Insane
Đăng Ký Kết Hôn

Đăng Ký Kết Hôn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324905

Bình chọn: 8.5.00/10/490 lượt.

ý muốn nhờ anh ta tháo giúp miếng băng dính trên miệng.

-Được rồi, tôi sẽ cứu cô, yên tâm đi. Nhưng cô phải ở đây chờ tôi một chút, tôi phải xem xét mọi chuyện đã._ Hắn ta thì thào vào tai cô rồi biến mất sau cánh cửa, nhanh như một cơn gió.

“Này…này, đừng đi cứu tôi với….cứu.”

Cô vùng vẫy, cố rút tay ra khỏi những vòng dây thừng mà không được. Khi chỉ còn lại một mình với bóng tối nhập nhoạng, cô mới nhớ ra kẻ vừa hại cô đã biến mất. “Hắn ở đâu được nhỉ?”. Cô lê ra phía đầu bàn rồi ngó xuống đất cố gắng tìm kiếm hắn trong cái ánh đèn nhoang nhoáng hắt vào phía cửa sổ.

Một cái xác cởi trần trắng ởn nằm gục trong vũng máu trên sàn, đôi mắt hắn vẫn trợn ngược, cái miệng vẫn nhểu đầy nước dãi. Bộ giác của hắn làm cô chết khiếp, cô run rẩy, cuống cuồng nhích người lại phía sau. Mắt cô trợn tròn lên rồi nước mắt trào ra trên khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi của cô.

“Hắn chết rồi sao? Ai…người..người vừa nãy giết chết hắn rồi sao?”

Cô còn đang sợ hãi lảm nhảm trong đầu thì một bàn tay giơ ra chộp lấy miệng cô ghì chặt. Cô vùng vẫy, hai chân cô cố gắng đạp đạp vào bàn. Cô sợ hãi hơn khi không biết được là ai, là chuyện gì sắp xảy đến với cô.

-Là tôi đây, cô đừng sợ. Bây giờ hãy im lặng…tôi sẽ đưa cô ra khỏi đây.

Nhận ra giọng người đàn ông vừa nãy, cô bớt sợ hơn một chút rồi khẽ gật đầu.

-Tôi sẽ tháo băng miệng cho cô, đừng có kêu nhé, bọn chúng đang ở bên ngoài đấy._ Anh ta quay ra trước mặt cô nói nhỏ.

Cái băng dính được tháo ra, giải phóng nỗi sợ hãi của cô phần nào. Cô im lặng nhìn chằm chằm người đàn ông đang rón rén nhìn ra cửa sổ.

-

$ %%^ $#

^( …._ Tiếng lớ rớ, xì xồ vang lên phía bên ngoài căn phòng

Anh ta giật mình quay phắt lại phía cô ôm cô thật chặt rồi gục xuống hôn lên cổ cô, bàn tay thít chặt lấy vòng eo của cô. Cô ngây người không hiểu chuyện gì xảy ra thì một khuôn mặt đen thui với con mắt trắng dã ngoài cửa sổ đang nhòm vào rồi tuôn ra những từ ngữ khó hiểu làm cô giật mình rờn rợn.

-Đừng nhìn chúng, hãy vờ như tôi và cô đang làm chuyện đó đi._ Người đàn ông vẫn gục mặt trên cổ cô nhưng không làm gì cả mà thì thầm với cô.

-$ %

^ # *…_ Tên da đen ngoài cửa nói vọng vào.

-&*# )#

#&…_ Người đàn ông đáp lại bằng một giọng ồm ồm, giả vờ.

Cô thì không nói gì cả, nỗi sợ hãi rằng những chuyện kinh khủng sẽ có thể xảy ra làm cô đờ đẫn. Vẻ mặt của cô hình như lại đánh lừa được bọn da đen ngoài cửa. Chúng nói thêm vài câu gì đó rồi vỗ vai nhau cười hô hố và đi ra.

Không gian yên tĩnh trở lại, người đàn ông buông cô ra thở hổn hển.

-May mà trời tối, bọn chúng không nhìn rõ, cô làm tốt lắm.

-Anh định làm gì hả? Tại sao lại làm những chuyện như vậy? Anh đã giết người, bây giờ còn định làm gì tôi nữa._ Cô lùi lại phía sau, nhìn hắn trân trân.

-Đừng có lớn tiếng. Ai vừa cứu cô hả? Không giết hắn vậy cô muốn để hắn dày vò cô chứ gì?_ Hắn nghiến răng, trợn mắt lên mắng lại cô.

Biết là mình hơi thái quá, cô im lặng nhìn xuống đất. Những ánh đèn loang loáng phía bên ngoài rọi vào vũng máu đỏ chót làm cô thêm rùng mình. Cô nhảy qua cái xác to lớn tiến lại phía người đàn ông kia.

-Hãy đưa tôi ra khỏi đây.

-Tôi đang làm đây còn gì. Vấn đề là qua mặt được bọn gác cửa ngoài kia đã.

Hắn lầm bầm rồi lôi một khẩu súng sáng quắc màu bạc phía sau lưng ra tháo cái nòng giảm thanh khỏi miệng súng. Hắn nhẹ nhàng tiến ra phía ô cửa sổ phía cuối phòng, nơi có thể nhìn ra bến cảng. Hành động của hắn làm cô hơi khó hiểu và có ý nghĩ cần phải dè chừng con người này. Nghĩ vậy nhưng cô vẫn bước theo hắn, bởi cô sợ ở gần cái xác kinh tởm kia, nỗi sợ làm cô khao khát mong được thoát khỏi nơi này.

-Hãy ra phía cửa đi, tôi sẽ bắn vào những thùng dầu thô kia, khi nó phát nổ và cháy, bọn canh cửa sẽ chú ý, lúc đó chúng ta sẽ có cơ hội thoát._ Hắn nheo mắt ngắm về phía những thùng dầu chất chồng trên bến cảng.

-Tại sao ta không trốn theo đường anh vào đây?_ Cô vặn vẹo hắn.

-Cô nghĩ với thân hình lẻo khoẻo của cô có thể trốn thoát qua lối đó hả?_ Hắn chỉ tay lên mái nhà, nơi có một cái lỗ trống hoác mà cô chẳng hề để ý.

Hiểu được ý của hắn, cô không hỏi thêm gì nữa mà làm theo lời hắn bước nhẹ ra phía cửa đi. Hắn nhìn theo cô và khi biết cô đã sẵn sàng hắn lại quay ra với mục tiêu của mình.

-Khi nhận thấy có thể chạy trốn an toàn cô hãy chạy thật nhanh nhé, đừng nhìn lại phía sau, cứ chạy hết sức có thể. Tôi sẽ trông chừng phía sau cho cô._ Hắn dim mắt nhìn chằm chằm vào hướng nòng súng.

-Thế còn anh, anh sẽ thoát thế nào?_ Cô hơi lo lắng cho hắn.

-Tôi vào được thì sẽ thoát ra được, yên tâm đi. Nhớ là hãy chạy càng nhanh càng tốt, rời khỏi bến cảng này cô sẽ an toàn.

Bùm! Bùm!

Cô chưa kịp mở miệng thì hai tiếng súng vang lên dội vào tai cô làm cô giật mình. Tiếp theo đó là một loạt những tiếng nổ uỳnh uỳnh và ánh lửa hừng h