
hành công,
chúng ta chính là công thần. Đến lúc đó, vinh hoa phú quý cái gì cũng
có, muốn phá Linh Sơn còn được nữa là.”
“Đáng ghét, lần trước cha ta hỏi ngươi đến lúc nào mới đón ta về, ngươi cũng nói phải chờ một thời gian…”
 ̄□ ̄||| … Cha hắn…
“Lần này là thật, tiểu bảo bối. Yến Vương đã sắp đặt cho chúng ta một kế hoạch rất tốt, không phải chờ lâu đâu-.”
“Hừ! Yến Vương thật là có thể tạo phản thành công? Lại nói, coi như hắn
thành công, không phải vẫn còn Tam hoàng tử sao, đâu đến phiên Yến Vương được làm hoàng thượng!”
“Hư! Hai chữ tạo phản này có thể tùy tiện nói sao? Tam hoàng tử? Đó
chính là một kẻ ngu, căn bản không có khả năng tranh đoạt với Yến Vương. À đúng rồi, ta còn muốn hỏi ngươi nha, là mướp đắng khổ qua thoải mái
a, hay là ta thoải mái, ha ha ha ha ~” Kiền trưỡng lão cười dâm.
“Đáng ghét, ngươi lại trêu người ta, người ta mặc kệ ngươi luôn ~”
“Ngươi kém ta chắc, ngươi cho rằng ta không biết ngươi cùng Kim trưởng
lão kia làm gì sao. Thế nào, chúng ta cùng làm, hai cái … cho ngươi càng thích a, ha ha…” Kiền trưởng lão lại lần nữa cười dâm.
“Ngươi… ngươi còn nói người ta, một mình ngươi còn chưa đủ, thấy thích liền…”
“Nói đến cái…này, lần này lão ngoan đồng kia mới thu nhận một đệ tử cũng khá nha. Ta thấy hắn cũng không có võ công gì, không khó đối phó như
Lục Hạc Hiên. Bất quá chờ khi có cơ hội…Hai người bọn họ ta đều muốn nếm thử…Hắc hắc hắc hắc…!”
Nghe thế, ta đã không thể nhịn được nữa, hai tên xấu xa các ngươi dám
cùng nhau BL(boy love), ta nhịn! Ngươi cười nhạo ta khờ, ta lại nhịn!
Cái lão đại thúc như ngươi mà cũng dám nhòm ngó đến Tiểu Lôi và Lục mỹ
nam của ta? !
“Chu Tước, Bạch Hổ! Lên cho ta!”
-Ta là đường phân cách – Đã lâu không gặp-
Trên đại đường, Kiền trưởng lão quần áo xộc xệch cùng với tiểu đệ tử bị
bạo cúc quỳ trên mặt đất, run rẩy. Chung quanh, các trưởng lão khác lục
tục đến đông đủ, sư phụ cùng Lục mỹ nam cũng bị ta lôi đến.
“Sư phụ, Kiền trưởng lão dám đem tiểu đệ tử đã bị trục xuất khỏi Linh
Sơn giấu riêng trong Linh Sơn, còn dám…Hừ…hừ hừ” Ta quay qua nhìn hai
tên quần áo xốc xếch kia, cười gằn.
Kiền trưởng lão không biết nên làm gì, chỉ có thể tiếp tục run rẩy, cúi đầu chờ thời.
“Còn dám, hắn dám phản bội Linh Sơn, một mình cấu kết với Yến Vương, bòn rút tiền bạc Linh Sơn làm lợi cho bản thân!” ta tiếp tục tuyên bố tội
trạng của hắn.
Kiền trưởng lão không ngờ ta trực tiếp lên án hắn làm phản, thề thốt phủ nhận. “Ta cùng đồ nhi thật có làm việc cẩu thả, là ta không đúng. Nhưng ngươi cũng không thể ghép thêm tội danh cho ta, ngươi…Ngươi có chứng cớ gì!”
Muốn chứng cớ? Vì vậy…Ta cười.
Không sai, ta thừa nhận mình rất đê tiện. Lúc đang đứng nghe lén ở bên ngoài đã thừa cơ xuất thủ, bật nút ghi âm…
Sau khi ta bật nút phát lại, đoạn đối thoại ban nãy vang lên trong đại
đường, Kiền trưởng lão và tiểu đệ tử liền xụi lơ trên mặt đất, mà trong
hàng trưởng lão, một trưởng lão khác cũng vội vàng bước ra quỳ xuống, có lẽ là … người được nhắc đến trong đoạn đối thoại kia – Kim trưởng lão.
Sắc mặt mọi người rất khó coi, ngoại trừ Tiểu Chu Tước vẫn vô tư hồn
nhiên nhìn sư phụ. Lục mỹ nam lại càng xanh mét, ta tin chắc, nếu không
có sư phụ ở đây, Kiền trưởng lão đã chết thảm rồi…
Điều ta không nghĩ tới chính là…người xưa nay đều bỏ mặc thế sự như
Huyền Vũ lại rất kích động. “Ngươi…Ngươi…cái tên ..bại hoại, ta sẽ thay
Linh Sơn thanh lý môn hộ! ! !” Dứt lời, Huyền Vũ tung chưởng hướng Kiền
trưởng lão bổ tới.
“Khoan!” Sư phụ nãy giờ vẫn giữ vẻ nghiêm túc không rõ thái độ, rốt cuộc lên tiếng.
“Hai người kia, ta sẽ xử trí.” Sư phụ nói tiếp. Sau đó, trong nháy mắt, khóe miệng vi kiều – quỷ dị lại lần nữa xuất hiện…
Ta đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt, Kiền trưởng lão, tiểu đệ tử, là giải pháp tốt …! (phất tay)
Có thứ gì có thể khiến cho một người trong lòng đang khó chịu nhanh chóng vui vẻ trở lại không?
Đáp án chính là! Tiền, hơn nữa là rất rất nhiều – tiền!
Chưởng quản tài chính – Kiền trưởng lão cùng tên tiểu đệ tử kia từ khi
bị sư phụ đại nhân mang đi rồi không còn thấy xuất hiện nữa, mặc dù ta
cũng mười phần thống hận bọn hắn, hai kẻ xấu xa dám BL, ta thách! Ta chỉ là không hiểu – khẩu khí của sư phụ có vẻ tin chắc nhất định sẽ rất
hăng hái giúp ta.
Sau đó, quyền nắm giữ tài chính của Bạo Cúc đường, trước khi chưa bổ
nhiệm cho tân trưởng lão nào, đương nhiên sẽ rơi vào tay ta.
Tạo ra của cải cho Linh Sơn chủ yếu có hai nguồn. Một trong số đó là do
đệ tử cùng tín đồ của Linh Sơn cung phụng, trong đó có không ít các kỳ
trân dị thảo. Cho nên ta dẫn Tiểu Lôi vào kho tàng tìm kiếm, thử xem có
bốn thánh vật của thiên giới hay không.
Tiểu Lôi vừa vào kho tàng, lỗ mũi lại bắt đầu hít hít không ngừng, sau
đó nhảy đến hai cái rương nhỏ đựng bảo thạch, lại xoay bên này dòm bên
kia một hồi, bốc ra được một khối thạ