Pair of Vintage Old School Fru
Định Mệnh Anh Yêu Em! Nhóc Àk!

Định Mệnh Anh Yêu Em! Nhóc Àk!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323412

Bình chọn: 10.00/10/341 lượt.

ứa bé !

- Bác sĩ , nhưng nếu chị gái tôi có đủ sức để sinh em bé thì sao ? - Tuấn Kiệt hỏi

- Chuyện đó rất khó nói , nhưng có thể cô gái cơ thể rất yếu , hoặc chỉ sống được vài ngày !

Nhật Vũ bàng hoàng , cậu phải làm sao đây ? Con của họ , nhưng còn Chiêu Lam , tính mạng cô đang nguy hiểm mà ! Quay sang nhìn bà bác sĩ , cậu nói :

- Cô bỏ đứa bé đi !

- Nhật Vũ !!

Tất cả mọi người la , cậu quay sang nói :

- Vợ của con đang nguy hiểm , con không thể để vợ con chết ! Ba mẹ , cháu nội cháu ngoại sau này vẫn có thể có mà nhưng vợ con thì không !

- Được rồi , theo ý con đi !

- Vậy mời cậu vào trong !

Nhật Vũ nhanh chóng đi vào trong , Chiêu Lam với ihuôn mặt phờ phạc nắm tay bác sĩ :

- Chồng cô đã quyết định bỏ đứa bé cứu cô !

- Bác sĩ , đừng ! Tôi có đủ sức mà !

- Chiêu Lam !

- Được rồi ! Cô cố gắng lên !

Nhật Vũ nắm chặt tay Chiêu Lam, nước mắt anh rơi xuống nhìn gương mặt trắng bệt của cô mà anh đau lòng . Thì :

- Oa...oa !- tíêng khóc của đứa bé vang lên

- Chúc mừng cô cậu là một bé trai rất đáng yêu ! - bà bác sĩ đưa đứa bé cho Nhật Vũ

- Em nhìn nè Chiêu Lam , con của chúng ta đó !

- Nhật Vũ ! Anh mau đặt tên cho con đi !

- Chiêu Lam , em sao vậy ?

- Nhật Vũ , anh phải bảo vệ con của chúng ta ! Nói với con , em yêu con nhiều lắm !

- Chiêu Lam !!!

- Mau cấp cứu !

Nhật Vũ bị y tá đưa ra ngoài , mọi người vui mừng ôm đứa bé .Minh Thư liền quay sang hỏi :

- Nhật Vũ , Chiêu Lam sao rồi ?

- Cô ấy .. Cô ấy không chịu được rồi !

- Nhật Vũ , anh đang nói gì vậy ? - Linh Trân hỏi

- Cô ấy muốn cứu em bé nên đã hy sinh rồi !

Tất cả ai cũng bàng hoàng nhưng chỉ có 1 người không hề có phản ứng gì cả , vì cô đã biết được hết mọi chuyện . Cánh cửa mở ra , bà bác sĩ lắc đầu mời cả nhà vào với Chiêu Lam .

- Chiêu Lam ! Con cố lên ! - ba cô lo sợ nước mắt cũng rơi ra

- Chị 2 , chị đừng có chuyện gì ! Chị phải lo cho em bé chứ ! - Tuấn Kiệt rơi nước mắt nhìn cô

- 2 người..đừng khóc .. hôm nay phải cười lên chứ ! Ba mẹ con làm tốt chứ ? - Chiêu Lam nhìn ông bà Hoàng

- Con làm tốt lắm con dâu !

- Chiêu Lam , cậu phải sống để lo cho con cậu chứ ! - Thảo Trâm nhìn cô đau lòng

- Đứa bé .. con của con cho con nhìn mặt nó đi !

- Đây ! - Linh Trân bế em bé lại

Chiêu Lam quay sang nhìn đứa bé , nước mắt chảy ra , tay chạm vào người con trai cô .

- Nhật Vũ ! Anh đừng đi !

Nhật Vũ đứng lại , anh không thể ở đây để nhìn cảnh cô phải đau đớn lìa xa cậu được , cậu không thể . Chiêu Lam nhìn cậu đưa tay ra :

- Nhật Vũ !

Nhật Vũ xoay lại , gương mặt anh đầy nước mắt , tất cả mọi người đều đi ra ngoài , Nhật Vũ nắm tay cô .

- Nhật Vũ..anh đặt tên con chưa ?

- Rồi...nó tên là Vũ Lam ! Nó là con của anh và em !

- Tên hay thật , Nhật Vũ .. đây là điều cuối cùng em để lại cho anh ! Nhật Vũ , anh phải chăm sóc cho con chúng ta !

- Chiêu Lam !

- Nhật Vũ , anh nghe em nói ! Anh nhớ anh từng hỏi rằng em có hận anh không ? Bây giờ em trả lời cho anh...em không hận anh gì cả , Nhật Vũ , em yêu anh ! Được làm vợ của anh là niềm hạnh phúc của em , dù cho anh có giấu em việc gì nữa el cũng không hận anh bởi vì em yêu anh.. Nhật Vũ , anh nhớ là chăm sóc cho Vũ Lam , nói với con là em..yêu..con !

Cánh tay của Chiêu Lam buông lơi khỏi tay cậu , Nhật Vũ hoảnh hốt nhìn theo Chiêu Lam , nước mắt cậu rơi ra . Ôm lấy Chiêu Lam vào lòng :

- Aaaa..Chiêu Lam ... Đừng bỏ anh mà ! Anh không thể mất em !!! .. Chiêu Lam ... Sao em lại bắt anh nhìn cảnh tượng em lìa xa anh chứ .. Anh không thể chăm sóc cho Vũ Lam .. Em mau tỉnh đi ! Anh xin lỗi .. Anh sai rồi , anh không thể lo cho con được đâu ! ..

Nhật Vũ khóc gào lên , nước mắt anh rơi xuống mái tóc cô.




- Anh không thể , em tỉnh lại đi , anh sẽ không giấu bất cứ điều gì nữa ... Aaa!

- Thật...chứ ?

- Thật anh không giấu em điều gì nữa !

- Chẳng phải em tỉnh rồi sao ?

Nhật Vũ quay xuống , Chiêu Lam khẽ cười . Nhật Vũ vui mừng ôm cô , bác sĩ đưa cô vào phòng chăm sóc đặc biệt . Tất cả mọi người đều bị bà Lệ Quân và cô hù một phen khiếp vía , chỉ có Minh Thư không nói gì cô cũng chỉ mới phát hiện khi thấy bà Lệ Quân khẽ cười khi Nhật Vũ ôm Chiêu Lam khóc .

Vài ngày sau , Nhật Vũ bước vào phòng bệnh Chiêu Lam , mỉm cười nhìn cô đang nằm nghỉ trên giừơng . Bước tới nôi của con trai cậu , bỗng hình ảnh con trai cậu nhòe đi , cậu đưa tay lên mũi , máu đang chảy ra. Vội lấy khăn giấy lau đi , thì :

- Nhật Vũ , anh bị gì thế ? - Chiêu Lam mở mắt ra

- Không !

- Nhật Vũ , anh đã hứa với em điều gì anh còn nhớ không ?

- Không có , anh nói thật ! Dạo này anh làm việc nhiều quá nên chảy máu mũi đó mà !
<