Old school Swatch Watches
Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Đừng Như Vậy, Người Ta Vẫn Còn Là Học Sinh Đấy!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324542

Bình chọn: 7.5.00/10/454 lượt.

cũng không sợ hãi. Chết thì chết, liều mạng thì liều mạng,
dù sao có Đỗ Thăng đi cùng tôi, không có gì phải sợ. Nhưng khi Đỗ Thăng nói với
Âu Tề là muốn đưa tôi đi, Tôi sợ! Rất sợ! Tôi sợ từ đây không có Đỗ Thăng ở bên
cạnh tôi nữa, tôi sợ về sau sẽ chỉ có một mình sống lay lắt quãng đời còn lại!

Đỗ Thăng thấy tôi khóc đến thở không ra hơi, cả người lập tức rối loạn, không
biết làm sao dỗ dành tôi. Tôi hếch mũi lên vừa nấc vừa hít thở.

Tôi vừa ăn vạ vừa không dừng rơi nước mắt vừa nắm lấy tay Đỗ Thăng nói: “Đỗ
Thăng, em đã nói với anh rồi đó, đừng đuổi em đi, em không muốn cô đơn sống, em
chỉ muốn ở cùng anh thôi! Anh tại sao không nghe lời em! Anh cho rằng anh nghĩ
ra phương pháp khiến em có thể tiếp tục sống, em sẽ hạnh phúc sao! Đối xử tốt
với em chính là yêu em sao! Không phải như thế, căn bản cũng không phải là thế!
Em không cảm kích! Anh tại sao cho là, để cho em một người thoát khỏi cảnh nguy
hiểm so với việc cùng anh đối mặt với nguy hiểm gian khó, vế trước là sự lựa
chọn tốt nhất với em sao? Anh đã hỏi em chưa? Anh không hỏi em cũng không
trách, tự em cũng sẽ nói cho anh biết a! Em không muốn đi, em muốn ở chung một
chỗ với anh, tại sao anh lại không hiểu! Tại sao anh cứ muốn ăn đấm vậy!

Tôi cũng không biết tự tôi đang quang quác là đang nói gì nữa. Dù sao tôi cũng
nắm được thời điểm Đỗ Thăng không nỡ nói tôi cho nên tôi liền hung hăng nổi
điên lên. Không như vậy tôi sợ hắn lại sẽ la hét đòi đưa tôi đi.

Tôi ở đây, hắn sẽ nghĩ hết mọi biện pháp để có thể sinh tồn; Tôi đi, hắn không
còn bận lòng gì nữa, không đợi Âu Tề nói “Chuẩn bị xong chưa sau đây chúng ta
phải bắt đầu đồng quy vu tận rồi.” chính hắn sẽ không kịp chờ đợi cầm vật gì
cứng rắn chút hướng trên đầu mình tự đập một cái xuống tự mình kết liễu cho
xong. Hắn có thể cảm thấy như vậy là xong hết mọi chuyện, đối với tất cả mọi
người đều tốt. Tôi hận hắn nghĩ như vậy! Nếu là hắn thực có can đảm làm như
vậy, tôi liền mang theo đứa bé cùng nhau đi tìm hắn đập cho hắn một trận!

Tôi cùng Đỗ Thăng ở chỗ này giống như kẻ tinh thần không tốt vừa điên vừa khóc
vừa la vừa cắn —— dĩ nhiên những thứ này đều là một mình tôi đang làm, Đỗ Thăng
chỉ là im lặng đáng thương chịu đựng tôi —— mà cùng lúc đó bên kia Âu Tề và Hứa
Linh tựa hồ cũng nổi lên chút biến hóa.

Tôi dừng lại sự cắn xé với Đỗ Thăng, bắt đầu cùng Đỗ Thăng không quang minh
chánh đại gì cho lắm lắng nghe Hứa Linh và Âu Tề đang nhỏ giọng nói chuyện:
“Tề, nếu như là cục cưng, con sẽ nghĩ muốn cái gì đây? Cục cưng có thể cảm thấy
hay không, chúng ta vì phải mang về thi thể của con mà tiếp tục gây tổn thương
cho người khác, là loại tội lỗi ư? Có lẽ qua nhiều năm như vậy, chúng ta thông
qua thủ đoạn phạm pháp để kiếm tiền duy trì tánh mạng cho con, đối với cục cưng
mà nói cũng không phải là chuyện vui sướng gì, phải hay không? Nếu như, hiện
tại chúng ta còn phải tiếp tục thông qua biện pháp làm tổn thương người khác
mới có thể đem cục cưng trở về bên cạnh, cục cưng có thể hay không ngay cả sau
khi chết cũng không vui vẻ nhắm mắt? Tề, thôi đi, chúng ta không cần chương
trính đó nữa, chúng ta cứ như vậy đi tới bọn họ đòi thi thể con về thôi, em
không muốn, gây tổn thương bất luận kẻ nào nữa, được không?”

Tôi vốn là rất cảm xúc hóa, rất dễ dàng giật mình, sau khi có cục cưng tính khí
liền thay đổi so với lúc trước lại càng thêm mắc chứng cuồng loạn. Cho nên khi
tôi nghe hết lời nói của Hứa Linh, tôi lại kinh hãi lần nữa. Đỗ Thăng cũng
giống như tôi. Chúng tôi ai cũng không nghĩ tới, trên đời này lại có một người
sở hữu một quả tim dịu dàng nhất lương thiện nhất, lại là cô gái đáng thương
trước mắt này đã phải chịu đủ sự hành hạ cùng đối đãi bất công của số mạng!

Tôi lại muốn khóc. Lần này, là vì sự thiện lương của Hứa Linh và cuộc sống bất
hạnh của cô ấy.

Âu Tề trầm mặc cực kỳ lâu, sau đó thanh âm mất tiếng nói với Hứa Linh: “Được!
Mọi chuyện đều nghe theo em! Chúng ta sẽ không gây tổn thương tới bất luận kẻ
nào nữa, chúng ta phải đi ngay tới chỗ Đồng Duệ đòi về thi thể của con!”

Tôi ở bên cạnh kích động lớn tiếng hỏi một câu: “Nếu là hắn không cho các người
thì sao! Các người làm như vậy là vô ích đấy! Các người nên báo cảnh sát!”

Sau khi “Báo cảnh sát” ba chữ để cho tôi thanh thúy nói ra, không khí trong
phòng thay đổi cứng đờ.

Tôi cẩn thận thở dốc một hơi, tôi cảm thấy Đỗ Thăng ôm tay tôi như đang hướng
tới tôi liên tục không ngừng truyền tới sự ủng hộ và khích lệ. Sau đó tôi nói
tiếp: “Cái tổ chức đáng sợ này, chẳng lẽ không phải nên bị xóa bỏ rồi sao? Bọn
họ buôn bán tình báo cơ mật quốc gia, đây là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng a,
hơn nữa nó còn đem người sống từng bước từng bước bức tới chết, còn thất đức
chọn người đáng thương ra tay, không đem này tổ chức này dọn sạch cả ổ, về sau
không chừng còn có bao nhiêu người đáng thương nữa bị bọn họ định đoạt số phận,
không thể đoán được lại có bao nhiêu thảm kịch xuất hiện nữa! Tôi cảm thấy,
chúng ta dứt khoát báo cảnh sát thôi! Từng bước từng