
là người tàn ác, tụi hắn là người giết cô, cô khó mà chấp nhận. Tiểu Hân vẫn mong là cô nhớ nhầm cố hỏi tiếp:
-Mấy anh là người giết tôi? – tụi hắn tránh ánh mắt đớn sợ của Tiểu Hân, tụi hắn gật đầu nhẹ một cái, Tiểu Hân càng kích động hơn, cô không tin, không chấp nhận sự thật này, quá tàn nhẫn, quá kinh người, cô ta liền nắm lấy tay nó ngồi kế bên, cô ta cười một cái nham hiểm nói:
-Tôi cho mấy người biết! Con nhỏ này không chết thì mấy người cũng chết! – nói xong cô ta đưa một lọ thuốc đen xì nhìn thấy mà ghê, cô ta còng tay nó lại rồi bóp họng nó, trợn mắt lên trừng cả đám nói:
-Tao sẽ đỗ cái này vào trong miệng nó, sau một giây thuốc phát tác, nó chết trước khi biết tại sao! Hahaha…- cô ta cười ghê rợn, tụi hắn đi lại định đánh ngất sỉu Tiểu Hân rồi cứu nó thì Tiểu Hân nói:
-Tới là tao đổ đó vs lại trên người tao có bom nha! Đi lại là tao kích nổ cho chết cả đám! – thật không ngờ, Tiểu Hân bây giờ là đường cùng rồi, thật sự là hết phương cứu chửa rồi, nó nhìn Tiểu Hân nói:
-Uông…..a…………ồi…….ình…….ói…….iếp! ( Buông ra rồi mình nói tiếp)……Ình……….Ĩnh………ại…..( Bình tĩnh lại)! – ôi bị bóp họng như thế mà nó còn cố nói, thật là khâm phục, Trang và Trúc men theo ghế sofa đi đường dòng hòng ngăn Tiểu Hân từ phía sau, đi hết nửa con đường, gần tới nới thì nháy mất vs nó kêu nó nói chuyện vs Tiểu Hân, Tiểu Hân cũng vì cuốn theo nó mà nói:
-Mày im mồm lại, không là tao đổ hết vào! – thứ chất lỏng đó chực chờ đổ hết vào họng nó, lọ thuốc cứ tràn ra và Tiểu Hân quyết định đổ vào. Giọt nước màu đen kia rơi ra khỏi lọ và đang rơi từ từ vào họng nó, ngay lúc đó………………………( Mỏi tay quá).
Ngay lúc đó………………….. “ Ầm…..Choang…………..Choang……….Á………Bụp………..Đau”
Phải nói là hàng loạt tiếng vang lên, thuỷ tinh vỡ từ lọ văng ra khắp nơi, chất lỏng từ trong đó thì văng tung toé và nơi nào cũng có chất lỏng đó nhìn thật ghê gớm, loại chất lỏng văng tới đâu thì nơi đó như mất một khoàng trống. Nhìn cảnh tượng đó mà rợn người, trên sàn 4 người đang nẳm xã lai, cô gái tóc nâu đỏ có vẻ đã bất tỉnh ( nó), cô gái mặc kimono thì đang loay hoay tìm thuốc giải vì uống khá nhiều chất độc, cô gái tóc màu xanh thì đang cô ngồi dậy ( Trúc), cô gái tóc màu hạt dẻ ( Trang) đang tỉm cái còng để bắt cô gái mặc kimono. Chuyện gì đã xảy ra lúc nãy khiến nó bất tỉnh?
10’ trước khi xảy ra việc đó, nó đang không biết nên làm gì thì cố dùng dằng thoát ra thì mới biết Tiểu Hân đang cố đổ cái thứ đó vào miệng nó, do quá là gấp gáp vs lại thêm vào đó là tay nó bị khoá, nó không có thời gian mà mở khoá tay nữa, né đầu sáng chỗ khác một cách điệu nghệ, nó hất đầu mình lên cầm của Tiểu Hân, sau đó quay đầu lại giơ chân lên một góc hơn 90 độ rồi đạp từ đầu Tiểu Hân đạp xuống đất, Hân vì trở tay không kịp nên bị trúng đòn của nó, lọ thuốc trên tay cô rơi trong không trung rồi rót vào họng cô một ít thì mới rớt xuống đất và văng tung toé, ngay lúc đó loại thuốc đó rớt vào cái còng khiến cái còng sức ra, và nó an toàn tuyệt đối. Nhìn cảnh tượng trước mắt mà tụi hắn càng bái phục tụi nó.
Nó buông lỏng hay tay rồi nhanh chân đỡ hai con bạn, Trang và Trúc vừa đứng lên thì ngay lúc đó Tiểu Hân cũng uống được thuốc giải, cô nói:
-Tụi bây chỉ có nước chết thôi- cô ta liền cởi áo ra thì ra bên trong cô ta lắp một số loại bom khác khác loại, cô ta cười ma mị nói:
-Chết thì phải chết hết! Tụi bây còn phải tế ba tao! – nói tới đây cô ta liền kích hoạt từng trái bom một, tụi hắn và tụi nó chỉ có cách là trốn khỏi đây rồi tính tiếp nhưng không may thật không may tất cả các đường thoát bị khoá chặt, cửa sổ, tầng hầm, cửa sau, sân thượng, mọi thứ đều bị khoá, Tiểu Hân nhìn cái đám lăng xăng chạy khắp nơi thì cười to:
-Tụi mày tìm cách trốn thoát là vô ích, ở đó mà chịu chết đi! – tụi nó và tụi hắn đúng là hết phương cứu chữa rồi, bom thì đang chạy ngược càng ngày càng nhanh thế mà cả đám không có lối thoát, thời gian sinh tử hết tại đây. Tự nhiên một trái bom chạy nhanh hơn bình thường, thời gian còn lại là 15s, thời gian trong tít tắc, Tiểu Hân giật mình không hiểu tại sao quả bom này lại chạy nhanh như thế, trong khi đó, nó nói:
-Cô rất sợ đúng không? Vậy cô nói đi! Dây nào khiến nó ngừng lại! – Tiểu Hân mìm cười, dư thừa nói cô sợ à? Có lắm! Cô đã muốn chết thì còn gì mà sợ chỉ là nó không như kế hoạch của cô một chút nhưng mà quả bom này có thể cho cả bọn cùng chết. Nó nhìn loại bom này, có 3 màu tất cả, nó nên chọn màu vàng, hay màu xanh hoặc là màu đỏ, nên chọn màu nào? Nhưng suy cho cùng thì Tiểu Hân cũng không đứng yên cho tụi nó xử lý, đang suy nghĩ thì “ Đùng……………Á………..Choang………….Choang”, tiếng bom nổ, và kèm theo hàng loạt tiếng không báo trước, vì quả kia nổ nên kéo theo hàng loạt các quả tiếp theo nổ, Tiểu Hân cũng không còn thấy đâu cả, có lẽ như tụi nó dự đoán là Tiểu Hân banh xác nhỉ? Nhưng tụi nó đang ở đâu? Căn nhà đang cháy lên dữ dội kèm theo tiếng nổ vang trời vì bom nổ tiếp xúc vs gas kiến đám cháy thêm dữ dội. Ngoài vườn không