pacman, rainbows, and roller s
Đồ Lùn! Đồ Sấc Sược!

Đồ Lùn! Đồ Sấc Sược!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323355

Bình chọn: 8.5.00/10/335 lượt.

bấy nhiêu cũng kêu_Hắn mắng

_Bấy nhiêu gì chớ? Ca cái hộp cháo to ụ ra thế kia mà bấy nhiêu à? Tui sắp thành con heo rồi nè _Nó ren rỉ

_Xì, người như con cá nắm thì heo nỗi gì? Co bít tui mua cho cô mà phải chịu thêm 2 cái cốc đầu đau điếng người không hả? _ hắn lèm bèm

_Hả? Thiệt á? Ai mà giám cốc đầu mi zị? _ Nó tròn xoe mắt nhìn hắn

_Thì...

RÈ.....È.....È....È.....

Tiếng chuông điện thoại của hắn rung lên xen ngang câu nói của hắn

_Alo ! _Hắn nhấc máy

_Mày à? Việt tỉnh rồi, qua đi _ Hưng nói

_Uk, ok _nói rồi hắn cúp máy

_Gì vậy? _Nó hỏi

_Việt tỉnh rồi _hắn nhìn nó cười dịu dàng

_Hả? Tôi muốn qua _Nó vội vàng bước xuống giường

Chân nó bị thương nên làm nó té từ giường xuống may mà hắn đã quá hiểu cái tính nó nên đã kịp đỡ nó

_Tui đã bảo cô còn yếu lắm, người búng phát là bay mà sao cô cứ hấp tấp k chịu nghe ai vậy? _Hắn mắng nó

"CỐC....CỐC......CỐC......"

_Ai vậy ta? _Hắn nhăn mặt

_Ra mở đi, còn đứng đó _Nó dục hắn (hehe, để hắn mà đứng đấy thì nó còn bị hắn co ăn mắng thêm vài phút, ngu gì)

_Sao phải ra, cửa có khóa đâu mà. MỜI VÀO _Hắn nói

Dường như chỉ đợi có vậy, cánh cửa bị mở bật mạnh vào tường, người con gái
chạy vào ôm chầm lấy nó nước mắt dàn dụa, tèm lem trên khuôn mặt sinh
đẹp, đáng yêu

_Ly Ly...sao cậu?....._Nó ngạc nhiên

_Đồ ngốc này, cậu bì gì mà đến nông nỗi này chứ? Sao không báo với tui hà? Ngốc ....._Ly vừa nói vừa ôm chầm lấy nó khóc nức nở

_Ngốc, tui đã chết đâu mà bà khóc giữa vậy? vẫn còn sống nhăn rang ra đây gì _Nó nhìn nhỏ bạn cười toe toét

_Sao mà k lo được chứ, cả đêm k về làm người ta lo muốn chết ra được luôn ý. Cậu có 1 mình thì làm sao mà xoay sở được chứ _Ly nức nở

_Rùi rùi, tui ổn rùi mà. Đừng khóc nữa,nín đi k người ta lại bảo tui bắt nạt cậu giờ_Nó lấy tay quyệt đi những giọt nước mắt cho Ly

_Um, Ly cười

_ủa, mà ai đưa cậu tới đây vậy? Cậu đâu biết tui ở đây phải k? _Nó hỏi

_A! Ku Bin , tui đi tìm cậu thì gặp nó nên nó đưa tui đến đây _Ly chỉ tay
ra ngoài cửa, Bin đang đứng đó nhìn nó và nở 1 nụ cười toe toét

_Rồi, xong chưa? Thế giờ có đi thăm Việt k đây ? _Hắn chen vào

_Việt? _Ly nói

_Ừ, Anh Việt ý. Truyện dài lắm, rồi mình xẽ kể cho bạn sau _Nó nhìn nhỏ bạn cười gượng

_Ta đi thui, nhưng tui đi kiểu gì? _Nó nhìn hắn

_Xì, tôi bế _Nói rồi hắn bế phốc nó lên nhẹ nhàng như không ( thế mới biết hắn khỏe ntn và nó nhẹ ntn )

_Oái, làm gì vậy hả? _Nó hét

_Bin đưa Ly đi trước đi, anh đưa nhỏ "lùn"này qua liền _ hắn chẳng thèm quan tâm lời nói của nó

_Um, dạ _Bin nói rồi đưa Ly đi trước

_Bỏ tôi xuống mau lên, coi người ta nhìn kia _Nó chu chéo, hét vang cả hành lang, tay cứ đấm bùm bụp vào lưng hắn

_Cô có ngồi yên k hả? tui mà làm rớt cô xuống đất thì đứng có đánh tui nhá _Hắn gắt

_Bỏ tui xuống mau lên _Nó gào lên

_Thật cô muốn xuống đây hả? _Hắn nhìn nó

_Thật _nó nói dõng dạc

_Thật chứ? _Hắn đưa mắt nhìn nó rồi nhìn xuống cái cầu thang cau hun hút ngay dưới chân hắn

_Oái.....k....k xuống nữa _Nó bất giác ôm trầm lấy cổ hắn (Dạ, tại nó rất sợ độ cao ạ =~=)

_Chậc _Hắn tặc lưỡi

Và thế là nó phải ngồi yên cho hắn bế sang phòng Anh Việt nếu k muốn hắn
thả nó xuống cái cầu thang và lăn lông lốc từ tầng 5 xuống tầng 1 như 1
quả bóng

TẠI PHÒNG BÊNH CỦA VIỆT

Việt đang tựa lưng vào tường nhở 1 chiếc gối ngồi nói chuyện với Bin và
Hưng. Còn Ly thì chỉ biết đứng đó nhìn sót xa cho những vết thương của
Việt thôi chứ Ly đâu có thân quen gì với Việt đâu mà giám hỏi thăm
Việt....

1 lúc sao nó cùng hắn tới. Hắn bế nó tới của phòng bệnh của Việt , nó
nhìn thất Việt và Việt cũng nhìn thấy nó , 2 ánh mắt chạm nhau , Việt
hơi bất ngờ 1 chút nhưng xong cũng khẽ nở 1 nụ cười dịu dàng với nó. Nó
trượt xuống khỏi tay hắn, trước ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người , nhất là Việt nó chạy vào ôm chầm lấy Việt quyên luôn cả viếc 2 cái đầu
gối mình còn đang đau

_Hai ơi....hixxx....hai ơi !!!!!! _NÓ khóc

_Ùm, anh xin lỗi. Tại anh mà em mới ra nông nỗi này. Anh lại làm em bị đau
rồi, anh tệ quá _Việt cúi xuống nhìn nó ánh mắt đầy buồn bã

_Không........Không phải mà. Sao hai lại nói thế? Sao anh cứ lạnh lùng với em vậy?Có thật
anh là hai của em k vậy? Em có nghĩ thế đâu..........?! K mà......._Nó
nói rồi bật khóc ngon lành như chưa bao giờ được khóc vậy

_Anh...._Nhìn thấy nó khóc Việt lúng túng

_Mẹ bỏ em đi rồi, giờ hai tính bỏ em nốt sao? Hai có biết nghe tin hai phải phẫu thuật em sợ ntn k? Sao hai ác với em thế? _Nó ôm chầm lấy Việt

_Anh.....anh xin lỗi _Việt khẽ ôm nó

_Đừng xin lỗi em, hai có lỗi gì đâu, tại bảo vệ em mà hai suýt chết cơ mà.....Hai....hai đừng bỏ em đi nhé _ Nó mếu máo