
ời mẹ Thiên Nhiên .
Dứt khoát , Xư Bi đành phải sử dụng sức mạnh thực sự của mình . Sức
mạnh đã được phong ấn từ lâu mà con bé đành phải liều mình thức tỉnh .
Nhưng lần này , nó đã biết tự mình kiếm soát chúng .
Không do dự , Xư Bi liền nhắm chặt mắt lại và đưa hai tay chắp nhẹ
lên trán , lầm bầm thầm nhẩm một câu thần chú nào đó … Rồi bất giác ,
nước từ đâu kéo đến ! Từng làn lũ lượt kéo đến và cuốn lấy người con bé , nhấc bổng nó lên và tạo thành một cảnh tượng khiến tất thảy mọi người
đều thất kinh . Đó là một khối nước khổng lồ đọng lại giữa tầng không ,
lung linh nhưng ghê sợ . Bởi , bên trong , giữa tâm của dòng nước , đó
chính là Xư Bi – con bé đang tự nhốt mình trong đó !
” Đòn Tự Kích ! ” – Ji Chun bất giác mở miệng bật ra thành lời . Rồi
trừng mắt nhìn lên … nó thấy … Xư Bi đang bị hút chặt vào dòng nước ,
cùng ma lực của nó đang bị cuốn theo … rút dần mòn …
Trông con bé có vẻ đau đớn lắm , nhưng nó vẫn cứ gồng mình mím môi
chịu đựng . Tại sao vậy ?! Chẳng nhẽ lại là vì Chun sao ?!! Sao nó lại
có thể làm thế chứ !!
- Mau dừng lại đi !! Tớ bảo cậu dừng lại !! Đồ ngốc !! – Chun bất ngờ hét toáng lên và chạy vội lại khối nước . Bằng tất cả sức mạnh của mình , nó cố gắng dùng Băng Chưởng để hóa giải phép thuật của Xư Bi , mong
có thể đưa con bé ra khỏi khối nước . Nhưng nào có dễ , vì đó là “nước”
của Xư Bi , và vì phép thuật của con bé đâu có tầm thường .
……………….
Bất lực , nhìn Xư Bi ngất lịm đi trong làn nước , gần như chết đuối . Nó còn không biết bơi , vậy mà lại dám tự mình giam thân trong khối
nước thần . Thậm chí còn dùng đòn Tự Kích – thứ phép thuật chỉ dùng cho
người muốn tự hủy ma lực của mình , lúc đó , đến khả năng chiến đấu cũng không còn nữa .
” Ngu ngốc quá ! Thứ gì đã khiến cô ta hành động như thế chứ ! ” –
YuMi khẽ chẹp miệng khi nhìn thấy Xư Bi ngất lịm đi , và nó ngã xuống …
khi nước tan … và khi sức mạnh đã đều bị hóa giải .
Ji Chun vội vàng chạy ra đỡ lấy , đỡ lấy thân thể nhỏ bé đã tái nhợt
đi vì không còn sức mạnh của con bé . Nước mắt nó rơi … một giọt , khẽ
chạm nhẹ lên làn môi con bé , khiến Xư Bi bất giác chợt giật mình tỉnh
lại . Giương đôi mắt thơ ngây đẫm nước của mình lên nhìn Chun một cách
lờ đờ , nó cố gắng thốt lên bằng tất cả sức lực còn lại có trong cơ thể
cùng với một nụ cười .
- Chẳng phải tớ đã nói là không để cậu tấn công tùy tiện nữa mà ! Tớ
làm được rồi , đúng không ?! – Xư Bi khẽ mỉm cười , một nụ cười mang đầy vẻ gắng gượng .
Nhìn vậy mà chỉ thấy lòng đau nhói , bất giác ôm chặt lấy cơ thể con
bé vào trong vòng tay ấm áp của mình , Ji Chun khẽ rít lên tức tối .
- Đồ ngốc ! Sao lại làm điều dại dột như vậy chứ ! Cậu biết là tớ đang làm hại cậu mà … sao lại không tấn công …
Khẽ đẩy nhẹ Chun ra , Xư Bi vẫn nhìn nó bằng nụ cười trìu mến , vốn đã không thay đổi , và sẽ chẳng bao giờ thay đổi .
- Bất cứ điều gì cũng có lí do của nó . Và trong trường hợp này , tớ
tin rằng cậu cũng vậy . Vì thế … cậu vẫn sẽ mãi là bạn của tớ . Và tớ
hứa không bao giờ làm hại cậu đâu !
Nhẹ nhàng đặt lại Xư Bi xuống nền đất , cố gắng dùng Phong Thuật của
mình để chữa trị lại phần nào ma lực đã mất trong Xư Bi . Nó khẽ chẹp
miệng , rồi thì thầm vào tai con bé … một điều gì đó mà khiến YuMi cũng
không thể nào nghe thấy .
” Xư Bi ngốc ạ ! Cậu nói điều gì cũng có lí do của nó . Vậy tại sao
cậu lại nỡ lòng gạt bỏ đi cơ hội nghe lời giải thích của Yul ?! Nhỡ đâu
trong hành động của anh ta cũng có lí do khó nói thì sao ! Tớ nghĩ cậu
nên xem xét lại ! ” .
Chun chỉ nói có thể , rồi lấy lại vẻ mặt lạnh lùng của mình , nó vội vàng bước đi .
Thẫn thờ nhìn theo , nó thực sự phải suy nghĩ .
…………………
Sau khi đã đi khuất khỏi tầm mắt của Xư Bi , lúc này , chỉ có mình
Chun và Hắc Linh Sứ , hắn mới gọi với con bé lại và thì thầm vào tai như một lời đe dọa .
” Bạch Linh Sứ này , hình như vừa nãy ngươi đã thể hiện cảm xúc hơi
thái quá thì phải ! Ta có nên nghi ngờ không đây ?! ” – Tên Quỷ Đen nói
với giọng lập lờ .
” Nếu cảm thấy nghi thì cứ việc điều tra , ta tin điều ta làm là đúng ! ” – Nói rồi , nó lại vội vàng đẩy mạnh Hắc Linh Sứ sang một bên và
lặng lẽ bước đi trong sự kiêu ngạo không lo lắng của mình .
………..
Sau khi Chun đi , Xư Bi cũng cố gắng gượng mình ngồi dậy , rồi từ từ
đứng lên để cơ thể tuần hoàn lại như bình thường . Nếu không nhầm thì
chắc chắn vừa rồi Chun đã truyền thêm sức mạnh cho nó để con bé có thể
hồi phục lại một phần ma lực của mình . Nếu không , nó sẽ chẳng thể đứng dậy ngay sau khi trúng đòn Tự Kích như vậy được . Và tất nhiên , con bé cũng đủ thông minh để không sử dụng hết thành phần công lực , tự rút ma lực cũng chỉ như một vở kịch để che mắt kẻ địch . Nó đâu đến nỗi quá ”
ngu ” mà đi tự rút hết sức mạnh của mình ra cơ chứ ! Biết Chun vẫn chưa
hoàn toàn theo phe địch , Xư Bi lại khẽ mỉm cười vì quyết định đúng đắn
của mình .
Sau bao chuyện thăng trầm từ