Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Cô Nàng Hotboy Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327303

Bình chọn: 9.00/10/730 lượt.

uá khứ lại khiến người ta sợ hãy như vậy, một người đã chết giờ lại sống lại? Thật sự trên đời có chuyện này hay sao? Tụi hắn đang đứng thất thần thì bị một tiếng nói làm cho tỉnh:

-Nè! – nó vỗ vai hắn, hắn giật mình nhìn qua, tụi hắn ai cũng nhìn qua, vì lúc nãy đợi lâu quá nên tụi nó đi tìm, vừa tới gara là đã thấy tụi hắn thất thần nhìn nhau mặt mày đông cứng thấy bất thướng nên nó lại kêu thôi, không ngờ hắn giật mình nhìn nó ghê vậy? Hắn nhìn nó nở một nụ cười gượng rồi nói:

-Về thôi! – hắn cuối người xuống nhặt lấy chìa xoá rồi mở cừa xe đi vào, nó nhìn hắn thì thấy có gì đó kỳ kỳ mà thôi sao cũng được, nó cũng muốn hỏi nhưng chắc hắn cũng không nói, ai cũng có bí mật của mình nên nó không mấy tò mò chỉ có chút chút khó chịu thôi, Trang và Trúc từ khi lên xe thì nhìn chầm chầm Hạo và Quân, cứ nhớ tới cái gương mặt lúc nãy của hai người này là Trang và Trúc thấy có điều kỳ lạ ở đây? Thật muốn hòi nhưng sợ người ta đánh trống lãng hay nói dối gì đó giấu giếm thì Tarng và Trúc càng buồn thêm! Thôi vậy ráng nhĩn cho nó lành!



Nó và hắn lên xe đi về nhà, trên con đường vẫn mưa nhưng mưa không lớn và dữ dội như lúc nãy, bây giờ chỉ mưa lâm râm thôi! Nó ngồi nhìn từng hạt mưa rớt lên cửa kính cảm giác thật kỳ lạ, nó nhìn mưa mà không hề biết hắn cũng dăng suy nghĩ về vấn đề khác trên gương mặt cực kỳ khó chịu, phải chăng hắn nhớ đến chuyện lúc nãy. Thật hắn không bao giờ tin, một người đã chết cách đây 8 năm bây giờ lại trờ về, có thể là người thân của cô ấy muốn giết hại nó nhưng không có khả năng, cô ấy đâu có người thân. Càng nghĩ càng không biết đâu là thật, đâu là giả nữa. Nó nói:

-Ngày mai em về nhà mẹ để thăm mẹ em! – hắn không trả lời, im lặng, tiếng gió vù vù, tiếng mưa cứ vang lên ở bên ngoài, hắn không nhìn nó, không nói gì, nó nói to hơn:

-Ngày mai em về nhà mẹ để thăm mẹ em! – hắn bây giờ mới hoàn hồn nhìn sang nó, ý như “ Em vừa nói cái gì?”, nó vỗ trán, nó quên nó mới băng bó nên động vào vết thương, nó gục xuống, hắn giật mình ngừng xe lại tại một nơi vắng xe, hắn nắm lấy tay nó, tay kia đõ đầu nó lên, miệng thổi vào vết thương nó vừa thổi vừa hỏi:

-Em có sao không? – nhìn hắn xốt xắn nó bỗng buồn cười, nó nói:

-Em không sao! – hắn thở phào nhẹ nhõm nhưng vẫn không rời mắt khỏi vết thương của nó, hắn nhìn nó rồi nói:

-Emlúc nãy muốn nói gì? – hắn nhìn vết băng vẫn màu trắng thì mới an tâm buông nó ra tiếp tục lái xe, một tay hắn nắm vô lăng một tay hắn nắm lấy tay nó đặt lên đùi mình, nó nắm cảm nhận độ ấm, mỉm cười nói:

-Ngày mai em về nhà mẹ để thăm mẹ em! – hắn nghe nó nói thế thì gật gù, nó đi thăm mẹ cũng tốt nhưng nếu nó bị gì thì sao? Hắn thay đổi ý nghĩ, hắn nắm chặt tay nó nói:

-Không! Nếu em muốn đi thì ngày mai anh đi vs em! – nghe hắn nói nó rất vui nhưng với tình hình như thế này mà hắn đi chung thì không được lắm nếu hắn đi chung thì nó làm sao mà có thời gian đi tìm người tiếp theo bị giết chớ? Nó dựa đầu vào vai hắn nói:

-Em biết anh lo cho em nhưng mà em không muốn anh vì em mà chậm trễ công việc! – hắn biết ngay mà thế nào nó cũng không chịu cho hắn đi cùng, thôi thì ngầm bảo vệ nó vậy, hắn giả bộ như thuận ý nó nhưng mặt buồn buồn hắn nói:

-Thôi được rồi! Anh biết em thương anh rồi! – nó cười khi nghe hắn nói, nó chồm người hôn vào má hắn một cái rồi dựa vào người hắn, nhắm mắt chuẩn bị ngủ ý mà! Hắn chạy xe về nhà, đến nhà thì trời bắt đầu ngừng mưa, hắn đỡ đầu của nó tới cửa sổ, rồi mới nhanh chóng bước ra khỏi xe, đi qua bên kia cửa, mở cửa bế nó vào nhà, trên người nó là chiếc áo khoác của hắn, mở cửa vào nhà, hắn đặt nó lên chiếc giường rồi đắp chân cho nó. Hắn đi tới cửa đóng cửa trước khi ra khỏi phòng, anh cầm viên đạn trên tay, hắn nghĩ có lẽ cô ấy còn sống chứ không phải đã chết, hắn cười đau khổ, hắn nghĩ người con gái hắn đã từng yêu cách đây 8 năm vẫn còn sống, bởi vì lúc nãy trên xe hắn gặp một thứ khiến hắn phải xác nhận là người con gái đó còn sống, nhưng điều hắn thắt mắt là tại sao cô ấy muốn hại nó, hay…………………không được hắn không thể để nó bị gì, suy nghĩ chốc lát thì có tiếng chuông vang lên, hắn đi ra cổng mở cửa thì gặp 4 đứa loi nhoi đứng ngoài cửa nhưng mà hôm nay có vẻ không nhoi nhỉ? Thấy bốn đứa im lặng không nói gì, Hạo và Quân kéo vali vào trong, Trang và Trúc thì trên vai đeo túi xách là xong không cần mang vác. Cả 4 đi thằng vào nhà, nhà nó hình như đã thay đổi hơn trước, có cả hồ bơi ờ phía sau nhà, có cà vườntrồng đủ loài hoa ờ phía trái ngôi nhà và chính giuẫ cái vườn là xích đu, rối vân vân mây mây nhiều thứ lắm, nói chung nhà nó sữa sang lại nhìn tùm lum hơn trước ý nhầm nhìn dễ thương hơn trước. Đi vào nhà Trang và Trúc ngồi xuống sofa, Hạo và Quân đem vali lên phòng, 2 người theo sự sắp xếp của hắn thì cũng biết là hai người ờ phòng nào, thấy tụi hắn vừa xuống Trang và Trúc hỏi hắn:

-Thư đâu òi? – hắn đi xuống ngồi xuống sofa, Hạo và Quân thì ngồi kế Trúc và Trang, hắn nói:

-Đang ngủ!! – 2 con bạn gật gù rồi


Pair of Vintage Old School Fru