Em Là Thiên Thần Hay Phù Thuỷ

Em Là Thiên Thần Hay Phù Thuỷ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321651

Bình chọn: 7.00/10/165 lượt.

ai 1 cái rồi chậm rãi bước xuống
căntin.

- oh my god!-nó thốt lên- Không thể tưởng tượng nổi cái gì diễn ra trước mắt tôi thế này.

Trước mắt nó, 1 đám công tử,tiểu thư chen nhau mua đồ. bạn ghế thì chật cứng mà không có lấy 1 không gian riêng.

-cái trường nổi tiếng này vô phép quá-nói nói thầm.

ọt...ọt

-chik tiệt! cái bụng lại kêu ngay lúc này. chẳng lẽ mình phải chen vô theo lũ heo đó.

Nó chán nản, ôm bụng đói rã rời lên lớp. Nằm úp măt xuống bàn, nó rên rỉ:

- aaa...! Đói chik con rồi ông ơi!

...phịch

Nghe có tiếng vật gì đó, nó ngẩng đầu lên thì thấy cậu bạn hồi sáng
giúp nó đứng ngay bên cạnh cùng với bịch bánh bông lan vani thêm 1 hộp
vinamilk.

-Bạn... cái này...- nó ấp úng.

-Thấy bạn tội quá, cho bạn đó.

-ah. thank you- mắt nó sáng rực

Cậu bạn nhìn nó ăn ngon lành, bất giác hỏi:

-Bạn tên gì?

-a` (nhoàm) Lục Tiểu Du, cứ gọi mình là rin- nó vừa nhai vừa , nói còn bạn?

-Mình là Hồng lục Minh, gọi là jun được rồi.

Suy nghĩ cái gì đó, jun bỗng trêu nó:

-Mà lần đầu tiên mình nghe than mà lại gọi ông đó, bình thường người ta gọi má ơi không a`!

Nó khựng lại, mặt tối xầm, Đôi mắt nó trở nên vô hồn, trong 1 khoảng
khắc nào đó ,nó bỗng nhớ lại quá khứ năm nó 4 tuổi. cũng như bao bé
khác, rin có 1 tâm hồn trẻ con thuần khiết, ngây thơ như 1 thiên thần.
một ngày kia,nó đi mua sắm cùng mẹ. nó vẫn thường hay như vậy khi có
người nhắc đến những từ liên quan đến mẹ( đại khái là má,mẹ...)

-Mẹ!mẹ ơi.Con muốn ăn kem.

-Rin yêu, con đợi mình đến siêu thì rồi mua sau nhé!

-Hok chịu đâu, rin muốn ăn kem bên đó cơ.

-Nhưng hôm nay xe đông quá rin à.-mẹ nó dỗ dành.

-huhu, không chịu đâu, mẹ hok thương rin nữa rồi.

-Rin ngoan-mẹ nó lúng túng- Để mẹ mua cho rin nhé.

-thật ạ, nó dụi nước mắt.

-uh, thật, rin đứng đây đợi mẹ nha.

-Hura....-

Mẹ nói lách len qua giữa dòng xe đông đúc, trả tiền xong, mẹ nó quay
về, thấy mẹ gần tới nơi ,nó đột nhiên xông ra đường thì...

Tin..Tin...Tin................. kitttttttttttttttt... ầm

rào...rào... - mưa bắt đầu rơi.

Mẹ nó ngã xuống, tay cầm chặt
que kem lạnh buốt,...phút chốc, trước mắt nó 1 màn đen bao phủ, chỉ nhìn thấy mẹ nó, máu...rất nhiều.

Nó run lên, ôm chặt lấy mẹ, mặc cho
máu trên người mẹ vây vào áo nó.Nó nghẹn cứng họng, không thể khóc được
nữa, tim nó thắt lại.Nó kêu gào

trong cơn mưa, tiếng kêu thảm thiết...

- Mẹ..Mẹ ơi....aaa-nó hét lên thật to

-Tại con.. tại con hết...mẹ tỉnh dậy đi...Rin sẽ nghe lời mà...huhu..

Mẹ...mẹ....meeeeeeee....aaaaaaaaa....

Thấy nó là lạ làm sao, jun lay nó làm nó giật mình. Hình ảnh của mẹ nó
vụt biến. Nó ngẩng mặt lên, ánh mắt trở lên kì là, jun chợt thấy sợ nó
nhưng không hiểu sao, tim jun đập thình thịch, và cảm thấy nó vô cùng
đẹp.

Nó quay đi, cầm lấy hộp sữa và mẩu bánh ăn dở,bỏ ra khỏi lớp, lạnh lùng cảm ơn Jun.

Jun ngơ ngác, nhưng phút chốc , anh muốn dàng cho nó 1 tình yêu ấm áp.

*******

Nó rảo bước đi trên hành lang phòng học. không suy nghĩ, không biết mình đang đi đâu. chợt, hắn từ đâu chạy tới, và...

.... rầm...

-Chik tiệt! Không có mắt hả- hắn nổi giận lồm cồm bò dậy.

Nó như tỉnh thức,quay về lại hiện thực, nó cao giọng đanh đá quát:

-Mi mới là tên mù, xô trúng người ta mà còn lên giọng.

Hắn giận run, cho nó 1 cái bốp làm nó ngã xuống đất.

-Biết điều thì câm mồm biến đi.

Nó cười ranh mãnh:

-cẩn thận cái chân mi kìa-rồi nó gạt chân hắn làm hắn té nhào.

Ngay lúc đó, nó bật dậy, cười mỉa mai hắnrồi bỏ chạy.

Hắn sôi máu đuổi theo, nó cố chạy lên sân thượng, nơi cấm học sinh lên, trốn trên đó.Hắn đuổi đến của sân thường ,thấy bảng cấm mới nghĩ nó
không có bên trong nên chạy đi tìm nơi khác.

Còn nó, khẽ nhìn qua khe cửa, khúc khích cười rồi nằm lăn ra giữa sân thượng ngủ.

Lần đầu tiên trong đời nó có 1 nụ cười thật sự

Reng...reng....

Nó giật mình tỉnh lại " chuông vô rồi à" nó chán
nản, lồm cồm bò dậy,đang tính leo xuống thì có 1 cơn gió thoảng qua như
muốn kéo nó lại. Nó nghĩ ngợi gì đó rồi quyết định không xuống, nằm ngửa ra sân, nó suy nghĩ mông lung.

...trong giờ học..

không thấy nó vô, Jun lo lắng, câu giả vờ đau bụng xin xuống phòng ytế
lấy thuốc, nhưng vừa ra khỏi lớp là cậu chạy đi tìm nó ngay.Chạy đến lầu 3, Jun gặp hắn như đang tìm kiếm cái gì đó.(hắn cúp học đó mà....hihi)

- sao mày lại ở đây- Jun ngơ ngác hỏi.

- Con khốn chik tiệt kia, nó dám gạt chân tao.- hắn bốc hỏa

- ai cơ! mà thôi, mày thấy Rin đâu không?

- hả! Rin là ai?- hắn hỏi.

- nhỏ mới chuyển vô lớp mình đó.

- á! Hóa ra là con bé khốn khiếp đó.nó tên R


Teya Salat