
nhiên vô cùng sợ hãi. “Nàng làm sao vậy?” Ta chỉ
vào Phù Dung tỷ tỷ. “Ngươi rốt cuộc là người hay quỷ?” Ta hỏi tiểu cô
nương.
“Nàng không sao, chỉ là ngủ thiếp đi, lát sau sẽ tự tỉnh lại, ta ư…”
Tiểu cô nương nghiêng đầu suy nghĩ một hồi. “Không phải quỷ.”
Vậy là người rồi? Ta yên lòng. “Ngươi cũng là người Linh Sơn?” ta lại hỏi.
“Ừm” tiểu cô nương nhảy xuống cửa sổ, chạy đến bên cạnh ta ngồi xuống. Nhưng vẫn cố ý cầm lấy nửa bầu rượu còn lại.
“Thật khó uống!” Tiểu cô nương uống một ngụm lại buông bầu rượu xuống.
“Con nít không được uống rượu!” ta nâng cốc mắng một chút.
“Hừ! Khó uống như vậy, là ta không thèm uống thôi. Đi, ta đưa ngươi đi uống rượu ngon!”
Nói xong liền lôi kéo ta ra ngoài.
Ta lắc đầu. “Không được, ta hôm nay không thể uống rượu nữa, ngày mai ta còn phải thi nha!”
Tiểu cô nương mất hứng, bĩu môi. “Thôi được, vậy ngày mai ngươi thi tốt
nha. Ta đi trước, chúng ta sẽ gặp lại, đến lúc đó ngươi chơi với ta a!”
“Ách…Sau này có mới nói…”
“Quyết định vậy đi!” Sau đó, tiểu cô nương liền hưu – - mất tiêu. Cái
kiểu hành động này…Sao lại giống cái lão già quốc sư kia như vậy.
Ta đưa Phù Dung tỷ tỷ nằm lên giường rồi trở về phòng mình, còn cuộc thi ngày mai…nếu không được…Ta …Ta cởi vậy!
Ngày thi mị thuật.
Vì bảo vệ thí sinh, cuộc thi mị thuật áp dụng cách thi phong bế đan đối
đan, nói cách khác, có thể có điểm hay không, phụ thuộc vào ngươi đấu
với cái…giám khảo kia!
Mặc dù đã lấy được bảy điểm nhưng Trầm Dược vẫn tới dự thi, mà cả người
hoàn toàn không còn khả năng đậu như Rút gân nam cũng tới. Có lẽ hắn còn chút hy vọng cuối cùng đặt vào cuộc thi thần bí không biết lúc nào sẽ
xuất hiện. Phù Dung tỷ tỷ cũng đã tới, nhìn thấy ta, tự nhiên nét mặt
lại ửng đỏ. Sau đó lại dúi cho ta một bầu rượu. “Nhị Nữu, ta tin tưởng
ngươi nhất định có thể đâu-.” Nói xong liền tiêu sái……  ̄□ ̄||
Người phục vụ cho bốn người dự thi chúng ta ở ngoài phòng chờ, sau đó đưa từng người đến từng phòng riêng biệt.
Trong phòng chia làm hai gian nhỏ, một gian bày một bộ bàn, xem ra là để cho giám khảo ngồi, mà gian chỗ ta bố trí tương đối ấm áp, thậm chí còn có một cái…giường…Trời ạ! ! ! !Cuối cùng là ai đã nghĩ ra cái cuộc thi
biến thái này vậy! ! ! ! ! !Orz! Orz! ! ! ! Orz! ! ! ! ! ! !
Chỉ lát sau phía gian bên kia truyền đến tiếng mở cửa, giám khảo tiến vào!
Mà giám khảo của ta…chính là…Lục mỹ nam…
“…”
“Bắt đầu đi” Lục mỹ nam thấy là ta cũng không tỏ ra ngạc nhiên hay kỳ lạ. Vẫn như bình thường mỉm cười nói.
Ngươi nói…Làm sao bắt đầu T_T…Ta ngu khờ đứng trước mặt Lục mỹ nam, ôm
hồ rượu Phù Dung tỷ tỷ cho, hoàn toàn không biết phải làm sao.
….Trước…trước tiên là tung mị nhãn! Ta cố gắng hồi tưởng những điều ngày hôm qua Phù Dung tỷ tỷ dạy-. Quay qua Lục mỹ nam biểu diễn mấy lần
chiêu ‘rút gân nhãn’, sau đó…sau đó…sau đó là uống rượu!
Ta cầm bầu rượu, cau mày, định bắt đầu uống rượu. Vừa uống xong hai ngụm bầu rượu đã bị đoạt đi!
“Bộ dáng Nhị Nữu uống rượu ta đã biết qua.” Lục mỹ nam không biết từ lúc nào đã chạy đến trước mặt ta, trong tay cầm bầu rượu vốn dĩ phải là do
ta cầm.
“Không, không, không…Ta không phải muốn uống rượu, ta là…ta là muốn có
thêm can đảm! Ta, ta còn có thể làm khác, xong ngay thôi, xong ngay
thôi! Mời, mời ngài ngồi lại nguyên vị.”
Làm sao bây giờ! Chẳng lẽ … Thật sự phải cởi T_T
Trong lúc ta do dự, Lục mỹ nam đột nhiên lên tiếng. “Ha ha, coi như ta
tặng Nhị Nữu quà đi. Ta nhờ không lầm thì Nhị Nữu chỉ cần một điểm nữa
là đâu phải không.”
Nói vậy có phải là…Lục mỹ nam dự định đem một điểm tặng cho ta? !
Ta mừng như điên nhìn Lục mỹ nam. Lục mỹ nam cười sờ sờ đầu ta, gật đầu
nói: “Xem ngươi nghẹn kìa-, … cứ ra ngoài trước. Vào đại sảnh chờ kết
quả đi.”
Ta liều mạng gật đầu, sung sướng chạy ra khỏi phòng. Mới ra khỏi cửa,
chỉ nghe cách vách một tiếng trống vang lên, liền có một bạch y lão đầu
lao ra, lão nhân kia còn chưa đi được hai bước đã bắt đầu nôn mửa không
ngừng. Ta tập trung nhìn, chính là…bạch y trưởng lão. Gian phòng kia
chính là…phòng mà Rút gân nam đi vào…Trong lòng hiểu rõ.
Ta trở lại đại sảnh vẫn chưa thấy ai, đợi một hồi, Trầm Dược cùng Phù
Dung tỷ tỷ cũng đi vào. Sau đó Rút gân nam quần áo xộc xệch bị bắt lôi
vào, các giám khảo cũng đi vào, mỗi người cầm một tờ giấy viết kết quả
chấm thi giao cho người phục vụ để công bố thành tích.
Trầm Dược hai điểm  ̄□ ̄||| người này thật sự là…thái sinh mãnh liệt ! Cuối cùng là đến mức nào-? !
Phù Dung một điểm. Phù Dung tỷ tỷ thương cảm, không đủ bảy điểm để được
vào Linh Sơn, nhưng ta dĩ nhiên len lén thở phào một hơi? !
Dương Thiên Phách không điểm. Hoàn toàn trong dự liệu, chỉ thương cho bạch y trưởng lão đến bây giờ sắc mặt vẫn trắng bệch.
Nhị Nữu một điểm. Sao cơ cơ cơ cơ cơ…Mặc dù đã bết thành tích, nhưng lúc ngeh được tuyên bố ta vẫ