
hông?_ Giọng 1 đứa con gái thánh thót vang lên ( đấy là theo nó miêu
tả)
_ Của bạn? ok, tả đi _ Nó nói giọng lạnh te
_A! ùm nó..... này, nó như thế nào vậy anh _ Đứa con gái ấp úng rồi quay
sang hỏi nhỏ thằng bên cạnh ( nhưng mà trả nhỏ lắm vì nó nghe đc hết)
_ Nhìn mãi rồi mà không nhớ à? Đần thế _ Giọng thằng đó mắng đứa con gái
_ Anh có bao giờ cho em động vào cái điện thoại quý giá đó đâu mà...._ Đứ con gái nũng nịu
_ Hừ, màu đen, to hơn cái ipod, hàng độc, xịn , trị giá 200 triệu_ Hắn nói ( chậc tên này đang khoe của thì phải)
_À uh,.. bạn ời cái ế........_Sau khi nghe xong đứa con gái bắt đầu miêu tả
_Thôi khỏi, đưa điện thoại cho chủ nhân đi _ nó thở dài ngao ngán
_Alo, tôi là chủ nhân đây. Trả điện thoại đây _ Giọng nam khá trầm vang lên thô lỗ
_Ờ, thế lên trường K.W mà lấy, bye _ nó nói ngắn gọn rồi cúp máy đi vào lớp.
_Thưa cô cho em vào ạ
_Em lên đây cho tôi
_Gì thế ạ?
_ Đưa điện thoại đây cho tôi!!
_Không ạ_ nó nói cái câu ế than nhiên như không, uy lực của cô giáo cũng chẳng át đc cái giọng sắc lạnh của nó..
_Gì? Cô muốn cãi lời tôi à? _ Cô giáo bắt đầu nổi đóa
_Không ạ. Điện thoại này không phải của em nên không đưa cho cô được, nãy chủ
nhân của nó gọi tới bảo em tẹo tới lấy ạ. Cô thu em trả người ta kiểu
gì? _ Giọng nó thản nhiên như không
_Cô....._ Cô giáo cứng họng
_Em thấy cô nên tiếp tục bài giảng thì hơn ạ. Cô thừa hiểu là em không rảnh để mà ngồi đấy nghịch điện thoại trong giờ mà! _ Nó nói chắc nịch nhưng biểu hiện trên nét mặt lạnh cũng chẳng hề thay đổi
_Ơ, ùm thôi đc rồi. Về trỗ đi và tôi muốn không có lần sau đâu đấy _ cô hất tay ra hiệu nó lui về
_Dạ _ nó buông 1 câu gọn lỏn rồi về trỗ trước những ánh mắt khâm phục của những đứa trong lớp
Tiết học được tiếp tục cho tới lúc trống đánh ra về. Nó cất sách vở vào cặp
rồi đi ra cổng.Ngó nghiêng 1 lúc thì có 1 chiếc xe máy phân phối lớn đỗ " xịch" lại ngày trỗ nó và 1 tên con trai cao hơn nó , to lơn nó tiến
tới....
_Nhóc _ Hắn gọi nó ( chậc, hắn nhầm nó tưởng là boy vì giờ nó mặc 1 chiếc áo
sơ mi rộng, ai gi-lê đen ngoài, quần ống côn, đi giầy thể thao, tóc thì
ngắn cũn lại đội mũ le nên hắn trả thấy mặt đâu cả)
_ Chú gọi gì cháu _ Nó ngước lên nhìn buông ngay 1 câu làm thằng đố xuýt
thì té (chậc, cũng tại nó rất ghét người khác gọi nó là nhóc này nhóc nọ lắm )
_Sặc, nhìn mặt tôi như thế này đáng tuổi chú nhóc à _ hắn nói
_ ờ _ nó buông 1 câu lạnh lùng
_Thôi, bỏ qua đi. Nhóc cầm điện thoại của anh phải không? _ Hắn đi thẳng vào vấn đê
_ Ờ, thì sao? _ Nó dửng dưng ( nó ghét những thằng sưng anh với nó vì không phải ai cũng làm anh nó đc đâu)
_Trả đây _ Hắn hất mặt
_Không _ Nó nói nhanh, gọn nhẹ nhưng đủ để hắn hiểu
_Gì? Muốn chết à thằng nhóc này _ Hắn bắt đầu điên lên
_Ờ _ Nó nói mà mặt vẫn lạnh băng nhìn hắn
_Biết tao là ai không mà dám liều thế hả? _ Hắn đe dọa
_Là đồ sấc sược.Muốn lấy điện thoại thì bỏ cái giọng nói sấc sược đó với
tui đi _ Nói đoạn nó biến thẳng khi thấy thằng Bin đang lóc cóc dắt xe
đạp ra khỏi cổng trường và trước khi bị hắn oánh......
_Mày, đạp lẹ lên. Tao chết giờ _ Nó nhảy lên xe và dục thằng Bin
_Gì? Làm cái gì vây? _ Thằng Bin giật mình
_Hỏi lắm đạp lẹ lên hay muốn ăn đập _ Nó đe dọa thằng bé bằng cái giọng lạnh le của mình
Thằng Bin cứng họng không cãi được nó nên phải hộc hơi , gồng mình đèo nó sau lưng còn nó thì nhìn trời nhìn đất rồi huýt sáo. Hắn thì tức giận không lấy đc điện thoại thì đã đành nay còn bị nó gẫm cho 1 phát vào chân rồi té mất.....
----
TẠI NHÀ NÓ:
Nó về nhà chui thẳng vào phòng mình nằm kềnh trên giường 1 cách thoải mái. Nhớ tới chiếc điện thoại, nó mở cặp lôi chiếc điện thoại được nó gói kỹ trong chiếc khă tay của mình ra ngắm nghía hồi lâu. Đây đúng là 1 chiêc điện thoại rất đẹp : nó màu đen bóng, mỏng dình lại thuộc dạng điện
thoại màn hình cảm ứng, camera thì chụp ảnh nét va đẹp ngang máy ảnh kĩ
thuật số, máy này nghe nhạc lại xem đc clip luôn, thẻ nhớ lên tới
8GB,bên ngoài vỏ bao máy còn có in 1 hình con rồng khá tinh sảo nạm bạc
có đôi cánh rơi, bút cảm ứng cũng đc làm bằng bạc,.... Nó nhìn cả cái
máy cũng đủ biết nó không hề rẻ 1 chút nào nhưng nó chưa bao giờ đc nhìn thấy chiếc điện thoại di động nào đẹp như vậy lại còn có nhiều chức
năng hơn đt bình thường nữa. Đặc biệt nó xem xét 1 hồi cũng không tìm ra hãng của chiếc đt này.....Ngồi bần thần nhìn chiếc điện thoại này thì
bỗng chuông điện thoại vang lên, nó nhậc máy nghe vẫn với cái giọng lạnh không bao h thay đổi của mình:
_Alo!
_Nam hả, mày.....
_Tôi không phải là Nam hay gì cả, hiện tai tôi đang cầm điện thoại của hăn. Muốn bảo hắn cái gì tới nhà hắn mà gặp. Bye.
Nó nói cho tên ở đầu giây bên kia 1 chàng rồi cúp máy cái "rụp" chẳng để