
tượng cô thấy là gì? Tử Phong đang đến bên cạnh một cô gái còn môi chạm môi, cô dường như sắp đứng không vững, trên tay cô đang cầm ly rượu như muốn bóp nát nó ra.
Cô gái kia là ai chứ mà có diễm phúc được anh để mắt đến, trong khi cô cao sang xinh đẹp gia đình lại có thế lực không nhỏ, bốn năm trước cô đến tỏ tình với anh, thường xuyên làm quà tặng anh nhưng anh thẳng thừng từ chối và bảo cô là cô gái thực dụng không phải mẫu người mà anh thích.
Cô không những không bỏ cuộc mà còn cố gắng hoàn thiện bản thân trong mắt anh.
Nhưng mọi sự cố gắng của cô vẫn là con số không tròn trĩnh khi anh tuyên bố rằng đã có hôn thê mong cô đừng đến làm phiền. Cô thua, thua thật rồi!
Trong lúc hụt hẫng nhất Khả Chiêu đã giúp cô vui, cô chẳng mảy may suy nghĩ mà đón nhận sự giúp đỡ của cậu, nhưng cô nhận được một bí mật từ Khả Chiêu rằng hôn thê Tử Phong vốn không còn trên đời.
Niềm hy vọng nhen nhóm trong cô, cho đến một ngày Khả Chiêu tỏ tình với cô thì cô lại thẳng thừng từ chối và bảo người cô yêu là Tử Phong. Nhưng cô không ngờ đó lại là cú sốc cho Khả Chiêu và cũng vì nguyên do đó Tử Phong không hề cho cô bất cứ cơ hội nào dù chỉ là tiếp xúc nói chuyện cũng không.
Người chết cô còn thua bây giờ người trước mặt cô đang sống sờ sờ ra đó liệu cô còn cơ hội nào chạm vào tim Tử Phong?
Nhưng cho dù thế nào cô cũng không bỏ cuộc và bất chấp mọi giá. Anh đã có thể thay đổi thái độ với cô gái khác tại sao với cô lại không?
Nhẹ nhàng nhấc bước khỏi đó để trở lại buổi tiệc, Y Ngân không muốn thấy cảnh kia một giây nào nữa cả. Nó quá đau lòng nó không chỉ làm cô đau mà sinh ra hận đâm ra ghen tức và ắt hẳn cô sẽ không để mọi chuyện yên như thế, nếu cô không thể đến gần Tử Phong thì sẽ không có bất cứ ai được phép.
Trừ phi đó là hôn thê của Tử Phong.
---------------------
Tại lầu hai biệt thự trong lúc vén cửa sổ ra tìm Thiên Tư, Tiểu Kì đã thấy Thiên Tư đang ngủ trên xích đu, cô bực mình và thầm rủa cô bạn vô ý vô tứ định đi xuống gọi thì đôi mắt Tiểu Kì chợt dừng lại khi nhìn thấy dáng Tử Phong đang bước trên thảm cỏ đến bên cạnh Thiên Tư.
Cô nghĩ lần này Thiên Tư mất điểm trong mắt Tử Phong là cái chắc, cố trang điểm cho đẹp lại đi ngủ gật ngoài sân.
Tiểu Kì cứ quan sát như thế, cô cứ nghĩ Tử Phong sẽ đến gọi Thiên Tư dậy nhưng không ngờ anh lại dùng cách vô cùng đặc biệt, mà trong mắt Tiểu Kì là vô cùng lãng mạn.
Mắt cô mở to, miệng há hốc kinh ngạc khi môi Tử Phong chạm môi Thiên Tư một cách nhẹ nhàng nhất đột nhiên cô lại liên tưởng đến truyện cổ tích hay tiểu thuyết mà cô thường đọc, cô luôn nói chỉ có trong truyện mới có bây giờ được thấy tận mắt thế mà cô vẫn không thể nào tin nổi.
Sao anh lại không dùng cách nào hay ho một chút, lại đi dùng cách này đúng là hại não.
Cho đến khi rời khỏi cảnh đó cô vẫn không thể nuốt trôi cái cảnh "hoàng tử hôn công chúa" kia.
Sao tự nhiên cô lại nghĩ đến Thiên Ân, không biết anh có lãng mạn như Tử Phong không nhỉ?
Lắc đầu nguầy nguậy để phủ nhận ý nghĩ của mình về ai kia.
- Mày điên rồi gặp anh ta mới hai lần sao lại nghĩ lung tung thế không biết.
Dù rất muốn xem tiếp Tử Phong sẽ làm gì nhưng cô lại cảm thấy mình xâm phạm quyền riêng tư của người khác nên đành nuối tiếc đi xuống đại sảnh để nói cho Khả Chiêu biết đã thấy Thiên Tư.
-------------------------
Cùng thời điểm hai cô gái nhìn thấy cảnh lãng mạn kia, thì trên sân thượng cũng có chàng trai mái tóc màu hạt dẻ đang đứng ở một góc độ có thể nói là thấy vô cùng rõ, từ lúc Tử Phong xách đôi giầy lên đã làm anh vô cùng ngạc nhiên, đến khi hành động vô cùng thân mật kia diễn ra trước mắt anh càng ngạc nhiên tột độ mắt mở to hết cỡ dụi dụi mắt nhiều lần để chứng tỏ mình không hề nhìn lầm.
Khẽ lắc đầu tặc lưỡi:
- Chậc...chậc...hại não, hại não!
Nhưng anh phải thừa nhận đó là sự thật, sự thật trăm phần trăm, không gian dối một khoảnh khắc nào.
Anh ngạc nhiên vì Tử Phong lạnh lùng như thế luôn ôm ấp duy nhất một hình bóng vốn không còn trên đời, vậy mà bây giờ lại dễ dàng trao nụ hôn cho một cô gái chưa quen được bao lâu, xem ra Tử Phong thay đổi rồi.
" Trúng tiếng sét ái tình là cái chắc".
Rõ ràng Tử Phong chưa bao giờ có bạn gái sao anh lại biết được cách lãng mạn này nhỉ xem ra Thiên Ân phải học hỏi rồi.
Thiên Ân vừa nghĩ cũng vừa rời khỏi đó dù sao cũng tìm được người cần tìm huống chi lại có ai kia bên cạnh thì an toàn tuyệt đối anh lo làm gì cho phí sức không khéo lại gây hiểu lầm.
Nói thật là anh rất muốn ở lại nhưng thấy nhiêu đó chắc cũng đủ lắm rồi, thấy cảnh này trên phim hà rầm thậm chí còn nồng nàn hơn nhiều thế sao anh chẳng thể giữ trong đầu nổi, vậy mà cái nụ hôn như cơn gió kia lại đẩy mãi chẳng chịu bay đi cho nhẹ não.
Sao anh nghĩ đến Tiểu Kì trong lúc này nhỉ, không biết cô có thích cảnh lãng mạn như vậy không nhỉ? Nghĩ đến đây anh lại cười một mình như một tên ngố chính hiệu.
- Phải nghĩ cách chinh phục mĩ nữ mới được.
Nhưng anh cũng thầm vui vì Tử Phong đã tìm được đối tượng mới thì sẽ không sống trong quá khứ không chìm vào nổi đau.
----------------