XtGem Forum catalog
Cứ Lạnh Lùng Đi Rồi Anh Sẽ Mất Em

Cứ Lạnh Lùng Đi Rồi Anh Sẽ Mất Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327325

Bình chọn: 9.5.00/10/732 lượt.

br/>Thiên Anh cảm thán và chạy vào tắt vòi nước đi. Bế hai nhóc siêu quậy ra ngoài và tắm luôn cho chúng ở ngoài sân.

Về phía Khánh Anh , anh đang xả nước thật mạnh lên người, bao nhiêu bụi bẩn ngoài đường trôi đi hết. Rồi lấy bộ quần áo khô mặc vào, cảm giác khác hẳn với lúc mặc quần áo ướt, cảm giác này thật dễ chịu. Xong, anh đi xuống nhà.

Đến bữa ăn. Hai đứa nhóc ba tuổi cứ đòi trèo hẳn lên bàn ăn, không chịu ngồi dưới ghế vì lý do…không nhìn thấy thức ăn trên bàn.@@

-Mẹ ơi đây là món gì? – Huyền Anh chỉ vào một món cạnh Thiên Anh hỏi

-Thịt nạc hấp, thích không? Để mẹ lấy cho con

-Con không ăn. Con ăn thịt người cơ – H.Anh nũng nịu nói, giọng ngây thơ kinh khủng khiến Song Anh trố mắt lên ngạc nhiên

-Sao lại thịt người? Thịt người ăn làm sao được hả con? Ai bảo con thứ thịt kinh khủng đó! – Thiên Anh nhanh chóng nói

-Chiều nay ở siêu thị, có cô xinh đẹp đi đến ba Khánh bảo ngon nhỉ, ba còn thấy ngon mà – H.Anh ngây thơ nói. Khánh Anh đang cắn miếng thịt mà sặc sụa, miếng thịt rơi luôn xuống bàn, anh trợn mắt nhìn con kinh ngạc

-Này, ba nói hồi nào? – Khánh Anh hỏi vội

-Hồi chiều – Huyền Anh vẫn ngây thơ y hệt nai tơ

-Ba có nói, cô ý xinh lắm mẹ ạ nhưng không xinh bằng mẹ của con – Long Anh chêm vào vài lời, sắc mặt Thiên Anh thay đổi liên tục. Khánh Anh lấy tay vuốt vuốt ngực, khươ khươ nói

-Em nghe gì bọn nhóc. Để anh giải thích…!!

-Thường thì trẻ con nó không biết nói dối. – Thiên Anh lườm Khánh Anh

-Mẹ ơi mẹ…uýnh ba đi. Ba hư lắm… - Long Anh nói kiểu cổ vũ làm Khánh Anh tức long sòng sọc. Không biết đây có phải con ruột mình không nữa mà chúng luôn phản bác lại mình.

-Khoan…Lúc đó ba bảo quả táo này ngon mà. Ba bảo cô nào đâu…- Khánh Anh với lấy quả táo trên bàn, chìa lên trước mặt hai nhóc và thêm lời giải thích.

-Nhưng lúc đó cô ý đứng đấy – Huyền Anh nói

-Nhưng ba không quen cô ta! – Khánh Anh đều đều nói

-Nhưng cô ý còn chào ba mà – Huyền Anh tiếp tục ngây thơ hơn nữa

Thiên Anh vẫn im lặng lắng nghe cuộc đấu khẩu giữa ba và con. Không nói được trẻ con, Khánh Anh ghé vào tai Bảo Anh thì thầm…

-Con mà nói nữa, mẹ con giận ta…ta thuê vú nuôi tống con và Long Anh ra ngoài ở - Giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy bá đạo phả vào tai Bảo Anh khiến cô nhóc dè chừng. Cả hai đứa đều không thích vú nuôi nên song Anh phải nuôi “khổ” thế này, cứ mỗi lần định thuê vú nuôi là y rằng hai đứa chúng nó khóc lóc ầm ĩ lên, đến mách đủ người từ Tuyết- Nam đến Vy-Minh đến Hoàng-San

-À mẹ ơi. Hình như con nhầm. Thôi không có gì đâu, bố mẹ ăn cơm đi. Hihi – Huyền Anh cười cười

Thiên Anh không nói gì, cô sẽ không hơi gì mà giận anh vì chuyện không rõ đầu đuôi nhưng cô vẫn nhìn anh bằng ánh mắt cảnh giác…Khánh Anh cắm cổ vào ăn, nghĩ “ chắc phải đặt cho hai nhóc biệt danh là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình mất” . Thỉnh thoảng nhìn hai đứa con bằng ánh mắt “ Tý nữa tụi bây chết với ba”

-Ngày mai cho hai nhóc đi học, ba tuổi đầu rồi cứ mãi ở nhà là ngu người đấy! – Anh dừng lại việc ăn, nhếch môi nói, khóe môi nở một nụ cười cực đẹp

-Huhu con không đi…con không đi, con thông minh sẵn rồi – Cả hai vùng vẫy kịch liệt sau câu nói của Khánh Anh , những miếng thịt trên bàn ăn bị chúng văng tứ tung

-Không đi cũng phải đi. Lớn rồi! – Khánh Anh nói lời dứt khoát

-Huhu không chịu đâu, sao ba không đi – Long Anh trưng trưng bộ mặt mít ướt hỏi

-Ba lớn rồi – Khánh Anh nhếch mép cười

-Thế ba cũng vừa bảo tụi con lớn rồi kia

-Nhưng ba lớn nhất! – Khánh Anh cãi cùn, từ bao giờ anh phải chết đứng với lũ trẻ con như thế này nhỉ?

-Ba bé nhất chứ? – Long Anh vẫn vùng vẫy nói khiến Thiên Anh không khỏi bật cười

-Sao ba lại bé nhất? – Khánh Anh nghệch mặt, đặt đôi đũa xuống, khoanh tay nhìn Long Anh xem đứa nhóc này muốn giở trò gì

-Tại ba nói tụi con lớn rồi không được ngủ chung với mẹ nữa trong khi đó ba vẫn ngủ chung với mẹ thế thì ba chẳng bé nhất còn gì? – Lời nói ngây thơ vừa buông ra, Thiên Anh đang nhâm nhi ly nước cam suýt chút nữa phun thẳng vào mặt Khánh Anh , còn đối với anh, anh cũng đơ người chẳng kém Thiên Anh , độ ngây thơ nhưng bên trong là “cáo” của hai đứa con này khiến anh phải hạ nón, nhưng mới hạ được đến nửa đường thì anh lại đội lên bằng câu nói

-Không giải thích nhiều, tóm lại mai đi học. Không đi thì ba thuê vú nuôi. Ờ

Anh lại đem hai từ “vú nuôi” ra đe dọa hai đứa. Cuối cùng không còn cách nào khác hai đứa cũng chịu khuất phục người ba vĩ đại này.



Ngày đầu tiên đến trường. Hiện lên trước mặt họ là ngôi trường mầm non Kids Family thật thần tiên và thú vị, ngay sân trước của trường thôi đã có vô vàn trò chơi lạ mắt và thu hút lũ trẻ con rồi. Đầu tiên là đi nhận lớp nhưng vừa quay trước quay sau chưa đầy 1s thì cả hai đứa đã biến mất trong tích tắc. Thiên Anh thở dài khi thấy chúng đang đẩy mông nhau