
anh lại
mĩm cười, vì đó mới chính là con người mà anh thích chứ !
Quân kéo nhanh tay Thiên đến trước mặt Cha ! Cha nhìn Quân nhà Thiên
cười rồi bắt đầu hỏi những câu hỏi rất quen thuộc mà ai cũng biết đó !
_Đỗ Đông Quân ! con có thề là sẽ yêu thương vợ mình là Nguyễn Thanh
Thiên đến trọn đời suốt kiếp không ? Cho dù có ốm đau bệnh tật, con cũng sẽ luôn chăm sóc cô ấy, con hứa chứ ?
Vì những câu như thế này Thiên thường hay thấy ở trên phim hay trong
truyện đọc. Cô nghĩ mình sẽ chẳng bao giờ nghe được những lời đó, nên
bây giờ cô cảm thấy hơi....buồn cười ! Và cô cũng rất mong chờ câu trả
lời của Quân, cho dù cô biết trước rằng Quân sẽ trả lời ra sao, nhưng cô vẫn mong đợi
_Tất nhiên thưa Cha, con hứa !_Quân cười nói
Cha cười nhe răng rồi quay sang Thiên, hỏi câu y chang. Thiên có chần
chừ 1 vài phút trước khi trả lời, cô cần cho mình 1 quyết định cuối
cùng. Đúng, quyết định cuối cùng của cô. Trong thánh đường gần như yên
lặng đến nghẹt thở. Không khí giống như đang tham dự trò chơi " Ai là
triệu phú ? " Ông, bà Đỗ, Dung, Mẫn, gia đình Thiên, Ngọc, ai nấy đều
căng thẳng đến chảy mồ hôi. Và, quyết định của Thiên là gì đây ?
_Thưa cha....con...xin hứa ạ !_Thật mừng vì quyết định của cô là " Vâng "
Sau khi nghe xong câu trả lời của cô, cả thánh đường như hú hét rộn cả
phòng. Doanh nhân, quân chức giàu có, quý tộc, bây giờ mình như 1 lũ "
vượn " xổng chuồng ! Ngọc cũng tươi cười hú hét theo. Hai gia đình cũng
vui mừng không kém, và tất nhiên, kể cả Lam ! Và điều " điên rồ " nhất
là, cả Cha cũng hú hét không thua gì những người ngồi dưới. Tác giả đây
thật sự bó bột với Cha ! =_=
_Nào, bây giờ 2 người trao nhẫn cưới rồi hôn nhau nào !_Cha nói tiếp
Lần này thì mặt Thiên đỏ bừng, trao nhẫn thôi, còn có dụ hôn nhau làm gì chứ ? Trời đất ơi ! làm sao bây giờ chứ ? Thiên không có " kinh nghiệm " về việc này ! Nhưng chồng thì phải hiểu vợ, Quân thấy mặt Thiên nhăn
lại, chỉ cười rồi đeo nhẫn vào con tay áp út của cô, rồi hôn nhẹ lên má
cô thôi !
_Tớ cũng không có " kinh nghiệm " về việc đó ! nên chỉ hôn má thôi !_Quân cười, nụ cười đẹp làm sao !
Thiên cũng cười lại, vui lắm ! không biết sao nhưng Thiên vui lắm !
nhưng cái đám cưới này hơi " quái ", cô dâu không có hoa, nên cái vụ ném hoa ra sau bị bãi bỏ khỏi bữa tiệc. Sau đám cưới của cả hai, mọi người
kéo nhau đến nhà hàng 5 sao ăn tối, và tất nhiên, gia đình Quân là người trả tiền, à mà khỏi...nhà hàng này là của nhà Quân !
Còn về phần Thiên, cô bị Ngọc kéo vào trong 1 góc phòng mà nói chuyện
_Bạn bè cái gì thế hả ? đám cưới mà bây giờ tớ mới biết, sao cậu không báo cho tớ sớm hơn ?_Ngọc mắng Thiên te tát
_Ngọc à, bớt giận đi ! cậu làm như tớ sung sướng lắm ấy ! tớ cũng mới
biết đây chứ có hơn gì cậu đâu ! tớ còn bị đã kích hơn cậu đấy !_Thiên
tỏ vẻ mình cũng là " nạn nhân "
_Hay quá ha ! giờ cậu lấy được Quân rồi ! vui chứ ?
_ Một chút thôi !
_Một chút á ? đúng là cái con nhỏ ngốc này ! ăn nhầm cái gì mà không
khôn chút nào hết thế ? cậu mà cứ lớ xớ như thế thì cũng có ngày bị
người khác cướp lấy Quân !_Ngọc dạy khôn Thiên
Nhưng Thiên chỉ cười đáp lại, cô cũng biết điều đó chứ ! nhưng cô nghĩ,
Quân không phải loại người mà ai anh cũng thích dễ dàng đâu. Cô tin
tưởng Quân, vì Quân là chồng cô !
Rồi sau cuộc nói chuyện mà đúng hơn là cãi vã, Thiên và Ngọc cũng đi đến nhà hàng đó !
Đám cưới của Thiên và Quân không khác gì những đám cưới khác ! nhưng có
điều nó " quái " hơn 1 chút ! Tác giả chúc 2 bạn trẻ trăm năm hạnh phúc
nhá !
Sau bữa tiệc rượu say xỉn, ai cũng lăn đùng ra ngủ tại chỗ mà không cần
biết chỗ đó là giếng nước, máy sưởi, hồ bơi, hay trên bàn ăn. Chỉ có
Quân là vẫn bình tĩnh, vì anh chưa đủ tuổi uống rượu, cộng với Thiên cấm anh uống những thứ đó. Gia đình Thiên giao đứa con gái " bé bỏng " của
mình cho nhà họ Đỗ rồi về nhà. Mẫn và Dung thì về lại Luân Đôn và Ý.
Ngọc cũng về nhà cùng gia đình. Cha mẹ Quân nhìn " đống " hỗn độn ở
trước mắt mà lắc đầu, thở dài
_Thôi, cũng đã khuya rồi ! hai con mau về nhà ngủ đi !_Ông Đỗ nhìn hai người rồi bảo
Không biết 2 người này nghĩ cái gì trong đầu mà nghe xong câu đó, mặt ai nấy cũng đỏ lên như bị sẩy
_Con ở lại giúp mẹ dọn những thứ bừa bãi trong nhà hàng được không mẹ ?_Thiên cố lãng tránh vấn đề
Mẹ Quân hiểu ý con dâu mình, nhưng bà đâu dễ dàng toại nguyện ý của Thiên
_Thôi khỏi, ai lại mới ngày đầu lại bắt con dâu dọn dẹp. Con với thằng
Quân về nhà nghĩ nhanh lên, sáng mai các con còn đi học sớm, mấy ngày
nay nghĩ học nhiều rồi ! đừng có cãi lại mẹ !
Phần thì vừa về làm dâu, phần thì đây là nhà họ Đỗ, phần thì khuôn mặt
của bà Đỗ trông có vẻ hơi dễ sợ, nên Thiên cũng đành bó chiếu mà tuân
lệnh bà. Cả hai bước ra xe riêng để đi về nhà trước. Bên trong, hai ông
bà Đỗ bắt đầu tám chuyện
_Này, sao bà chơi ác thế ? tụi nhỏ còn ngây thơ, trong sáng ! sao bà lại nỡ...._Ông Đỗ c