Insane
Có Lẽ..là Định Mệnh...

Có Lẽ..là Định Mệnh...

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322845

Bình chọn: 8.5.00/10/284 lượt.

ngày học ở Mỹ, tôi muốn sự trở về của mình được đánh dấu bởi 1 thành công….

_Nhiều người nghĩ rằng đằng sau thiết kế này là một câu chuyện….?

Nhím không biết trả lời sao với câu hỏi này nữa…Có lẽ thiết kế này là
việc duy nhất cô có thể làm để níu giữ những kỷ niệm về tình yêu ấy…ngôi sao anh tặng và chiếc khuyên nhỏ xíu luôn lấp lánh trên tai anh….Người
ta nói thời gian là cách tốt nhất để xóa mờ mọi yêu thương và đau khổ
nhưng đã 7 năm nay mọi thứ đâu có khác đi…vẫn không thể nào quên…đôi khi những kỷ niệm ấy còn trở về mãnh liệt rõ nét làm nó nhớ anh da
diết….Tình yêu ấy chưa bao giờ phai mờ….chính vì thế nó không dám về
Việt Nam…nó sợ phải gặp anh…sợ thấy anh hạnh phúc bên cạnh một người
khác…….

_Vâng, một câu chuyện tình yêu….

_Cô có thể nói rõ hơn…

_Câu chuyện về một cô bé trung học và một anh khóa trên..đẹp nhưng rất
buồn…..sau cùng là lời chia tay, tôi muốn thay cô bé đó giữ lại chút ký
ức trong sáng của tuổi học trò….vì tôi biết quyết định ra đi của cô bé
đã làm cả hai rất đau…..

_Nghe cô nói thì có vẻ đó là câu chuyện của cô…

_Xin lỗi đây là buổi ra mắt sản phẩm xin phép tôi không trả lời câu hỏi này….

Mọi người ồ lên vì không có câu trả lời rõ ràng nhưng sự thật thì tất cả bọn họ có lẽ đều hiểu…

_Về tập đoàn với vai trò trưởng phòng thiết kế, cô có nghĩ tới những lời đồn về việc cô được giao chức vụ này là do cô chính là người thừa kế?

_Chính anh cũng nói đó là lời đồn…tôi tin mình đủ năng lực để dẫn dắt phòng thiết kế ….

Cảm ơn tất cả các bạn đã đến dự buổi ra mắt hôm nay…chúng tôi xin công bố buổi họp báo kết thúc….

Nhím mệt mỏi lên phòng, cả một buổi trả lời phỏng vấn là quá đủ…Nhím giờ đã khác trước nhiều…cũng đúng thôi, 7 năm đâu ai giữ được những giây
phút hồn nhiên mãi.....



Sáng hôm sau….

Trên tất cả các tờ báo về trang sức đều đăng bài về sản phẩm mới của
RUBI….sản phẩm thu hút được khá nhiều sự quan tâm và được đánh giá có
khả năng sẽ độc chiếm thị trường trong một thời gian dài.Bên cạnh đó
cũng có những tờ báo tò mò về người bí mật đằng sau câu chuyện tình ấy….

Tháng sau…..

“Tinh vân” mang lại thắng lợi không ngờ…nó dẫn đầu các bảng xếp hạng
tiêu thụ trang sức…và nhận được đơn đặt hàng từ nhiều công ty nước
ngoài… thành công hơn dự kiến của nó…..

Cốc cốc….

_Vào đi…Trang ak!

_Tối chị có hẹn gì không?

_Chị không….sao em?

_Có một nhà hàng vừa khai trương, đồ ăn được lắm…chị em mình đi nhé….

_Sẵn sàng thôi….

Trang là trợ lý phòng thiết kế, ít hơn nó 1 tuổi, hai chị em khá thân thiết….lại hợp gu nên thường cùng đi chơi với nhau…

_Xong việc đỡ quá chị ạ!

_Uh, chị cũng mệt gần chết may mà xong rồi….

_Thành công như thế này, có thưởng không hả chị?

_Chắc có…chị không rõ lắm…..

_Ê, rẽ trái chị…..

Hai đứa dừng lại trước một nhà hàng Trung Hoa…Nhà hàng chuyên về các món lẩu…..nhà hàng được bài trí khá tinh tế…..

Sau khi gọi đồ ăn nó ngồi nhìn mọi thứ….

_Đẹp chị nhỉ?

_Uh, rất nhẹ nhàng……

_Mà cho em hỏi điều này nhé!

_Uh

_Sao không bao giờ thấy chị nói về người yêu nhỉ?

_Tò mò đúng không?

_Vâng_Trang cười nghịch…

_Chị không có người yêu…

_What?Chị nói thật ak?

_Chị có nói dối em bao giờ chưa?

_Chắc không ai lọt vào mắt xanh của chị….

_Chị ế rồi thì có…..

_Xí, như em mới ế chứ, chị thì nói một tiếng bao nhiêu chàng xin chết…..

_Chị chỉ muốn một chàng xin chết….mà có ai đâu……Nó cười…

Thật sự không ai có thể thay thế được người ấy…nếu quên được, nó đã hạnh phúc….từ chối rất nhiều người….nhưng không ai biết lý do…mọi người vẫn
nghĩ nó chảnh kiểu đại tiểu thư…kệ, nó chẳng quan tâm….

_Chị chị…

_Hả?

_Chị nhìn anh chàng kia kìa….người đâu mà đẹp trai thế…nhưng hình như có chủ rồi….

Nó cười cô bé lúc nào cũng hồn nhiên….nhìn theo, nó sững người…anh…..còn cô gái bên cạnh…không phải Linh…..Anh trông chững chạc hơn, phong thái
tự tin và vẫn luôn thu hút được mọi cái nhìn….vẫn toát lên vẻ cao ngạo
nhưng có vẻ gì rất cô độc….Bất chợt, 2 ánh mắt gặp nhau…nó vội nhìn sang chỗ khác…..

_Chị, anh ta đang tới chỗ mình…..

_Chào em, lâu quá rồi…..Ken đã tới trước mặt nó……

_Chào anh, anh khỏe chứ?_một câu hỏi hết sức xa cách….

_Anh vẫn ổn….Anh có thể ngồi cùng được không…..

_Mời anh ngồi_nhỏ Trang nhanh nhảu…..Nó thừa nhìn thấy cái nhìn sắc lẻm của Quỳnh nhưng cứ giả vờ không biết….

_Anh cứ ngồi nếu cô ấy không thấy phiền…..

Ken nhìn sang cô gái….

_Được không em?

Cô gái khẽ dạ một tiếng….

_Chị Quỳnh giới thiệu đi….

_Anh Duy học cùng trung học với chị…..Còn đây là Trang trợ lý của em….

_Rất vui được gặp anh….

_Anh cũng thế…

Con nhỏ này cứ như gặp ngôi sao điện ả