XtGem Forum catalog
Công Chúa Hoa Tường Vi

Công Chúa Hoa Tường Vi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326183

Bình chọn: 7.5.00/10/618 lượt.

át ra. cậu khẽ đặt 1 cái hôn nhẹ vào trán Tường Vi. Tường Vi
mắt trợn tròn.

- sao?hay muốn 1 cái hôn vào môi vậy bà xã - Triết Vũ trêu trọc

- Ghét - Tường Vi nói mà mặt đỏ bừng.

- thôi không giỡn nữa, cho em biết vụ này.hay lắm. - Triết Vũ thì thầm vào tai của Tường Vi - về chị dâu của em đó.ko biết anh Tường Luân
nói với em chưa. chị ấy đã trở về nhà rồi. chị ấy đã tha thứ cho bố
mình. hình như là do Lana đã cầu xin rất chân thành, còn đứng cả đêm
trước nhà em để mong chị Đan Linh trở về nhà cùng mình. đến nỗi anh trai em phải kêu lên, nếu chị dâu em không về nhà thì không có đám cưới gì
nữa.

- Thật ra chị Đan Linh cũng muốn trở về lắm. - Tường Vi cũng cười đầy
nham hiểm - nhưng sợ bị người ta nói đã đi rồi lại còn luyến tiếc nên
mới quay về. nên anh Tường Luân mới phải dùng chiêu này để chị ấy không
còn lí do gì để từ chối nữa. chắc bác Bùi đang vui lắm nhỉ

- ukm, chắc chắn rồi. – Triết Vũ cũng cười rạng ngời - vấn đề là bây h chúng ta chỉ cần chờ nốt cái đôi ngốc nghếch kia nói hết ra nữa là xong

- đôi ngốc nghếch nào cơ? - Tường Vi ngơ ngác

- haizzzzzzz, em thật là…như từ trên trời rơi xuống ấy, tất nhiên là cặp Thiên Dã và Thuỳ Dương rồi

**************************************************

Thiên Dã vô cùng hồi hộp, đứng ngồi
không yên trước cửa phòng kí túc xá của Thuỳ Dương. Cô ấy sắp ra ngoài
rồi mà Thiên Dã vẫn chưa biết nên nói gì với Thuỳ Dương. trán Thiên Dã
đầm đìa mồ hôi, lòng bàn tay cậu cũng sũng mồ hôi. Cậu nhăn mặt suy nghĩ gì đó rồi lại lắc đầu tỏ vẻ không hài lòng. đang đi đi lại lại thì cửa
phong Thuỳ Dương bật mở. Cô hôm nay không thả mái tóc cho bay tự do nữa
mà cột lại thành cái đuôi ngựa đằng sau. Thuỳ Dương thấy Thiên Dã thì
sửng sốt lên tiếng

- Anh Thiên Dã,anh đang làm gì ở đây vậy - Thuỳ Dương nhìn Thiên Dã không chớp mắt

- Thù Dương? - Thiên Dã bị giật mình, như người đang làm việc xấu bị
bắt quả tang, Thiên Dã lúng túng và sượng sùng thấy rõ. Khuôn mặt cậu
đỏ gay gắt, mồ hôi thì lấm tấm trên mặt

- Anh Thiên Dã?anh bị ốm phải không? - Thuỳ Dương hoảng hốt phát hiện
ra những biểu hiện lạ trên khuôn mặt của anh chàng trước mặt

- không…. không…phải…ải…đâu, ukm….e hèm….thuỳ Dương….anh….. - Thiên Dã ấp úng

- vâng,sao thế anh?anh có truyện muốn nói với em ak? - Thùy Dương cố gắng suy nghĩ xem Thiên Dã cần gì

- Anh…anh….chúng ta….nói chuyện….riêng…riêng….được không? - Thiên Dã hít 1 hơi thật sâu rồi nói

- Tất nhiên rồi.anh nói đi - Thuỳ Dương mỉm cười

- Chúng ta….có thể ra nơi khác nói chuyện được không? - Thiên Dã bỗng bình tĩnh lạ

Thuỳ Dương gật đầu với đầy dấu hỏi trong đầu. Cô đi theo Thiên Dã lên
sân thượng của khu phát triển năng lực. gió thổi lồng lộng. từ trên này
có thể nhìn bao quát toàn bộ sân trường Dracate. cột tóc của Thuỳ Dương
bay phần phật trong gió.

- Anh Thiên Dã, thật ra anh có truyện gì muốn nói với em thế?anh nói đi chứ? - Thuỳ Dương nhìn thẳng vào mắt Thiên Dã.

- ukm, anh…anh… - Cái gì thế này, bình tĩnh nào Thiên Dã. chỉ là thổ lộ tình cảm thôi mà. mày không phải sợ, có bị từ chối thì thôi, ít ra mày
cũng đã cố gắng và đã cho mình cơ hội. cố lên. Thiên Dã tự động viên
mình - Anh có truyện muốn nói với em. thật ra là từ lâu, anh đã…anh
…đã…đã…

Nói đi chứ, Thiên Dã. ba từ, 8 chữ “anh yêu em” thôi mà.mày phải cố lên
Lí Thiên Dã. Thiên Dã tiếp tục hít 1 hơi thật sâu nữa. nhưng lạ chưa
kìa, bỗng Thuỳ Dương thay đổi nét mặt. nhìn cô ấy bỗng có cảm giác suy
tư hơn.tóc mái Thuỳ Dương rối lên trong gió. Cô bỗng nở 1 nụ cười nhẹ
tựa lông hồng (???), không phải cười chúm chím, không cười mím chi,
không cười rạng ngời….nhẹ nhàng, thanh cao, thuần khiết,mong manh như 1
cơn gió, thật khó nắm bắt.

“Anh Thiên Dã, trước khi anh nói, cho em nói trước được không?” -
giọng nói Thuỳ Dương trong và vang như tiếng chuông nhà thờ - “Em từ
lâu đã thích 1 người con trai. em ra đi vì người đó, vì muốn quên đi
người đó, vì biết rằng người đó đã có ngưòi khác trong lòng. em sợ bị
tổn thương nên quyết định bay ra nước ngoài. và bây h thì em trở lại,
trở lại vì người đó. vì em phát hiện ra rằng mình không thể lừa dối được bản thân nữa. em không quên được. và em muốn cho mình 1 cơ hội để nói
ra cho người ấy biết những gì em đã suy nghĩ. muốn cho người ấy biết em
đã nhớ anh ấy như thế nào, đã đau khổ như thế nào khi không được nhìn
thấy nụ cười của anh ấy.”

Thuỳ Dương không biết rằng từng lời cô nói như những mũi tên xuyên thẳng vào trái tim Thiên Dã. Thiên Dã muốn khuỵu xuống. Thiên Dã cố lấy lại
vẻ bình tĩnh: “ Tình yêu của em sâu sắc vậy sao Thuỳ Dương? đã biết mình không có cơ hội mà vẫn còn cố gắng dằn lòng thế uk?. Anh thua rồi. Em
cũng thua rồi Dương ak. Người ta nói khi yêu là chúng ta đã thua trong
canh bạc tình. chúng ta đã thua khi yêu người khác. yêu đơn phương? ngốc nghếch lắm, nhưng anh đã chọn, em cũng chọn. xem ra chúng tôi đều ngốc
nghếch như nhau nhỉ. cứ dối lòng cuối cùng