Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325180

Bình chọn: 7.00/10/518 lượt.

ói nên
lời…

Khung cảnh hôn trong mưa đẹp tựa tranh vẽ mà tôi
đã từng xem trong phim Hàn Quốc thật sự đáng ngưỡng mộ, trước kia, tôi
đã không dưới một lần ước ao sau này nếu có anh người yêu chắc chắn sẽ
đòi kéo nhau ra giữa mưa mà hôn hít, nhưng ngay bây giờ đây, khi hai đứa đang mặc hai chiếc áo mưa giấy vừa ướt át, vừa lùng bùng vướng víu, vừa thủng lỗ chỗ do chất lượng quá dởm, chỉ cần xô xát một tí là rách luôn, lại thêm chiếc dây chun đang thít chặt xung quanh mặt, cuối cùng phần
duy nhất hở ra chỉ còn là hai hình oval đang hôn nhau một cách khổ sở…
Thật thảm hại không để đâu cho hết! Sau này khi nghĩ lại chuyện đó, tôi
chỉ còn biết nói với các bạn mình rằng, đừng bao giờ bắt chước phim Hàn
Quốc, cảnh chỉ đẹp khi ở trong phim thôi!

…………..

Tôi đã nhiều lần nhắc Long đừng bao giờ đầm mình dưới mưa, nhưng anh ấy cứ thích “Đã yếu lại còn ra gió!” Cuối cùng chỉ một ngày sau, Long lại
tiếp tục rơi vào cơn sốt sống dở chết dở, rút cục lại hành cái thân heo
này lục cục chạy sang lo lắng thuốc thang, luộm thuộm như bà giúp việc.
Lần này Long nói muốn ăn cháo hành cho tình yêu mãnh liệt giống Chí Phèo với Thị Nở, tôi kiên quyết gạt đi, anh muốn làm Chí Phèo thì cứ việc
chứ tôi thì còn lâu mới xấu như Thị Nở, hai đứa cãi nhau chí chóe một
hồi, cuối cùng đến tiếng chuông gọi cửa đang vang lên ầm ĩ ngoài kia
cũng không thèm đếm xỉa. Sau khi tiếng chuông gọi cửa đã vang lên được
một lúc, như hối thúc người ở trong phải chạy ra ngay lập tức, rút kinh
nghiệm từ mấy lần trước, lần này tôi kiên quyết bắt thân chủ dù ốm đau
cũng phải ra mà mở cửa. Anh ấy vừa nhọc nhằn chạy ra, vừa không ngừng
chửi xéo tôi độc ác, sau đó khuôn mặt đang nhăn nhó lại lập tức trùng
xuống trong giây lát, tự nhiên không nghe thấy tiếng lèo nhèo nữa, tôi
cũng lập tức bật dậy chạy ra xem.

Lại là cô ấy!

Không phải cố tình xúc phạm chứ… Sao con nhỏ này lại đánh hơi thính như thế được nhỉ?! Chúng tôi vừa mới để “tình trạng quan hệ vợ chồng” trên
facebook được mười hai tiếng kể từ đêm hôm qua, thế mà mới sáng ra cô ta đã mò sang đây làm loạn được rồi.

Đứng trước vẻ mặt đang hằm hằm như đĩa thịt bằm của Ly, Long chỉ thờ ơ lên tiếng.

- Lại là em à?

Anh ấy nói, nhưng vẫn ngang nhiên đứng chắn cửa, dường như không có ý
định mời “khách” vào nhà. Ly vẫn đứng chết trân tại chỗ, hậm hực nhìn
tôi đang đeo cái tạp dề, tóc tai luộm thuộm y như lần đầu tiên cô ấy
chạm mặt tôi, hai con ngươi long lên sòng sọc, Ly lập tức chỉ thẳng vào
mặt tôi, quát.

- Lại là cô ta? Sao bảo anh sắp kết hôn rồi cơ mà! Sao vẫn còn nhập nhằng với cô ta?

Long úp tay lên trán, thở dài, bất lực nói. Có vẻ cũng chẳng muốn giải thích nhiều với cô gái không biết điều này.

- Liên quan gì đến em không? Anh không làm đám cưới nữa. Anh yêu ai là chuyện của anh.

Chỉ ba chữ “chuyện của anh” cũng khiến Ly như muốn cắn đứt môi, tức mà
chết. Mặt cô ấy giận dữ đến mức nổi gân xanh, sau đó Ly hùng hổ đẩy Long sang một bên rồi phừng phừng tiến vào nhà, chỉ thẳng vào mặt tôi, nói
bằng giọng hằn học.

- Tại sao lại là cô ta? Tại sao lúc nào cũng là cô ta? Cô ta thì có cái quái gì hơn em! Anh nói xem!

Ly nói như hét vào mặt Long khiến cả hai chúng tôi đều tái mặt, dường
như sự giận dữ tích tụ lâu ngày của cô ấy đã lên đến đỉnh điểm. Tôi biết tính Ly, cô ấy rất nóng, nóng hệt như một cái lò than vậy, lời nói nghe có vẻ ác ý nhưng thật ra cũng chỉ đơn thuần là nghĩ gì thì nói đấy,
không có ý xỉa xói gì cả. Vậy mà Long còn tiếp tục đổ thêm dầu vào lửa,
như đã chuẩn bị từ trước đáp án, anh ấy liền bình tĩnh đáp.

- Tại sao ư? Tại vì cô ấy là người con gái mạnh mẽ và kiên cường nhất
mà anh từng thấy. Cô ấy không bao giờ kêu ca mặc dù phải làm việc vô
cùng vất vả. Cô ấy luôn mỉm cười dù cuộc sống của mình có khắc nghiệt
đến thế nào. Người sống sung túc như em không thể hiểu được đâu. Cô ấy
làm anh cười, cô ấy sẽ lau nước mắt cho anh nếu như anh khóc, cô ấy
khiến anh cảm thấy an toàn và ấm áp khi ở bên. Cô ấy… dù nhỏ bé như vậy
thôi… nhưng chắc chắn sẽ là một bờ vai vững chắc mà anh có thể tựa vào
bất cứ lúc nào. Cô ấy... người anh yêu là một người như vậy đấy!

Anh ấy vừa nói, vừa quay lại nhìn tôi bằng ánh mắt vô cùng tha thiết
khiến tôi gần như chết đứng theo tiếng nghiến răng ken két của Ly. Hai
bàn tay bất giác đưa lên bịt lấy miệng, tôi nghẹn ngào đến mức không thể thốt nổi lên lời. Trong mắt anh, tôi vẫn luôn là người con gái như vậy
sao?

Sao mà nghe giống như là anh ta đang tả về chồng tương lai của mình quá vậy?

Ly nghe xong, cũng lặng người y như tôi, rồi sau một hồi lâu im lặng,
bỗng, Ly bất ngờ bước tới và tóm chặt lấy cổ tay tôi, hạ giọng nói.

- Cô. Ra ngoài, chúng ta phải tỉ thí!

- Cái… cái gì…

Sau đó, Ly lập tức kéo tôi đi trước sự kinh ngạc của anh, chắc chắn
Long cũng chẳng hiểu “tỉ thí” là tỉ thí cái gì, giao kèo này chỉ mình
chúng tôi hiểu, tuy nhiên bản thân tôi cũng thể không ngờ rằng t


Snack's 1967