
ường đến tận 4h để chờ mọi người đến.
-Hồi hộp đến
vậy sao_Linh Lan nói
-Có vẻ mọi
người đến đông đủ rồi, đua thôi_Linh Lan nói tiếp
-Cố lên nha
Tình_hắn nói
-Ừm, mày phải
thắng_Mình Kiều tiếp lời
-Dũng cảm
lên chị nhá_Phùng Hy cỗ vũ
-À..ừ..cảm
ơn mọi người_nó nói nhỏ
Đoàng_tiếng
súng bắt đầu trò chơi vang lên. Linh Loan đã chạy đi trước. 1phút, 2 phút rồi
10 phút rôi qua nó vẫn chưa rồ ga xe lên, mọi người thấy hồi hộp cho nó.
-Hạ Vãn Tình
của mẹ cố lên con_mẹ nó nói to
-Mẹ_nó ngạc
nhiên
-Mẹ cho phép
con đó, lần này thôi_mẹ nó cười tươi
-Dạ_vừa nói
xong chiếc xe đã lao vút đi, mọi người xung quanh hốt hoảng, vận tốc của nó chạy
chẳng khác gì một cơn lốc
Linh Lan tưởng
nó chịu thua nên dừng xe lại, chải chuốt, làm điệu, một cơn gió tạt qua khiến
Linh Lan hơi giật mình, nhìn lại thì đã thấy nó về đích rồi. cô nàng tức không
chiệu nỗi.
-Yeah, thắng
rồi thắng rồi_Minh kiều lên tiếng
-Con xin lỗi
vì nói dối mẹ_nó cúi mặt xuống
-Không sao,
con gái, mẹ không nên chèn ép những ham muốn tuổi trẻ chơi đùa của con_nói xong
mẹ nó ôm nó vào lòng
CẢ đám trố mắt
nhìn, bây giờ mọi người ai cũng ngạc nhiên. Nó đã cố tình trang điểm để không
có nét nào giống mẹ. Thấy mọi người thắc mắc, mẹ đưa cho nó một cái khăn, nó hí
hoáy lau chùi “Woa” cả đám học sinh nói, nó hơi xấu hổ. Nó thật sự rất giống mẹ,
có điều mẹ nó đã lớn tuổi hơn thôi, thoạt đầu nhìn sơ thì cứ như một khuôn in
ra vậy.
Cuộc thi kết
thúc nhưng Linh Loan lại đề nghị chơi thêm một trò nữa
-Tôi quyết định
sẽ thi môn toán vào ngày mai_Linh Loan nói
-CÁI
GÌ_Phùng Hy, Minh Kiều và hắn lên tiếng
-Chắc mày ngu
toán lắm chứ nhĩ_Linh Loan phá lên cười
Thật sự thì
trung bình môn toán nó có 3.6 năm lớp 10, không biết nó phải làm như thế nào
đây.
-Được, quyết
định vậy đi, con nhất định sẽ làm cho mẹ hãnh diện_nó nói
-Con gái mẹ
trở lại rồi_mẹ nó nói
-Này, mày đã
chuẩn bị tinh thần tập trung trí tuệ chưa_Minh Kiều đập vai nó hỏi
-Chắc chắn rồi_nó
cười
-Đi ăn sáng
nhé_nó tiếp lời
----------Căn
tin------------
-Cho anh ngồi
chung nhé_Phương Khánh nói
-Ừm_Minh Kiều
trả lời, nó thì vẫn cắm cúi ăn
-Nhà em ở
đâu Vãn Tình_Khánh hỏi nó
-Ở đâu còn
lâu mới nói_nó trả lời khi vừa ăn xong
-Nói đi
mà_Khánh năn nỉ
-Ở tận gốc
mít đi tít vào trong_vừa nói nó vừa uống nước
-Thế em ở
xóm nào_Khánh tiếp tục hỏi mặc dù không nhận được câu trả lời
-Thôn cành
lá, xã cành cây, huyện gió mây, tỉnh đồi núi_nó đáp
-Thế cho anh
số điện thoại được không_Khánh hỏi nữa
-1900 1 tông
1 dép, 1 tông vào mép, 1dép vào mồm_nó cười khi nói xong
-Phù…_Khánh
thở dài nhưng vẫn mĩm cười
Đúng lúc hắn
bước đến, ngồi xuống bàn
-Cô không lo
ôn bài đi à, có cần tôi chỉ cho không_hắn nghênh mặt nói
-Không_nó trả
lời cộc lốc
-Giờ tôi mới
hiểu tại sao cô lại ế_Hắn nói
-Chỉ có chó
mới biết được độ khó của việc gặm xương và chỉ có người đơn phương mới hiểu được
độ tang thương của việc ế, điều đó chứng tỏ anh cũng ế như tôi nhĩ_nói xong nó
nhếch miệng cười rồi bỏ đi
HẮn ngồi ở lại
mặt cứ nhìn theo nó và miệng không ngừng cười. “Mày bị gì vậy, không lẽ lại đi
yêu một đứa con gái đanh đá suốt ngày cứ chọc tức mày thế kia” nghĩ đến đây hắn
đứng dậy về lớp.
Reng..Reng…_giờ
nó và Linh Lan thi đấu đã đến, thể lệ cuộc thi. Giáo viên sẽ canh gay gắt, chỉ
cần nhìn đi đâu hay quay tới quay lui thì có thể sẽ là người thua cuộc.
Tất cả học
sinh đều chạy đến để xem, nhà giàu mà nhiều chuyện gớm. Đề toán đã được phát
ra, đề này rất khó tầm cỡ thi đại học, đến nỗi Linh Loan còn phải choáng váng mặc
dù cô ta đã được biết đề trước (t/g: nhà giàu mà). Nó cầm đề toán lên, xem hết
các câu hỏi rồi gục xuống bàn ngủ ngon lành, làm cho Minh Kiều, Phùng Hy, Phương
Khánh và hắn hốt hoảng. Linh Loan thì hí hoáy làm. Còn 45phút còn lại nó mới ngẩng
mặt lên, cầm cây viết nó làm bài không ngần ngại, nó làm khí thế hào hùng, nhìn
như nó cứ đặt bút viết đại chẳng cần suy nghĩ gì cho phiền phức.
Làm bài
xong, hai đứa phải ngồi đợi kết quả chấm thi nên không được rời khỏi chỗ ngồi.
Nó bình thản như chẳng có gì to tát lắm, dường như nó đã biết kết quả của mình
ra sao. Linh Lan thì nghênh mặt lên với nó vì cô ta đã xem hồ sơ học bạ năm trước
của nó và nắm được nhược điểm.
-Sau đây thầy
sẽ công bố kết quả
-Thật bấc ngờ,
Linh Loan em rất giỏi về lĩnh vực toán học, em đạt được kết quả rất cao 9,8 điểm_Thầy
toán vừa nói vừa vỗ tay, mọi người cũng vỗ tay theo
-Còn Vãn
Tình thì làm chúng tôi thật sự rất bấc ngờ, bài làm của em chúng tôi nhìn vào
chỉ muốn tăng điểm lên thôi nhưng chẳng tăng lên được nữa vì em đạt điểm tối đa
10 điểm chúc mừng em_thầy toán cười
Chúng bạn và
cả mẹ nó nhẹ nhõm người, thật là một