
7 hotboy vang lên sau khi nghe được âm thanh đó từ máy nghe trộm .
-JunKi vs Ji Yong đúng là làm việc ăn ý mà….-Shin Dong hớn hở gật gù…
-Cơn ác mộng mới chỉ bắt đầu thôi –Lee Teuk cười gian.
Và rồi lại tiếp tục…
-MUAHHAHAHAHA…
10 phút sau ….
Vòng quay dừng lại….Nickhun bước ra ….
Khuôn mặt bơ phờ …đầu tóc bù xù …áo sơ mi xộc xệch….trên mặt còn vài dấu son đỏ choét...
Theo sau,2 cô gái “e lệ” bước ra ,chuồn lẹ sau khi đã nháy mắt vài phát vs hoàng tử Thái Lan.
Nick chậm chạp bước lại ghế đá nơi HS đang ngồi chờ….
-Chuyện gì vậy ? –HS nhíu mày.
-Anh ko biết – Khun ngơ ngẩn lắc đầu –Anh bị ….
-Quấy rối,thằng ngu,có thế mà cũng ko nói được –Yongie cười đắc thắng tiện thể đưa tay gỡ mái tóc giả trên đầu xuống.
-Đảm bảo là nó đòi về - EunHyuk vừa gỡ tóc giả cho JunKi vừa góp lời.-Bị blah blah như thế thì chắc cả đời chả dám quay lại đây đâu.
-Xì,tại thằng này yếu tim chứ bọn anh cũng đã làm gì nó đâu –JunKi bĩu môi -Mới sờ soạng vs kiss kiss mấy cái lên mặt thôi mà….
-Em thấy ghê bỏ xừ ra ý chứ - Ki Bum rung mình -Nếu em mà là thằng đấy chắc đi tự tử luôn quá.Mà 2 người ko thấy ghê à.
-Ghê gì mà ghê –Yongie nhún vai –Vì tình yêu hi sinh tất cả mà.Với lại cứ xem thằng đấy là đứa con gái là được rồi…
Bỗng một tin nhắn được gửi đến vào máy của mỗi người :
“Em biết chuyện gì đang xảy ra.Chiều nay gặp nhau giải quyết. Ko đến thì đừng bao h gặp nữa. Địa chỉ…..”
Hye Sun ‘POV.
Ngay từ khi đặt chân vào quán cà phê nơi đã hẹn với NIckhun,tôi đã biết có người đang theo dõi mình.
Thứ nhất ,tôi là 1 người có dự cảm tốt , đó là khả năng tôi được thừa hưởng từ ông ngoại.
Thứ 2,sự nhạy cảm của tôi giúp tôi phát hiện ra 1 mùi nước hoa rất đặc biệt,mùi nước hoa mà ngày nào tôi cũng ngửi qua khi còn ở kí túc xá.Thứ nước hoa này là sự kết hợp độc đáo từ nhiều loại nước hoa ,chắc chắn là chỉ có 1 trên đời.Ngắn gọn, đó là mùi nước hoa thập cẩm của HeeChul oppa.
Đó chỉ mới là 1 tín hiệu cho thấy HeeChul oppa đang ở đây.Và chắc chắn,anh ấy ko bao h đi 1 mình.
Và khi tôi đang nói chuyện với Nickhun,một vài luồng sát khí tiến đến gần chúng tôi.Nó ko hướng về phía tôi mà hướng về phía Nick.Kín đáo quan sát,tôi phát hiện ra EunHyuk đang thập thò lấp ló trong quầy pha cà phê.
Có Eunhyuk thì sẽ có Kang In và LeeTeuk,3 người này luôn dính chặt lấy nhau như hình với bóng.Bất kể là có chuyện gì,họ đều tham gia cùng nhau.
Vậy là đã phát hiện ra 4 tên gián điệp.
Nói chuyện được 10’,Nickhun có điện thoại và bắt đầu nghe máy.Anh ấy than rằng sóng ở đây yếu khiến cuộc nói chuyện bị rè.
Sóng điện thoại ở trung tâm thành phố sao có thể yểu đuợc,trừ khi có 1 thiết bị gián điệp nào đấy đang ở gần chúng tôi,ví dụ như máy nghe trộm.
Chiếc máy nhỏ xíu gắn dưới gầm bàn đã chỉ đích danh cho tôi người đã lắp nó.Còn ai khác ngoài Kim Ki Bum người sành sỏi công nghệ thông tin nhất mà tôi biết.
Rồi sau đó…..
Hàng loạt những sự cố lặt vặt như được sắp xếp từ trước nhằm vào Khun ở công viên chắc chắn đã được 1 ai đó vạch ra 1 cách tỉ mỉ.Phải là 1 người thông minh và cẩn thận,một người có khả năng dự liệu những tinhg huống sẽ xảy ra.
Là Shin Dong,cộng sự hiểu tôi nhất chăng…..
Đu quay khổng lồ…..
2 người con gái bước ra sau Nick….
Dù họ đã trang điểm cực kì kĩ càng ,gần như là thay đổi khuôn mặt,nhưng tôi vẫn nhận ra…..
1 người là Lee Jun Ki,công tử ăn chơi của NaBanZhen (ko nhớ cái tên này thì xem lại chap 28)
1 người là kẻ mà tôi đã và vẫn đang yêu….
Những việc mà họ làm hôm nay khiến họ thật chẳng khác nào mấy thằng điên,nhưng tôi ko giận họ.bởi họ là những người thực lòng yêu quý tôi 1 cách vô điều kiện,chỉ có điều là họ thể hiện tình cảm của mình bằng những phương thức có phần ko bình thường cho lăm.
Tôi ko muốn để họ bị mất thời gian thêm nữa chỉ vì tôi,họ là những tài năng nghệ thuật,nên dung thời gian của mình để luyện tập chứ ko phải để quan tâm đến 1 đứa con gái ko có khả năng quyết định tương lai như tôi.
Tôi phải giúp họ thay đổi….
Tôi hẹn họ chiều nay gặp mặt….
****************
-Em thật quá nhẫn tâm –HeeChul tức dậy đứng lên,anh ấy bỏ đi 1 mạch ra cửa.
-Trong mắt em anh chỉ là thằng vô công dồi nghề thôi ư? - Lần đầu tiên Kang In nổi nóng với tôi, ánh mắt anh ấy cũng y hệt như ánh mắt mà LeeTeuk và Eun Hyuk đang dành cho tôi,chỉ toàn sự tức giận.
Họ cũng đứng dậy,bỏ đi….
-Xin lỗi vì đã xen vào cuộc sống của em –Ki Bum cũng đi mất.
-Em đã thay đổi rồi –Jun Ki trao cho tôi ánh nhìn ko thể buồn bã hơn trước khi đứng dậy.
Quanh bàn lúc này chỉ còn 4 người.,Tôi.Shin Dong.Top-người duy nhất ko bị tôi phát hiện ra.Và Kwon Ji Yong.
-Tớ biết cậu có nỗi khổ riêng –Shin Dong nhẹ nhàng –Nhưng những lời cậu nói ra hôm nay thật là bất ng