
g biết … không biết là tại sao lại có những cảm xúc đó . Nhưng lúc ấy ,
khi thấy con nhóc lao thẳng vào đường ray , mình đã thoáng sợ , sợ cái
cảm giác sẽ mất nó … Tự dưng lại cảm thấy nó thật dũng cảm và mình cũng
không thể khoanh tay . Vậy đấy ! Biết trước là sẽ đau mà vẫn đành phải
làm .
-> Đọc xong đoạn này mà thấy Yul thật lạnh lùng . Sao hắn có thể
nghĩ là cứ để cho đoàn tàu ấy đâm chết hồn ma đó là xong chứ ! Cho dù nó có là hồn ma … nhưng chắc chắn vẫn cảm nhận được nỗi đau . Vì Xư Bi
cũng đã từng như vậy .
Nhưng , nhưng không hẳn là mãi thế . Dường như trong tâm trí của Yul
đã có chút sự thay đổi khi hắn nói ” thấy nó thật dũng cảm và mình cũng
không thể khoanh tay ” . Thế là cũng có chút sự thay đổi cho tấm lòng
nguội lạnh của hắn rồi ! Chẳng phải một con Quỷ thì chẳng bao giờ biết
nghĩ cho ai hay sao ?!
Và Yul đã làm ngược lại …
————–
Ngày thứ bảy …
Hôm nay mình đã hứa là sẽ cùng con bé đó đi chơi , còn địa điểm ở đâu thì tùy nó chọn lựa . Thế mà … Ối zời ơi !! Hết chỗ hay sao mà nó phải
dắt mình đến cái chợ hôi hám đấy hả trời ! Đồ đạc thì toàn những hàng cũ rích và đồ nhái hiệu từ khắp mọi nơi đổ về . Chết mất ! Nhà mình có
thiếu tiền đâu mà nó phải thích vào đây để mặc cả ! Chưa kể con nhỏ đó
chỉ biết nói mồm , mới có gặp ông bán hàng chém giá một tí mà đã chạy
mất dép rồi ! Hừm ! May mà có đại nhân đây mở lòng nhân từ … nhưng cũng
phải khắc vài dòng chữ trêu nó mới được . Dù sao thì cũng không muốn nó
sau này chạy mất khỏi vòng tay mình …
Mà cái khu chợ búa này cũng thật tệ ! Đồ ăn thức uống gì mà lục đục
như cái bát mì hủ hủ … gì đó của con nhóc Xư Bi . Hơi người thì chen
nhau tấp nập , chắc chút khí trong lành ở đây cũng không giữ nổi quá !
Duy chỉ có mỗi món kẹo hồ lô hấp dẫn của mình là ngon nhất thôi à ! Thế
mà cái con nhỏ ngu ngốc đó lại cứ nói rằng đây là thứ đồ ngọt lợ … mình
ghét nó TT___TT !!
Tới rạp chiếu phim là lúc mình biết được ” bộ mặt thật – ngốc nghếch ” của con nhóc này . Nó xem phim ma , không những không sợ mà còn thương
xót cho con ma xấu số , bởi con ma đó cũng có thân phận hẩm hiu như nó . Mỗi tội , người đâu mà ngốc đến nỗi muốn khóc cũng chẳng dám thể hiện
ra . Biết vậy , mình đành hỏi :
- Yà ! Con sâu ngốc kia ! Muốn khóc thì cứ khóc đi , sao phải cố nhịn như thế hả ?!
Thế mà … biết nó nói gì không ?!
- Hức ! Không khóc đâu ! Khóc làm nhòe mascara xấu lắm !
~~~~
Ôi chết mất ! Lúc đó chỉ muốn phì cười mà cũng chẳng xong . Nhìn cái
bộ dạng mếu máo của con nhóc đó mà tếu không chịu được . ” Không biết là nó ngốc thật hay dễ thương nữa ! “.
-> Dừng lại , dừng lại ở đoạn này . Tim nó ngừng đập . Hắn từng nghĩ mình dễ thương à ?! Hay là ngốc nữa …
Nhưng mà … Không biết ! Chỉ biết là rất thích thôi ! Cái lúc đó có suy nghĩ gì mấy đâu . Thế mà lại được khen là dễ thương !
À mà sao mình lại phải vui nhỉ ?! Sao lại vui chỉ vì một vài lời nói
bâng quơ của hắn cơ chứ !! Biết thế … nhưng mà mình vẫn cứ vui .
……………………
Gặm nhấm cuốn sách đến hết cả một buổi chiều , cuối cùng , nó cũng đã đọc tới được những dòng cuối . Những dòng mà khiến con tim nó bị lay
chuyển và lệch hướng nhiều nhất . Dường như mọi suy nghĩ đều bị xáo trộn và khiến con bé hoang mang .
***
Ngày cuối tháng …
Cuối cùng thì con nhỏ đó cũng hành động . Thật không thể tin là nó
dám phản lại mình . Thật không thể tin là đứa em gái bé nhỏ ngày nào đã
thực sự trở thành một con Quỷ độc ác . Chỉ vì sự khoan dung và quá tin
tưởng đến nỗi giao hết quyền hành điều khiển thế giới ma vào tay nó suốt thời gian qua … đã gây nên tai hại . Mà cũng không hoàn toàn trách được nó . Chẳng phải mình đã quá buông thả hay sao ?!
Dành quá nhiều thời gian cho ” con người ” ở thế giới thực . Nhưng
mình sẽ chẳng bao giờ hối hận . Ít nhất là bây giờ ! Bởi … con người đó … trong tim … nó đã chiếm một vị ý yên định rồi . Có lẽ sẽ chẳng bao giờ
lay chuyển được . Nhưng việc để nó chìm sâu là điều không thể tránh . Có lẽ sẽ đau đớn , và cái cảm giác này là chưa từng trải qua . Mình không
biết nó sẽ như thế nào . Nhưng mình sẽ cố gắng để sẵn sàng đối mặt . Dẫu vẫn biết , có một ngày , cô ấy sẽ ra đi …
Sợ cái cảm giác đó .
Một con Quỷ chưa từng biết sợ .
Thật ngu ngốc khi ban đầu đã quyết định thực hiện chuyện này .
Phải chăng là một mối nhân duyên khó tránh ?!
Dẫu vẫn biết là chuyện này sẽ chẳng đi đến đâu …
Dẫu vẫn biết là có một ngày , cô ấy sẽ phải quay lại thế giới thực của mình …
Nhưng …
Nhưng vẫn không muốn … Vẫn đau .
Cầu mong cho cô ấy sẽ thật căm hận .
Nếu phải vô tình bắt gặp cái nhìn căm hận ấy … có lẽ , mình sẽ bớt hối hận đi đôi chút .
Mình không muốn cô ấy phải dính vào cuộc chiến tranh phi nghĩa . Nếu
bây giờ lôi cô ấy vào cuộc , chắc chắn sau này sẽ còn đau đớn hơn rất
nhiều .
Có lẽ như thế sẽ là tốt hơn chăng ?!
Đau đớn m