
nh viên của Ngũ hành…
Tường Luân(ra dấu cho Tường Vi im lặng): em cứ nghe tiếp đi.
Triết Vũ thay đổi như vậy là có lí do cả đấy. anh không hiểu sao cậu ta
làm thế nhưng cậu ta tuyên bố là cái chết của mấy người lãnh đạo Bộ là
báo ứng thôi.
Tường Vi(shock): em không hiểu. sao lại là báo ứng?
Tường Luân(trầm tư): Triết Vũ chính thức công khai chống lại học
viện Dracate. mọi truyện tồi tệ chưa dừng lại ở đây. Thiên Dã bỗng tách
ra hoạt động độc lập. cậu ta không còn muốn cộng tác với ai nữa. Thiên
Dã tự chiến đấu và điều tra mọi việc.
Tường Vi(há hốc miệng): cái gì? Thiên Dã mà vậy uk
Tường Luân(gật đầu): Chưa xong đâu em. Ngoài Vô Kị và Kì Bình còn ở lại giúp đỡ Bộ thì Đường Chí Kiệt không hiểu vì 1 lí do gì đó bỗng
biến mất, không ai liên lạc được với cậu ta. chẳng biết là đã chết rồi
hay đơn giản là không muốn tham gia cuộc chiến này nữa.chắc là mệt mỏi
rồi. Tử Khiêm cùng với Dyland là hai người hoạt động mạnh nhất trong số
các thành viên của Ngũ hành lúc này. mà ngoài ba người bọn anh ra thì
nào còn ai nữa
Tường Vi: Chấn Thiên! còn Chấn Thiên nữa mà anh
Tường Luân(cười chua chát): Chấn Thiên đã chết cách đây 5 năm rồi em. nó và Trịnh Trúc Lam muốn khuyên giải Triết Vũ nhưng kế hoạch thất
bại. Hai đứa nó chưa kịp gặp Âu Triết Vũ thì đã bị người của phe chống
đối thủ tiêu.
Tường Vi(hét lên): không thể nào. hai cậu ấy…
Tường Luân: hiện tại tất cả các gia tộc đều phải di chuyển nhà ở
tới địa điểm mới để đảm bảo an toàn và tránh các cuộc tấn công của phe
chống đối. trường Dracate cũng bị giải tán.
Tường Vi: anh, sao mọi truyện lại trở nên tồi tệ như thế này. em không dám tin nữa. đây là sự thật sao
Tường Luân(xoa đầu Tường Vi): em phải trở về, Tường Vi ak. bằng
mọi giá em phải trở về, sự có mặt của em sẽ thay đổi cục diện tương lai
như em đang chứng kiến lúc này. Em phải quay về
Tường Vi(bất lực): nhưng bằng cách nào chứ? em không thể trở về nếu không có Triết Vũ
Tường Luân(gương mặt qủa quyết): ai bảo em không có cách nào? có đấy.
Tường Vi nhìn anh trai đầy ngạc nhiên.
Tường Vi và Đan Linh ôm chầm
nhau đầy mừng rỡ và nước mắt. Đan Linh kể cho cô nghe về Thuỳ Dương. thì ra Thiên Dã bỗng thay đổi đột ngột như vậy là do cái chết của Thuỳ
Dương. Đây đúng là cú shock cho Lí Thiên Dã. chả trách anh ta lại như
vậy…
Tường Vi gặp lại Tử Khiêm, Dyland, Kì Bình và Vô Kị ở Bộ pháp thuật. cả
bốn người con trai gần như hét lên vì quá sung sướng. Giai Đình và Tử
Khiêm đã kết hôn được 1 năm, nghe nói là Giai Đình và Tử Khiêm đã bắt
đầu hẹn hò sau cái hôm cô gái giả mạo Carey xuất hiện trong buổi dạ hội. hình như là do Tử Khiêm đã luôn an ủi, động viên và ở bên cạnh chia sẻ, quan tâm công chúa baby mà làm cho cô nàng cảm động. Và từ lúc nào
không hay, tình yêu dành cho Triết Vũ của Giai Đình đã thế cho cho 1
người khác là Trần Tử Khiêm. Cái này thì Tường Vi không biết nha. Sau
khi rời khỏi Bộ, Tường Vi bắt đầu lang thang khắp tp Saint Hannee. Nơi
này sau 8 năm thay đổi khá nhiều. Nhiều toà nhà trọc trời mọc lên, cao
ốc, biệt thự, chung cư xuất hiện với mật độ dày đặc. trên các con đường
có thêm 2 bồn phun nước nữa. thành phố đẹp hơn, hiện đại hơn và hoành
tráng hơn.
Tường Vi lững thững đi dọc con phố mà hôm trước cô và Triết Vũ vẫn lang
thang kéo nhau đi chơi trong quá khứ. Hiện tại là một cái gì đó quá xa
vời mà Tường Vi không có. đã hơn 1tháng nay cô chưa được sống với đúng
thời đại của mình. hết quá khứ h lại là tương lai. tương lai sau 8 năm
trời không có cô.
Tường Vi dừng bước chân bên đài phun nước cô và Triết Vũ hay ngồi lại
nghỉ. nhìn nước bồn trong veo, Tường Vi không kiềm được lòng thò tay vào nghịch. mát lạnh. Tường Vi thích thú khẽ ngâm nga Khúc nguyện cầu.
Giây phút ngọt ngào trôi vào cõi hư không.
Như dòng nước hối hả về đông không trở lại
Thời gian ngay trước mắt nhưng bạn nào nhận thấy
Thời khắc lúc này đâu phải của hôm qua
Dòng thời gian qua kẽ tay bay đến nơi đâu?
Có thể chiều đông mưa rả rích rơi
Hay trời hè nắng chói chang chiếu sáng
Bạn tỉnh giấc, tháo lớp hoá trang mặt nạ
Bên tách trà thơm thoảng sương mai
Dòng ngòi bút viết giấc mơ cuộc sống
Vì anh, em không sợ gió bão
Vì anh, em không sợ mưa sa
Chúa biến em thành đoá hoa bé nhỏ trên đường anh đi
Mong sẽ níu giữ được bước chân hối hả của chàng.
Khúc nguyện cầu em đang hát
Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu
Mong sẽ có ngày nào đó
Được nói ra cho anh tỏ tưởng
Em không muốn ánh trăng kia soi tỏ tấm lòng của anh
Dù trăng đẹp, trăng sáng
Nhưng trăng lúc tròn,lúc khuyết
Và em không muốn tình yêu đôi ta sẽ thay đổi như vậy
Hứa với em, luôn nhớ ra em.
Luôn tìm em nếu một ngày đôi ta phải cách xa
Hãy nhận ra em giữa dòng người qua lại
Em sẽ chờ anh
Đợi anh mãi mãi