
ái nhìn Tiểu Lôi, người này ở đâu ra-.
“Đây là sư đệ của ta, cũng là đệ tử của Quốc sư – tên Tiểu Lôi.”
“Các ngươi cứ đợi ở đây. Lát nữa nghe truyền đến thì bắt đầu.”
Ta gật đầu.
Đại khái chừng qua nửa canh giờ, cuối cùng cũng có người đến gọi chúng
ta vào. Ta hất đầu, ưỡn ngực. Kéo Tiểu Lôi, đi theo người dẫn đường đi
vào đại điện.
“Nhị Nữu!”
“Thần Vũ!”
Hai tiếng kinh hô đồng thời vang lên.
Ta theo tiếng gọi nhìn lại, một người đã hoàn toàn bị ta cho vào quên
lãng – ‘vị hôn phu’ Tiếu Tụ Hoa, người còn lại chính là…Cẩu nhi ca! ! ! !
Khóe mắt ta co giật mấy cái.
Tiếu Tụ Hoa trước sau như một – hai mắt phóng quang sáng rỡ, còn Cẩu nhi ca lại lộ ra thần sắc có vẻ hơi lo lắng.
“Ngươi chính là người mà Tư Đồ thừa tướng nói đích thực là Thánh Nữ thật?” Hoàng thượng ngồi trên cao làm bộ làm tịch hỏi.
Ta phục hồi tinh thần, vội vàng trả lời: “Vâng!”
Mọi người trong triều đồng nhất như hít phải một luồng khí lạnh.
“Yến Vương?” Hoàng thượng nhìn qua Yến Vương.
Lão hồ ly Yến Vương trấn định, làm vẻ tự nhiên – đứng lên: “Nếu như thế, chúng ta cứ để cho hai người cùng nhận là Thánh Nữ này hai mặt một lời
nói cho rõ, đến lúc đó ai thật ai giả mới có thể kết luận.”
“Hoàng thúc nói có lý.” Hoàng thượng gật đầu.
“Tuyên, Linh Sơn Thánh Nữ.”
Ước chừng khoảng một khắc sau, người hầu dẫn theo một người con gái đi
lên đại điện. Nàng kia mặc trang phục đều rất giống ta, chỉ là trên đầu
còn mang một tầng khăn che mặt.
“Nếu là ra đây đối chất, sao không lấy mặt thật ra diện kiến mọi người?” Ta cố ý kích đến. Ta chỉ là muốn nhìn xem người này đến tột cùng có
phải là Tranh Nhiên hay không?
Nàng kia hơi hơi cúi người, sau đó đưa tay tháo xuống khăn che mặt. Tức
thì, trên triều đình, mọi người đồng loạt như hít phải một luồng âm khí.
“Nhị…Nhị Nữu?”
“Thần…Thần Vũ?”
Tiếu Tụ Hoa và Cẩu nhi ca lại song song kêu lên sợ hãi.
Cô gái trước mắt… có gương mặt giống ta như đúc!
Dịch dung? Đây là điều đầu tiên mà ta nghĩ đến-.
Cho nên, ta đi đến trước mặt nữ tử này, sau đó…dùng sức túm véo lấy mặt nàng = =
Nhưng bất luận ta lôi kéo thế nào cũng không phát hiện được một chút sơ
hở. Thuật dịch dung này là thế nào? Sao lại cao minh như vậy?
“Tỷ tỷ.” Tiểu Lôi kéo chéo áo ta gọi nhỏ.
“Vị…tỷ tỷ này mùi vị trên người cũng rất giống ngươi!” Tiểu Lôi chỉ vào nữ tử này nói với ta.
Không phải thuật dịch dung, dịch dung sẽ không thể phục chế ra mùi vị cơ thể giống như vậy được!
“Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Nàng kia nhìn tay ta vẫn còn đặt trên mặt nàng, lạnh lùng nói.
Ta nhổ vào! Ngay cả thanh giọng cũng giống ta như đúc! Tài nghệ của kẻ
giả mạo này cũng thật cao! Ta vội vàng thu hồi tay. Trong triều đột
nhiên hỗn loạn.
“Ngươi cảm thấy ai mới là thật?” Đại thần Giáp len lén hỏi đại thần Ất.
“Người Yến Vương đưa về, ngươi nhìn xem, rất có khí chất! Mặt giống nhau thật, nhưng một người đứng ở đó liền như là tiên nữ, còn người kia…”
Đại thần Ất lắc đầu.
= =! Các ngươi, âm thanh quá lớn, ta nghe được!
“Các ngươi có ý kiến gì? Nói lớn cho trẫm nghe một chút?” Hoàng thượng
nhìn hai chúng ta một thoáng rồi đột nhiên mở miệng, cả triều đình bỗng
nhiên chìm trong tĩnh lặng.
“Hồi bẩm hoàng thượng, là thật tự nhiên nhất định sẽ là thật. Cho dù có
người cố ý hóa trang giống ta như đúc cũng không dùng được-. Có vài thứ, là không thể nhái giả-.” Tên giả mạo kia nhẹ nhàng hành lễ, chậm rãi
nói, hoa tay múa chân có phong thái mùi vị bất dung xâm phạm.
“…” Vị cô nương này, là cướp lời thoại của ta.
Hoàng thượng thản nhiên mỉm cười gật đầu, sau đó lộ vẻ khinh bỉ nhìn về phía ta. Ý tứ kia là: Ngươi nhìn người ta xem!
Các đại thần thấy phản ứng của hoàng thượng, trong ánh mắt nhao nhao lộ
ra càng thêm tin chắc tên giả mạo kia mới thật sự là Linh Sơn Thánh Nữ.
Ta nộ, biết rất rõ ràng ai mới là thật, còn cố ý gây sức ép, ta cũng
không thèm so đo, vậy mà ngươi bây giờ còn ngang nhiên lừa dối mọi
người!
Cho nên, lão nương ta không thuận! Ta không nói một lời, còn trơ mắt
nhìn lại Hoàng thượng vẻ khiêu khích. Ngươi muốn nhẹ nhàng như vậy ngồi
xem diễn tuồng sao? Không có cửa đó đâu.
“Như vậy, ngươi lại có gì để đối đáp?” Hoàng thượng thấy ta hồi lâu vẫn
chưa lên tiếng, không thể làm gì khác hơn là đặt câu hỏi với ta, muốn
đánh vỡ cục diện bế tắc.
“Không có gì để nói.” Dứt khoát lưu loát.
“Khụ khụ! Ngươi làm sao chứng minh bản thân mới thật sự là Thánh Nữ-.” Hoàng thượng có chút úy hiếp – nhắc nhở ta.
“Sao ~! Đúng, ta nhớ ra rồi, cám ơn ngài đã nhắc nhở. Ta vẫn là, không có gì để nói.” Ta buông tay nhún vai.
Trong triều lập tức nháo loạn cả lên. Mọi người nhao nhao nhìn về phía
Đại biến thái. Dù sao, ta có thể…chứng minh được bản thân có phải là
Thánh Nữ thật hay k