
hể mời ai bình thường một chút sao…
Ngày hôm sau, ta ngủ một giấc đẫy. Sau khi rời giường, ta lại bắt đầu
chuẩn bị cho việc tham gia dạ yến. Đương nhiên-, bắt đầu từ lúc ta rời
khỏi giường liền có một cung nữ nhất mực đi theo ta. Không khỏi khiến ta nhớ lại đoạn thời gian bi thảm sống trong phủ Thừa tướng…
Ai, mặc cái này tính đi đâu a? Nhìn bộ trang phục xanh xanh đỏ đỏ trước
mắt lão thái hậu chuẩn bị cho ta mặc, ta rầu rĩ một hồi. “Thật khó coi,
lão phù thủy thái hậu này nhất định thiếu I ốt rồi.” ta tựa cằm lắc đầu
nói.
“Đúng không a? Minh Nguyệt?” Ta quay đầu hỏi cái đuôi suốt cả ngày bám dính lấy ta – Minh Nguyệt.
Không nói…
“Mặc những…y phục này, căn bản là hỏng hết thân phận Thánh Nữ của ta mà! Nhìn thế nào cũng giống như quần áo của phi tần vậy-.” Ta bất mãn than
thở.
Gật đầu…
“Thánh Nữ đại nhân. Có người đưa tới hạ lễ.” Ta vẫn đang rầu rĩ không
biết nên mặc cái gì đây, một cung nữ liền tiến vào thông báo.
“Cái gì hạ lễ? Ai đưa-?”
“Là Yến Vương phái người đưa tới, là một cái hộp, có gì bên trong thì không rõ lắm.” Cung nữ một mực cung kính trả lời.
Yến vương? Hắn lại có chủ ý quái quỷ gì nữa đây? “Mang đến đây cho ta xem.” Ta phân phó cung nữ.
Ai ngờ, mở cái hộp ra, chính là một bộ … Y phục! Đó là một bộ y phục ánh vàng rực rỡ hoa hoa lệ lệ. Vừa mới mở nắp hộp, tơ vàng được đính trên y phục liền chiếu đến hai mắt ta sáng rỡ! Ha ha, Yến Vương a Yến Vương,
mặc dù con người ngươi không được tốt lắm, nhưng tuyển chọn y phục trái
lại rất được nha! Ta đang vui mừng muốn lấy y phục ra, lại nghe đến, bên ngoài phòng có tiếng nói vang lên: “Thánh thượng long ân…!”
Các cung nữ khác lập tức quỳ xuống. Cùng với thanh âm vào nhà, chính là
hai tiểu thái giám lần trước. “Hoàng thượng có mệnh, ban thưởng cho Linh Sơn Thánh Nữ một bộ Thiên Tằm vũ y, yêu cầu Thánh Nữ chiều nay phải mặc vũ y này tham gia dạ yến. Tuyệt đối không được mặc mấy loại y phục thập cẩm bát nháo, đặc biệt là kim quang lòe loẹt-.” Đọc xong ý chỉ, tiểu
thái giám vung tay lên, liền có người trình lên một bộ vũ y tuyết trắng
sáng sủa, bao chung quanh y phục tựa hồ còn có một ít linh khí, giống
như vật phẩm của tiên gia.
Ta tiếp nhận vũ y xong, ánh mắt cung nữ cả gian phòng đều phát sáng, kể
cả Minh Nguyệt kia, trong ánh mắt cũng có một tia long lanh.
Ừm ~ Thật là rất đẹp mắt-. Ta nhìn vũ y tuyết trắng thanh nhẹ, lại nhìn
qua hoa y kim quang nằm trong hộp. Phải chọn lựa…Thật sự quá khó khăn!
Hai bộ y phục ta đều thích. Do dự hồi lâu, cuối cùng ta với tay hướng về phía kim quang lấp lánh bên cạnh. Lại bị ‘Minh Nguyệt’ ngăn cản. Sau đó nàng vẫn không lên tiếng, đem vũ y nhét vào trong tay ta.
“Ta vẫn cảm thấy y phục Yến Vương tặng hợp ý ta hơn.” Ta đẩy vũ y ra, giải thích.
Minh Nguyệt vẫn không nói, chỉ ngoan cố đem vũ y nhét vào tay ta. Sau đó huy chưởng, đem kim y nằm trong hộp phá nát thành từng mảnh nhỏ…
Orz, Kim y hoa lệ của ta T_T
“Minh Nguyệt, ta muốn hóa yên huân trang!” Bất đắc dĩ thay xong y phục, ta kiên định nói với Minh Nguyệt.
(*Yên huân trang: trang điểm theo trường phái ấn tượng, như hun lên
khói, còn gọi là lớp trang điểm gấu mèo (những người già thích gọi như
thế), thuộc về một loại phương thức hóa trang. Yên huân trang đột phá
quy củ cũ phân biệt rõ ràng của bút kẻ mắt và màu mắt, ở chỗ hốc mắt
vung ra một khoảng. Bởi vì nhìn không thấy vết tích màu sắc tương tiếp,
giống như khói sương lượn lờ, mà lại thường lấy màu đen xám là màu
chính, thoạt nhìn giống như vết tích hun nướng, cho nên gọi theo cách
hình tượng là hun khói. Nói chung, yên huân trang dường như tổng gây cho con người ta một loại ấn tượng tương đối khoa trương. Kỳ thực việc chọn lựa màu mắt và việc trang điểm đánh bóng có quan hệ. Trên cơ sở nhấn
mạnh yên huân trang phát triển ra “Tiểu yên huân trang”, phát triển ra
loại màu mắt phù hợp với lớp người dùng phổ thông, gần với màu da thịt,
đắp nặn lên một loại cảm giác quyến rũ mà không quá phận khoa trương.)
YÊN HUÂN TRANG
“Yên huân trang?” Cầm hộp hóa trang chuẩn bị giúp ta trang điểm – Minh Nguyệt khó hiểu hỏi.
“Đúng vậy, chính là theo sát nghĩa đen của nó, hóa trang giống như bị hun khói là được! Rất có mùi vị!”
“…”
“Tốt lắm.” Minh Nguyệt đảo lộng trên mặt ta chừng nửa canh giờ, rốt cuộc cũng hoàn thành.
“Minh Nguyệt, ngươi biết thuật dịch dung sao? !” Nhìn vào gương, ta bắt đầu kinh hô.
“Thuộc hạ cũng chưa dùng thuật dịch dung.” Minh Nguyệt bất đắc dĩ trả lời.
“Vậy…. vậy nữ nhân trong gương này…” Kém ta nhiều lắm! “Không được,
không được ngươi làm lại lần nữa cho ta đi!” Này…trang điểm quá đẹp, ta
sẽ không tự chủ được, nhìn đâu cũng phản quang… (*Nhị Nữu vốn háo sắc
mà, mê mẩn trước sắc đẹp của Thần Vũ í mà)
“Được.” Minh Nguyệt cau mày, sau đó kiên định nói: “Thuộc hạ lần sau nhất định sẽ không làm Thánh Nữ thất vọng!”
Sau đó…Ta ước chừng lại bị đùa ng