
ược vài phần. Trúc và Hạo lên phòng thay đồ, trong phòng không khí có vẻ hơi lúng túng a! Hạo sau khi thay xong thì nói:
-Ừm……………..Lúc nãy……………! – Hạo chưa nói xong thì Trúc đã chen ngang rồi
-Cảm ơn nhe! – Hạo không chí muốn nói thế thôi, cái anh muốn nói thì ai mà không biết, chỉ có Trúc là không chịu hiểu thôi.
-Không có chi! Chỉ là………………………..Tôi hỏi cái này cô phải trà lời nha! – Trúc nhìn Hạo rồi nói:
-Nói đi? – Hạo nhìn Trúc, hít một cái thật sâu, sau đó dõng dạc nói:
-Cô có thích tôi không? – Trời ơi! Hỏi đại vậy luôn đó hả? Trúc cũng biết là anh muốn nói gì nhưng như vậy thì khó mà trả lời, à! Nếu trả lời không được thì mình dùng hành động vậy, thấy Trúc không nói nên Hạo hối thúc:
-Cô nói đi! – Trúc vẫn không trả lời khiến Hạo lo lắng quá chừng, anh đang hồi hộp (t/g: Giống việc coi xổ số kiến thiết không anh?), tay anh đang chặt vào nhau, nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh nào thì Trúc nhìn anh rồi gật đầu một cái, hạo mừng muốn rớt nước mắt a! Anh không ngờ ngày này cũng tới!
Nó đang bị bóp cổ, chợt một người chạy vào:
-Đã làm theo kế hoạch nhưng tụi nó đã thoát được! – ông ta bỏ nó ra, nó nhanh tay chớp lấy cây súng của ông ta trong chớp nhoáng không cho ai thấy rồi cất vào túi, nó giả bộ ho khan vài tiếng để tránh ông ta nghi ngờ, ông ta nói:
-Tiếp theo cứ làm theo kế hoạch! – tên kia gật đầu, ông ta nhìn nó rồi nói:
-Bạn mày thật may mắn! – nó nhếch mày, thái độ gì đây, ông ta có đề cao mình quá hay không đây? Ông ta tự nhiên lấy súng rồi nhìn cây súng cười lên điên dại, đúng là ông ta có vấn đề a! Ông ta thô lỗ nói:
-Hahaha…………………Tao nói cho mày biết nếu mà tụi nó không tìm ra mày thì coi như 1h nữa mày chết tại đây! – nó nhìn ông ta không ngờ bây giờ nó đã hết giá trị lợi dụng rồi sao? Nó cũng chả có ý gì muốn nói nhưng tự nhiên nó suy nghĩ gì đó nên nói:
-Ừm………..tôi chết rồi! Thì ông tha cho bạn tôi chớ? – một câu hỏi ngu ngốc, quá ngu ngốc, làm sao mà ông ta có thể tha cho bạn nó, nhìn biểu tình của ông ta nó cũng hiểu rồi, chỉ là hỏi cho có để biết trong 1h tới phải tìm mọi cách để giết tên ác nhân trước mặt nó
………………………………………………………………………….
Tụi hắn sau khi tìm mọi cách thì cũng không biết làm thế nào, nếu mà lại đi trực thăng thì có nước thêm một nạn nhân đi đời, làm sau đây ta? Tụi hắn đành đi bộ vậy! Mà đi bộ thì chừng nào mới tìm ra nó đây? Trong vòng một tiếng thời gain có quá ngắn ngủi hay không? Tụi hắn bắt đầu đi tìm, đi chưa xa mấy đã thấy một căn nhà trên cây nhưng căn nhà có vẻ cho cặp đôi nào đó nghỉ ở đây, có nên vào xem xét không ta? Nghỉ thế nào đó hắn lôi cả đám đi lên, gỏ cửa và một người đàn ông bước ra, ông ta cau mày hỏi:
-Tìm ai? – hắn không nói gì mà ngó vào xem xét tình hình trong nhà nhưng cái mà hắn thấy chả có gì đặt biệt cũng như nhà bình thường thôi, nếu nghe theo cặp đôi kia thì chỗ mà nó bị bắt là xung quanh dưới đất có liên quan gì tới căn nhà mà lên chi nhở? Nhớ tới đó Trúc và Trang lôi hắn đi xuống nhà và xemn xét xung quanh căn nhà và cuối củng chả thấy cái gì? Tiếp tục đi, cứ hết ngôi nhà này tới ngôi nhà khác mà chả thấy chỗ nó bị bắt, tụi hắn bắt đầu mệt và nản, cứ như thế này thì tìm thế nào? Đang trong tình trạng buồn thì có người chạy lại hắn, nói rằng:
-Có một căn nhà có nhiều cây cỏ và có hầm chứa gì đó được khoá kỹ càng, hình như nhà đó có tầng hầm!! – tụi hắn tức tốc chạy đi và trước mắt là căn nhà trên cây y như căn nhà bỏ hoang lâu năm, thấy tụi hắn một người đàn ông đi lại hỏi:
-Tìm ai? – hắn anh nhìn người đối diện nhết mép rồi cho hắn một cước vào bụng khiến hắn văng ra xa, nghe thấy tiếng động nên hàng tá người chạy ra, tụi hắn chuẩn bị tư thế sẵn sàng chiến vs đám người này, hai bên đánh nhau quyết liệt, bỗng nhiên có một tên tách ra đi tới phía xa rồi mở cửa hầm, vừa định bước xuống thì bị một người con trai nắm lấy tóc giật ngược lại, đấp quyết liệt vào bụng, sau đó đập mạnh vào gáy hắn khiến hắn bất tỉnh nhân sự, tụi hắn nhìn sang người con trai thì khá bất ngờ, Trang và Trúc thì đưa ngón tay cái lên khen tặng anh, sau khi dẹp loạn tụi lôi nhoi đó thì tụi hắn chạy lại chàng trai đó, Trang và Trúc không nói không rằng ôm người con trai một cách thắm thiết, khiến 2 người nào đó phải nhiu mày:
-Anh Khánh! Anh về rồi thì tốt! Anh khoẻ rồi chứ? – chính xác người đối diện là Hà Minh Khánh, tụi hắn nhìn đi nhìn lại thì cũng hiểu là Khánh vì Khánh y đúc nó trừ màu tóc và đôi mắt, đang lúc vui mừng thì Khánh nói:
-Mau đi cứu Thư! – nói đoạn, anh mở cửa hầm và cả đám nhảy xuống, vừa nhảy xuống thì cảnh tượng trước mặt khiến cả đám như thoát tim, nó trên tay là cây súng đang chỉa thẳng vào đầu ông ta, ông ta trên tay cũng là cây súng đang chỉa thằng vào đầu nó, nó cười nhạt rồi nói:
-Thì ra ông biết anh trai tôi còn sống nên mới muốn giết tôi? – khi nó thấy người anh của nó đứng trước mặt nó, nó vui mừng khôn xiết nhưng chưa kịp vui mừng đã bị ông ta lấy súng ra mà uy h