
c mỹ nam khẽ xiết chặt tay ta, run run.
“A? ! Thuốc này…rất đáng sợ sao? Còn nữa, Lục sư huynh, làm sao ngươi
biết Tranh Nhiên?” Thật kỳ quái, Lục mỹ nam làm sao biết Tranh Nhiên và
chúng ta ở cùng nhau?
Lục mỹ nam sững ra một hồi mới trả lời: “Người gọi là Tranh Nhiên kia…ta chưa từng gặp nhưng có nghe Tiểu Chu Tước kể qua, hỏi ta có thấy nàng
hay không. Ta nghĩ trong đoàn các ngươi, những người khác cũng không có
khả năng ra tay với ngươi, nên nghĩ nhất định là nàng thôi.”
“Sao, à ừ, chính là nàng ép ta nuốt thuốc độc, nàng còn nói nàng là sát
thủ của Yến Vương. Đúng rồi, hôm đó cũng do nàng phóng hỏa-.”
Lục mỹ nam ôm tay của ta, căng thẳng một lúc mới nói: “Hủ tâm tán là một loại độc dược rất khinh khủng. Nó khinh khủng không phải vì có nhiều
độc, trên thực tế loại độc này cũng không hại chết người. Nhưng là, nó
sẽ khiến người ta sinh ra ảo giác. Giống chính mắt nhìn thấy có rất
nhiều sâu từ trong trái tim mình bò ra ngoài. Hoặc thấy bản thân bị một
đám sâu bọ kỳ quái từ từ ăn tươi. Đồng thời cùng với những ảo giác này,
thân thể cũng sẽ phối hợp cảm thấy đau đớn! Những ảo giác đó nếu không
có thuốc giải sẽ cứ vậy liên tục tuần hoàn. Như thế, mặc dù thuốc không
độc chết người nhưng so với trực tiếp giết người còn khinh khủng gấp
trăm lần.”
Ta nghe mà đầu đầy mồ hồi lạnh, xem ra Tranh Nhiên thật sự đã đút lầm
thuốc cho ta, nếu không trước khi đợi được Lục mỹ nam tới cứu, ta
đã…phát điên mất rồi.
“Tranh Nhiên khi không sao lại có loại dược lợi hại như thế? Thuốc như
thế không dễ dàng có được đúng không!” Trực giác cho thấy loại độc nào
càng phi thường độc, càng phi thường đáng sợ thì lại càng khó kiếm.
“…” Lục mỹ nam không nói, hình như đang trầm tư suy nghĩ điều gì.
“Thuốc này…Chỉ có người của Quỷ Thần giáo – đệ nhất tà giáo trên giang
hồ mới có thể có được. Nhưng phải là nhân tài có địa vị tương đối cao
mới được học phép sử dụng.” Trong giọng nói Lục mỹ nam có một tia nghi
vấn.
Quỷ Thần giáo? Nghe thật quen tai. Đúng rồi, ban đầu ở Linh Sơn lúc sư
phụ cho ta xem cổ trùng được lấy ra cũng có nhắc qua cái tên này! Đó
không phải là…có liên quan đến Đại biến thái sao? ? ? Ta đột nhiên lại
nhớ đến lúc Đại biến thái nhận được mật báo khẩn cấp, vẻ mặt lập tức âm
trầm hiếm thấy lại hình như có chút lo lắng. Đại biến thái ngươi cũng
giống như ta đều bị lừa a, đồng chí Tiểu Dương vẫn còn thâm tình chờ đợi ngươi đó!
“Nhưng mà Lục sư huynh. Theo như ngươi nói thuốc mà Tranh Nhiên cho ta
uống khẳng định không phải là hủ tâm tán rồi. Chẳng lẽ thật là có loại
thuốc khó hiểu có thể khiến người ta mang thai sao?” Trời ạ, ta phải
chấp nhận có con như vậy sao, nếu người ta hỏi cha của đứa bé là ai?
Chẳng lẽ lại nói là…là Tranh Nhiên Orz!
Lục mỹ nam như có điều suy nghĩ, suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói nhỏ: “Có khả năng là…”
“Có thể là cái gì?” Ta vội vàng hỏi.
Lục mỹ nam đột nhiên khẽ cười, sau đó vỗ vỗ lưng ta: “Không có, hiện tại lo lắng cũng không làm được gì, trái lại cứ chờ Tiểu Chu Tước trở về
rồi tính. Ngủ đi!”
“Lục sư huynh biết là thuốc gì sao?” Ta đương nhiên không chịu ngủ rồi, phải hỏi tới chứ.
“Làm sao có loại thuốc kỳ quái thế được. Nhị Nữu cứ an tâm sinh con đi!” Lục mỹ nam nói. Nhưng ta cảm giác được trong lời hắn nói tràn ngập vui
vẻ khiến ta cứ thấy là lạ -!
Là trúng độc, không phải mang thai!
Hai ngày sau, Tiểu Chu Tước đã trở lại, thuốc mỡ sư phụ cho quả nhiên
siêu cấp hiệu dụng, vừa xoa một lớp, cảm giác nóng rực – đau râm ran
hoàn toàn biến mất. Tiểu Chu Tước thấy vết thương thê thảm của ta thì
không dám nhìn, tức giận la lên: “Cái tên Tranh Nhiên kia, đừng để ta
thấy mặt ngươi nữa! Nếu không ta nhất định phun lửa thiêu chết ngươi! ! ! ! !”
“Đúng rồi, Tiểu Chu Tước, ngươi có biết Dương Chi Hách, Tiểu Lôi còn có Tiểu Si đi đâu rồi không?” Ta hỏi Tiểu Chu Tước.
Tiểu Chu Tước lắc đầu rồi nói: “Ta xem Dương Chi Hách kia cũng có bản
lĩnh. Nhị Nữu không cần lo lắng. Ban đầu bọn họ còn không chịu đi, chỉ
muốn chạy vào tìm ngươi, đột nhiên lại xuất hiện rất nhiều người chặn
đường Dương Chi Hách. Hắn chỉ trong nháy mắt đã giải quyết sạch sẽ không còn một mảnh. Sau ta lại thấy Lục sư đệ cứu được ngươi bay ra, thấy
chân ngươi bị thương nghiêm trọng như vậy nên ta cũng không đi tìm bọn
Tiểu Lôi mà trực tiếp bay về Linh Sơn lấy thuốc. Ta còn tưởng rằng Lục
sư đệ nhất định có thể hội họp cùng với bọn họ rồi chứ, không ngờ lại bị thất lạc.”
“Còn có người ngăn cản Dương Chi Hách không cho hắn cứu ta?” Sao ta lại không nghe Lục mỹ nam kể gì hết.
“Ừm, nhưng lúc ấy cục diện hỗn loạn-, có lẽ Lục mỹ nam lo lắng thương thế của ngươi cho nên không để ý đến.” Tiểu Chu Tước nói.
“Có lẽ vậy. Xem ra chỉ có thể lên kinh tìm Dương Chi Hách, hy vọng hắn
cũng đang tìm ta sẽ lên kinh thành hội họp.” Cũng có thể bọn họ đã đang
trên đường lên kinh rồi. Chỉ không biết Đại biến thái có xử lý chuyện
xong chưa, nếu hắn trở về tìm không được chú