
- Em sao vậy?
- Thiên Bảo ko bao giờ chấp nhận em đâu anh nhỉ? - Hữu Tuệ nói cợt nhạo mình
- Tưởng chuyện j, bỏ tên đó đi đi, trên đời này hết trai rồi sao? Lần này anh giết được thằng Kevin xong thì tên Thiên Bảo đó cũng ko sống nổi với anh đâu
- Sao anh lại nói vậy? Anh định làm j anh Bảo nữa đây?
- Ko làm j cả, hết giá trị lợi dụng phải vứt đi, em ko nghe mẹ nói à?, giờ thì đi về đi, em là con gái ko nên đến bang của anh nhiều
- em cũng là cô chủ của bang này đấy
- em xem bọn trong bang nể ai hơn, về đi
- hức..về thì về...
Những này cuối năm ở Việt Nam, ko có những con người đó hình như trầm lặng và buồn bã hơn, dòng người bon chen sắm đồ, Thiên Kỳ lái xe 1 mình đi qua dòng người tấp nập đến cạnh 1 bờ suối nhỏ
Ko gian yên lặng để anh nghĩ về mọi chuyện đã và đang diễn ra, anh ko biết nói ra tâm trạng bây giờ của mình như thế nào? Anh nhớ cô em gái của mình chăng? Vì anh cô đã khổ nhiều rồi, là anh trai mà ko giúp j được em gái anh cũng cảm thấy day dứt trong lòng lắm, là anh trai lại đi phá hỏng tình yêu chớm nở của em gái anh cũng thấy áy náy và thương em lắm nhưng biết làm sao bây giờ?
Sao lại trùng hợp đến như vậy? Người cô yêu lại là kẻ thù mà anh hận nhất. Làm sao có thể hoà hợp để sống chung được đây
Dòng nước dưới suối cứ róc rách chảy như 1 vòng tuần hoàn, gió se lạnh thoảng qua mang 1 nỗi buồn vô hạn.
Ở Mỹ...
T.Anh cũng đang có 1 tâm trạng bồn chồn khó tả, cô cũng nhớ anh trai của mình sau mấy ngày xa cách và nỗi mong mỏi khi sắp được đến mexico gặp cha
- Em chuẩn bị đi tối nay lên máy bay mai đến Francisco luôn - Hoàng đứng từ phía sau T.Anh khẽ đặt tay lên vai cô
- Dạ...em cảm ơn anh nhiều lắm
- Anh ko thích nghe từ này lên lần sau em ko cần cảm ơn đâu, vào chuẩn bị luôn đi cho kịp giờ
- Vâng...
T.Anh cúi nhẹ người rồi vào phòng của mình, Hoàng đứng lại, lặng người 1 chút, suy nghĩ 1 chút, anh thấy người con gái ấy rất đáng yêu, đáng để anh mong nhớ, anh yêu cô là sự thật nhưng sự thật là cô có yêu anh ko?? Anh luôn tự hỏi mình và anh lại cảm thấy lo lắng khi hình ảnh cô và K.Anh như đang quen nhau hiện về làm khuấy động tâm trí anh.
Nếu hai người họ có yêu nhau thật thì anh sẽ ko bao giờ chia rẽ họ. anh biết mình là người đến sau lên phải nhường bước cho kẻ đến trước chứ biết làm sao bây giờ? Hơn nữa K.Anh lại là bạn thân của anh nên anh càng ko thể dành giật 1 người con gái với bạn được nhưng nếu K.Anh làm người con gái đó tổn thương anh nhất định sẽ can thiệp vào
- Nghĩ j mà say sưa vậy - Minh đứng cạnh Hoàng từ bao giờ mà Hoàng ko hay biết
- Ko có j, chuẩn bị xong hết rồi à? thằng Nam đón Tử Tuyết chưa? - Hoàng cô ý lảng sang truyện khác
- Đến rồi, giờ vào ăn tối rồi đi luôn
- Ừ !
Sau vài giờ đồng hồ ngồi trên máy bay, tất cả đã có mặt tại San Francisico vào sáng sớm
Thành phố đông đúc náo nhiệt như đang chờ đợi sự xuất hiện của những người này. Ra khỏi sân bay, mọi ánh mắt muôn hướng đều đổ dồn vào họ đặc biệt là 4 người con trai, sự xuất hiện của họ nhưng tia nắng ấm áp giữa mùa đông làm cho tim của bao cô gái ở đây loạn nhịp
Sao họ đẹp quá vậy?
- Giờ thuê khách sạn xong nghỉ 1 lúc đã, mỏi quá - Nam vươn vai thở dài, anh cố tình ngả vào người Tử Tuyết nhưng ko may cô biết ý nên tránh ra làm anh ngã gập người
- Chàng trai trẻ, anh có sao ko, để em đỡ anh dậy nha - 1 cô gái người Mỹ chạy đến sau khi Nam bị ngã, trông có vẻ là kết anh Nam rồi, Nam cười hiền rồi định đưa tay lên để cô gái kia kéo dậy thì bị Tuyết đạp 1 phát ngã hoàn toàn, 1 cú ngã mạo hiểm trên mong đợi
- Cô kia, tránh xa người yêu tôi ra, nhanh - Tuyết nói bằng tiếng Mỹ 1 cách rõ rệt, giọng nói lạnh lùng vốn có làm cô gái kia phải rùng mình gật đầu lia lịa rồi quay đi. Làm j mà phũ thế chứ??? Hixhix ^^!
- Vui quá - Minh vỗ tay và bị cái quắc mắt của Tuyết làm cho dựng tóc ngáy, nhìn mặt Minh bây giờ mọi người chỉ còn nước cười thầm, cười thầm nhiệt tình quá đến nỗi đỏ hết cả mặt
- Thôi, vào khách sạn đi - K.Anh lên tiếng, có lẽ anh ko thích hợp xem phim hài
...
Khánh Anh vs Minh
Hoàng vs Nam
Thiên Anh vs Vy
Yun vs Tuyết
Họ thuê tất cả là 4 phòng
Sắp xếp đồ đạc xong, tất cả nghỉ ngơi đến bữa trưa mới dậy.
Tất cả tập trung tại phòng ăn
- Hình như lần này ở đây dễ chịu hơn hẳn - Vy nói và chứa 1 hàm ý sâu xa chỉ T.Anh hiểu được
- Khách sạn lần trước ko dễ chịu à? - Minh hỏi
- Nhưng ở đây còn được nằm trên giường nên ấm hơn - Vy liếc nhìn Yun, bây giờ Yun mới hiểu được câu nói của Vy, cô cũng lườm lại Vy
- Này Thiên Anh...em - Minh nhìn Yun và định nói nhưng Vy ngăn lại
- Thôi uống đi - Vy đưa cốc bia lên tận miệng Minh
- Ở ngoài kia có j mà đông vậy nhỉ? - Nam nhìn ra ngoài. Vì xung quanh chỗ phòng ăn này toàn là cửa