
lạnh, cô nhìn một lượt những tên đang vây
quanh mình, tay nắm chặt chiếc thắt lưng da, hét lên một tiếng "Ya!" rồi lao vào đám người kia. Ba chàng trai kia chỉ im lặng đứng xem và liên
tục nghe thấy tiếng chiếc thắt lưng quật vun vút vào da thịt của đám
người xấu số kia.
Nhận thấy đàn em của mình đã bị đánh ngã gần hết, tên cầm đầu liền rón rén đi ra phía sau cô gái.
- Cẩn thận!
Cùng với câu nói là âm thanh chiếc gậy gỗ đập vào vai cô gái kêu cái "Bốp"
- Mẹ kiếp! dám đánh lén tao - Cô gái rít qua kẽ răng, đôi mắt lạnh hơi
trợn lên. Vứt chiếc thắt lưng da đã nát bươm xuống đất, cô xoay người
tung một cú đá trúng mặt tên cầm đầu khiến hắn bật ngửa ra đất. Cô gái
tiến đến và dẫm một chân lên ngực tên đó, người hơi cúi xuống.
- Đây là hậu quả của việc đánh lén tao. Hừ! về bảo với đại ca của mày,
hôm nay người của hắn làm đại tỷ của tao bị thương lần sau sẽ đến lượt
tao đánh cho hắn vào viện.
Sau đó cô gái quay lưng bỏ đi, bên vai trái không hề cử động.
- Khoan đã - Cánh tay trái bị kéo nhói lên đau buốt.
- Bỏ tay ra nếu không tôi sẽ cho anh một trận đấy. - Vẫn là giọng nói sắc lạnh nhưng âm sắc không được bình thường, trán cô gái cũng lấm tấm mồ
hôi.
- Cô bị thương rồi, để tôi đưa cô đến bệnh viện.
- Tôi không bị thương mà cho dù có bị thương tôi cũng không cần tên nhiều chuyện như anh đưa đến bệnh viện.
- Cô...không ngờ lại có một đứa con gái ngang ngược như cô.
- Hừ! Không ngờ tôi lại gặp phải một tên lắm mồm và nhiều chuyện như anh.
- Cô...cô...
Cô gái khẽ mỉm cười thích thú rồi quay lưng đi nhưng chỉ được vài bước thì gục xuống và có một cánh tay nhanh chóng đỡ lấy.
Hàng lông mi dài cong vút khẽ động đậy, nó từ từ mở mắt ra, ánh đèn sáng trắng làm đôi mắt
hơi nheo lại. Sau khi nhìn rõ mọi thứ xung quanh nó nhận ra đây không
phải là phòng của mình, vội vàng ngồi bật dậy khiến bên vai trái đau
nhói, nhìn quanh phòng một lượt thấy không có ai nó liền xuống khỏi
giường và đi vào nhà vệ sinh. Thiết nghĩ mình vẫn lành lặn lại không bị
trói chắc chắn đang ở nhà người tốt nên chẳng có gì đáng lo.
Khi từ nhà vệ sinh bước ra nó thấy một chàng trai đang ngồi ở mép giường,
mái tóc màu vàng hơi rối phủ xuống gần mắt, khuôn mặt đẹp như một thiên
thần nhưng xung quanh hắn lại toát ra khí lạnh. Nó khẽ lẩm bẩm:
- Ác quỷ đội lốt thiên thần.
- Tỉnh rồi! - chàng trai nhìn nó và đưa ra một câu hỏi tu từ.
- Anh không thấy tôi đang đứng đây sao?
- Vai còn đau không?
"Chết tiệt! hắn không hỏi tử tế hơn được sao" - Nó nghĩ thế nhưng miệng thì vẫn trả lời theo quán tính - không.
- Đây là quần áo sạch, em mau đi tắm rồi thay quần áo bẩn ra sau đó tôi sẽ xoa thuốc vào vai cho em.
- Tôi muốn về nhà. - Nó dửng dưng đáp.
- Bây giờ là 12h đêm, con gái đi ra đường một mình rất nguy hiểm.
- Tôi có thể...
- Vai em đang bị thương không thể đánh được ai đâu.
- Anh có thể...
- Rất tiếc xe tôi bị hỏng không thể đưa em về, đi taxi giờ này cũng không an toàn.
"OMG! Hắn ta là thánh hay sao mà biết mình đang định nói gì chứ???" - Nó dùng ánh mắt có chút ngạc nhiên nhìn hắn sau đó đành ngậm ngùi đón lấy bộ
pijama từ tay hắn rồi đi thẳng vào nhà vệ sinh.
**********
30 phút sau:
- Cộc cộc cộc!
Chờ mãi không thấy nó ra, cũng không nghe thấy tiếng nước chảy, hắn có chút lo lắng nên gõ cửa, hỏi:
- Em không sao chứ?
-...- không có tiếng trả lời.
- Uỳnh!!! cánh cửa nhà vệ sinh bị xô mạnh.
Cánh cửa nhà vệ sinh bị xô mạnh bật tung ra, hắn nhanh chóng chạy vào trong còn nó thì dùng tay phải túm chặt hai vạt áo lại.
- Ê! Anh làm gì vậy? - Nó quát ầm lên, khuôn mặt đỏ lựng trông đáng yêu vô cùng.
Hắn có chút bối rối nhưng ngay sau đó lại tỏ ra tỉnh bơ coi như không có chuyện gì, dùng chất giọng lành lạnh nói:
- Tôi sợ em không may chết trong nhà tôi thì mệt lắm nên bất đắc dĩ mới phải đạp cửa xông vào đây.
- Tôi có chết cũng sẽ tìm một nơi đẹp đẽ để chết chứ không thèm chết trong nhà anh đâu. - Nó vừa nói vừa hếch mặt lên.
- Sao còn chưa tắm?
Đang cười thầm trong bụng, nghe thấy câu hỏi chẳng liên quan lắm tới chủ đề
đang nói khiến mặt nó lại đỏ bừng lên, miệng ấp úng:
- Tôi...tôi...tay tôi không giơ lên được...không thể...cởi quần áo.
- Để tôi giúp em. - Hắn phun ra một câu hết sức hồn nhiên khiến nó nhảy dựng lên lùi lại sát tường.
- Ê! Anh chưa nghe câu nam nữ thụ thụ bất thân à, mau bảo giúp việc nhà anh lên giúp tôi.
- Tôi sống một mình.
- Sặc! Nhà thì giàu mà không có nổi một người giúp việc sao - nó lẩm bẩm.
Suy nghĩ một lát nó mới quyết định để cho hắn giúp, tiêu chí của nó là "Thà chết sạch còn hơn sống bẩn".
- Anh mà nhìn linh tinh tôi sẽ móc mắt anh. - Nó buông lời