
c, chơi trò nhìn nhau) Nó im lặng một chút rồi nói:
- Vào đi... Papa!
- Sao con biết là ta?_ ông mở cửa nhìn nó ngạc nhiên, hỏi khẽ.
Mọi người nhìn nó khó hiểu. Anh cũng suy nghĩ rồi nhớ ra:
- À! Kiểu gõ cửa! Papa có đặc điểm gõ cửa kêu đúng 3 lần. Ko bao giờ gõ lần thứ hai và cũng ko hề lên tiếng gọi mà chỉ đứng đó chờ dù cho phải đợi lâu đến đâu đi chăng nữa!_ nói đến đây, anh quay sang nó_ phải ko Bé Băng? Ko ngờ bao nhiêu lâu rồi mà em vẫn nhớ.
Nó ko trả lời mà chỉ gật đầu. Ko khí lại trùng xuống. Mỗi người lại theo đuổi một suy nghĩ riêng...
...
Papa nó đánh tan sự im lặng đó, hơi ngập ngừng nói với nó:
- Papa có chuyện muốn nói với con... Chuyện 7 năm trước...
Nó cắt ngang lời ông:
- Con ko muốn nghe!
- Cô hãy cho họ cơ hội đi! Bảo Nhi!_ hắn nắm tay nó, khuyên bảo (cha này lợi dụng)
- Nhưng...
Im lặng.
- Được rồi! Papa và hai nói đi!_ nó thở dài, hạ giọng nói.
- Cảm ơn con...
~quá khứ~
- Ông mau chọn đi! Một là con gái ông, hai là cái gia tài nhà ông!_ một người đàn ông vẻ bặm trợn nói, đập rầm vào bàn.
- Ông đừng lấy con gái ra uy hiếp tôi! Nó ko thể bị ông bắt được! Vệ sĩ của tôi sẽ bảo vệ con tôi!_ người đàn ông có khuôn mặt trái hẳn với người đàn ông kia, tức giận nói.
- Hahaha! Mấy tên vệ sĩ ranh con đó mà làm nổi trò trống gì!_ tên đàn ông bặm trợn nói, cười ha hả.
- Ông...
- Haha! Đừng nghĩ cho
nó đi nước ngoài, tôi sẽ cho nổ bom cái máy bay đó đấy!
- Tại sao ông lại hại con bé chứ? Nó mới 10 tuổi thôi mà!
- Đó là tại ông! Tại ông hại Yến Yến (mama nó) phải chết! Tại sao... Tại sao cô ấy lại yêu ông chứ! Sao cô ấy ko chọn tôi?_ tên đàn ông bặm trợn đau khổ nói, khoé mắt chảy ra một giọt nước mắt.
- Con bé... Rất giống cô ấy... Nên anh muốn nó phải ko? Hả?!?_ người đàn ông mặt hiền hậu bây giờ mắt long sòng sọc, mặt đỏ rực.
- Haha! Phải! Tôi sẽ giết nó! Ông sẽ ko gặp lại hình ảnh cô ấy trong bất cứ người nào nữa! Anh ko được mà tôi cũng ko!
- KHÔNG ĐƯỢC!!!
- Haha, cứ suy nghĩ đi! Chọn đúng đừng để hối hận! Hahahaha!
- KHỐN KIẾP!!!
Mọi chuyện vừa nói lọt hết vào tai một đứa trẻ... Đó chính là anh nó...
Chờ tên bặm trợn kia đi, anh mới bước tới, mặt sa sầm vào phòng papa mình, lạnh giọng:
- Papa, giải thích cho con tất cả mọi chuyện!
Ông giật mình quay sang anh, lắp bắp:
- Quân, tại... tại sao con... con lại... lại ở... đây...?
- Papa giải thích cho con!!! Tại sao lại liên quan đến Bé Băng ở đây?! Papa!
- Ta... Ta...
- Papa!
Ông im lặng một chút, rồi thở dài nói:
- Được thôi! Ta sẽ kể cho con... Ta và người đàn ông đó là bạn học thời cấp 3... Hai người đều yêu một cô gái... Đó chính là mama con. Mama con đã chọn ta và lấy ta... Tiếp theo... Con đã biết... Sau khi sinh được Băng Băng, mama của con đã ra đi... Bây giờ ông ta tới trả thù năm xưa... Hắn ta nghĩ Băng Băng là nguyên nhân gây cái chết của mama con... Với lại, Hắn ko muốn ta nhìn thấy hình ảnh của mama con... Trên gương mặt con bé... Nó rất giống mama con... Nên bây giờ bắt ép ta đưa con bé ra... Nếu ko phải giao toàn bộ tài sản của tập đoàn Heart S2 này cho hắn... Nhưng... Ta biết... Dù có giao hết tập đoàn này... Hắn ta cũng ko tha cho nó... Ta phải làm sao... Quân?_Ông ôm đầu, đau khổ nói.
- Tại sao papa lại sợ hắn như vậy? Hắn có một mình thôi mà_ anh thắc mắc.
- Hắn ko phải một mình_ ông thở dài_ ông ta là trùm mafia đứng đầu ở VN. Ông ta rất nguy hiểm... Và đáng sợ...
Im lặng.
- Con có ý này_ anh khẽ nói sau một hồi rất lâu_ nhưng...
- Cách gì con mau nói đi!_ ông vội vàng nói_ cứu được Bé Băng, việc gì ta cũng có thể làm.
- Con nói... Ta sẽ đuổi Bé Băng ra khỏi nhà...
- CÁI GÌ??? Con nói gì vậy??? Đuổi Bé Băng ra ngoài khác gì đưa nó vào chỗ chết!
- Với tư cách con gái của quản gia... Mắc lỗi lớn... Bị đuổi ra khỏi nhà...
- Cách đó ko được! Hắn biết mặt con bé, làm sao làm thế! Với lại, hắn cài người xung quanh ngôi biệt thự để quan sát nữa!
- Hắn biết... Nhưng thuộc hạ của hắn chắc gì đã biết! Phải thử mới biết! Chúng ta sẽ cho người lén đi bảo vệ nó! Qua chuyện này, chúng ta sẽ đón Băng Băng về!
~kết thúc~
- Mọi chuyện là nh