đỗi
bình thường. Vả lại, tôi cũng đâu có tình cảm gì với Kiwi đâu.

Nhưng sao…lại đau thế này nhỉ…?

Cảm giác như…có ai đang bóp chặt lấy trái tim mình vậy.

Ước sao mình có thể biến mất khỏi nơi đây.

Có một điều kì lạ là, mặc dù muốn vậy, mặc dù có thể bỏ chạy, nhưng tôi
lại không hề nhúc nhích. Cứ đứng đó hệt như bức tượng đá vô hình. Đối
diện với tất cả.

“Để anh đưa em về.”-Kiwi lên tiếng, phá vỡ bầu không khí âm u đang bay lơ lửng trên đầu tôi.

“Ừm.”-Mai Linh ngoan ngoãn đáp lại.

“Ice-cream, chút nữa giáo viên thanh nhạc sẽ đến, em ở đây chờ nhé.”-Kiwi vừa dìu Mai Linh xuống cầu thang, vừa nói vọng lại.

Tất nhiên, tôi chẳng hề có ý niệm nào về việc anh ấy vừa nói những cái gì.

Tất cả những gì tôi biết, đó là anh ấy đã buông tay tôi ra để đến với
Mai Linh-nàng thiên nga trắng xinh đẹp, bỏ tôi lại nơi đây cùng nỗi buồn vô tận.

Thế này đã đủ đau lòng lắm rồi.

Thêm nữa, trước khi rời khỏi đây, Mai Linh đã tặng cho tôi ánh nhìn mà mãi sau này tôi vẫn không thể nào quên được.

Sóng gió sắp nổi dậy từ đây, tôi biết.


XtGem Forum catalog