
h thế bây giờ thế
nào rồi. Còn nữa, xem có thể…liên lạc được với phủ Thừa tướng hay không. Tất cả đều phải tiến hành cẩn thận, không được để bị phát hiện.”
“Vâng!”
“À phải, ngươi nên trông nom thê tử của ngươi cho tốt. Tốt nhất là đừng để cho nàng lắc lư trước mắt lão nương.” Ta bổ sung.
… Ta là đường phân cách – Mất hồn….
Có người, hắn phá hoại nhưng lại rất thông minh. Tỷ như Yến Vương, người có thể trở nên xấu xa giống như hắn, cũng là một nghệ thuật. Cùng đấu
với người như thế cũng sẽ không cảm thấy mất thân phận.
Lại có người, hắn phá hoại nhưng lại không có đầu óc, làm cho người ta
cảm thấy cùng người như vậy đấu đá thật là một sự sỉ nhục. Tỷ như kẻ
đang ở trước mắt ta hùng hùng hổ hổ đến đây náo loạn – Trình Xuân Hoa.
Lúc ấy, Cẩu nhi ca đang ở chỗ chúng ta báo cáo kết quả thăm dò tin tức.
Yến Vương đúng như suy đoán, đem chuyện tại lễ hiến huyết ba người chúng ta đồng thời biến mất rêu rao bốn phương. Chỉ trong thời gian ngắn,
chuyện thiên tử đương triều không được trời xanh chấp nhận được đồn đãi
rao truyền, gây xôn xao trong dân gian. Văn võ bá quan hiện tại đều bị
Yến Vương khống chế. Kinh thành không thể về được, chỉ cần đi vài bước,
sẽ có mấy vạn mũi tên nhắm thẳng hướng chúng ta bắn tới. Mà Đại biến
thái, tại tế đàn hỗn chiến cùng quân Yến Vương đã mất tung tích. Ta,
hoàng thượng, và Lục mỹ nam chau mày nghĩ ngợi, suy xét tới lui, xem tới cùng nên ứng phó như thế nào.
Trình Xuân Hoa đúng lúc này lại ở phía sau nháo loạn tới cửa.
“Lâm Kính Chi! Ngươi cũng là ở chỗ Nhị Nữu! Thế nào đây? Tình xưa chưa
dứt như vậy sao!” Trình Xuân Hoa xông vào cửa, phía sau còn dẫn theo mấy tráng đinh, tư thế một mực muốn bắt gian tại giường nhìn chúng ta.
Ta đưa mắt nhìn, mặc kệ nàng, muốn gian tình, cũng sẽ không gian cùng
Cẩu nhi ca này, lại còn dẫn theo cả Lục mỹ nam và Hoàng thượng.
Hoàng thượng nhìn thoáng qua Cẩu nhi ca, ý muốn kêu hắn mau mau giải quyết.
“Xuân Hoa, ngươi nói nhảm gì đó? Mau về đi, đừng ở đây…làm loạn nữa!”
Cẩu nhi ca vội vàng nắm lấy Trình Xuân Hoa, đồng thời đẩy nàng đi ra
ngoài.
Trình Xuân Hoa tránh qua một bên, nổi giận đùng đùng chạy về phía ta:
“Ngươi khi xưa ở Lâm gia chính là một nha đầu quê mùa thô kệch! Lúc đó
ngươi sắp chết chính Lâm gia chúng ta đã nhặt ngươi mang về. Ngươi tới
nói cám ơn, mời ra cửa nói cám ơn đi! Bưng trà rót nước hầu hạ ta đi.
Hừm, một chút lễ nghi bái tạ cũng không thấy, còn muốn ta cho đám nô tài thô thiển các ngươi chuẩn bị ăn – mặc – ở. Đây gọi là cảm cái gì tạ!”
Ta nhìn Trình Xuân Hoa cười lạnh. Xuân Hoa a Xuân Hoa, ta khinh không
thèm so đo với ngươi, ngươi lại tự mình tìm đến chỗ chết. Mắng tiếp đi,
mắng tiếp đi. Ngươi hay ngươi này, há mổm hại chết cả nhà ngươi.
“Vị…phu nhân này, đoàn người chúng ta trên đường có chút khó khăn, tạ lễ này tạm thời không có, nhưng ngày sau chắc chắn sẽ thâm tạ.” Lục mỹ nam cũng chau mày, hơi tức giận nói với Trình Xuân Hoa.
“Tạ lễ? Hừ, được thôi, ta coi như các ngươi thật có tạ lễ. Nhưng bây giờ ta muốn có được tạ lễ trước, cô!” Trình Xuân Hoa chỉ vào ta. “Làm nha
hoàn cho ta!”
Ba! Trình Xuân Hoa vừa dứt lời, Cẩu nhi ca ngay sau đó vung lên một cái bạt tai vang dội.
“Ngươi, cút về phòng cho ta!” Cẩu nhi ca tức đến phát run, run rẩy chỉ vào Trình Xuân Hoa quát.
“Ngươi…Ngươi ngang nhiên vì nó mà đánh ta!”Trình Xuân Hoa bụm mặt, nước mắt đầm đìa, không thể tin được – nhìn Cẩu nhi ca
“Cẩu nhi ca ~” Ta quyến rũ gọi.
“Ngươi cũng đừng quát chị dâu. Nàng không biết chuyện của chúng ta mà ~, mời nàng trở về đi. À ~ còn nữa, nhớ nói kỹ cho chị dâu biết, sau này
vạn lần ngàn vạn lần đừng xuất hiện trước mặt ta nữa. Cứ gặp nàng là ta
lại đau đầu.” Ta làm bộ xoa xoa đầu.
“Nhị…Nữu…” Trình Xuân Hoa cay độc nhìn ta. Xoay người bỏ đi.
Ta vỗ vỗ vai hoàng thượng. “Thấy không, đây chính là phụ nữ đánh ghen
trong truyền thuyết. Trong hậu cung của ngươi, có rất nhiều!”
Hoàng thượng ai oán trợn mắt lườm ta.
“Nhưng không cần lo, nếu ngươi không thể quay về, cứ đẩy hết qua cho Yến Vương đi ~!” Ta xem như an ủi – nói.
Nghe vậy, hoàng thượng lại càng ai oán – lườm ta.
“Ngươi đừng ai oán. Ta đã nghĩ ra cách trở về rồi.” Té ngã ở đâu thì
đứng lên ở đó, Trình Xuân Hoa, hành vi của ngươi, trái lại còn giúp được ta.
“Trở về kinh thành?” Hoàng thượng lắc đầu.
“Không, trở về tế đàn.”
“Tế đàn?” Lục mỹ nam đột nhiên hiểu ý. “Ta đây đi ra ngoài một chuyến, giúp ngươi tìm về một thủy tinh cầu.”
Ta lắc đầu. “Không cần, Lục sư huynh, tự ta có cách. Nhưng mà, chúng ta phải đợi, đợi thêm nửa thàng nữa.”
“Hiện tại điều chúng ta phải làm, là nghỉ ngơi cho tốt. Còn nữa, không
để Yến Vương phát hiện hành tung của chúng ta.” Ta tự tin nói với hoàng
thượng và Lục mỹ nam.
Hoàng thượng ngẫm nghĩ một lúc, rốt cuộc gật đầu. Quay qua nói với Cẩu
nhi ca: “Lâm ái khanh ngươi đã biết nên làm t