Old school Swatch Watches
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324445

Bình chọn: 9.00/10/444 lượt.

ền kìm giữ cơn chấn
động...

Tiếng gõ cửa cắt ngang dòng uy nghĩ, anh mở mắt nhưng vẫn giữ
nguyên tư thế. “Vào đi!”

Ông Thiêm bước vào, chậm rãi tiếng đến gần và cùng đứng nhìn
ra bóng chiều đỏ ửng đang nhuộm màu lên cảnh vật. Cuộc sống luôn cần thật nhiều
những khoảng lặng như thế này. Thế cuộc đảo điên, hỗn mang rốt cuộc chỉ nhận lại
một chữ hoải, bước chân mòn mỏi tham tàn cuối cùng cũng trở về với hư vô, cát bụi.
Biết vậy nhưng sao cứ mãi quẩn quanh với những ảo vọng. Con người thật lạ.

“Chắc cậu đang rất nhiều tâm sự?”

Nét cười bi thương hằn sâu trên những nét góc cạnh, anh trả
lời: “Mấy ai mà không phải trả giá những sai lầm trong quá khứ. Và tôi đang hứng
trọn lấy điều đó. Cuộc đời thật công bằng.”

“Tôi không hiểu...”

“Người con gái tôi yêu. Ông biết chứ? Đó là người mà ba tôi
và ông cũng phải hao tâm tốn sức nhiều rồi.”

“Có chuyện gì vậy?”

“Năm năm trước... ông còn nhớ người đàn ông năm năm trước
không? Người đã phải quỳ xuống cầu xin tôi. Nhưng tôi lại chẳng giúp gì được
ông ta cả.” Anh lại chìm sâu hơn vào tâm tư hỗn độn.

“Ý cậu nói...”

“Phải. Tổng giám đốc công ty xây dựng An Bình. Chính tôi đã
hủy hoại sự nghiệp và cuộc sống của ông ấy. Và hại cả con gái ông ấy, người phụ
nữ mà tôi yêu.”

Trầm ngâm một lúc thật lâu. Không khí như chùng thêm sức nặng,
ông Thiêm bận sắp xếp lại ý nghĩ và những mảnh rời rạc từ câu chuyện. rồi ông cất
tiếng: “Tôi biết cậu trách tôi. Nhưng tôi chỉ làm tất cả những gì phải làm vì
Cao Kiến và vì cậu mà thôi.”

“Tôi hiểu. Từ lâu rồi tôi không còn trách ông nữa. Tôi chỉ tự
trách bản thân.”

Và họ lặng im nhận chìm trong nỗi niềm riêng. Bầu trời sụp tối
nhanh, ngoài kia những ánh đèn lung linh huyền ảo về đêm đã bắt dầu trở nên rực
sáng hơn.<>




Lệ Na đã quyết định sẽ cùng bé Bin đến một vùng quê để nghỉ
ngơi một thời gian, cô tin rằng không khí trong lành, thanh bình sẽ giúp cô
bình tâm lại.

Công việc kinh doanh đành nhờ vú Lan và Mỹ Hà quản lý giúp.
Na đã tìm thêm người phụ việc, hôm trước họ đến thử việc và bắt đầu làm việc
ngay. Cô thấy rất yên tâm.

Xếp vài ba bộ quần áo gọn nhé, thêm hai bộ váy voan mỏng vào
chiếc túi du lịch; quần áo của bé Bin thì được xếp gọn gàng vào ba lô mini kèm
theo. Bàn chải, khăn bông... đều có chỗ riêng biệt ngay ngắn. Sau đó Na kéo
khóa đóng lại.

Hai mẹ con sẽ đi chuyến xe gần trưa. Sau khi chào từ biệt mọi
người, Na một tay dắt thằng bé một tay xách túi đồ. Bé Bin hôm nay mặc bộ gi-lê
da trông rất xì-tai, đầu đội mũ bê-rê lệch. Chưa đặt chân qua ngưỡng cửa đã chạm
trán ngay ông trợ lý kiêm cố vấn cấp cao của tập đoàn Cao Kiến - ông Thiêm. Ông
muốn cô dành cho ông chút thời gian.

***

Họ ngồi trên chiếc ghế đá dài trước cửa quán một đoạn. Lệ Na
cúi nhìn đôi tay nắm chặt, chờ nghe điều muốn nói từ ông Thiêm.

“Tôi cũng không dài dòng làm gì. Hôm nay tôi đến chỉ muốn
nói với cô một số chuyện...” ông ngừng một hơi đoạn nói tiếp: “Chuyện trong quá
khứ xảy đến với cha cô là do tôi. Cô đừng hiểu nhầm cậu Uy. Năm đó chính cậu ấy
đã tìm mọi cách giúp cha cô nhưng tôi đã ngăn chặn điều đó.”

“Vĩnh Uy bảo ông đến nói với tôi những lời này sao?”

“Không! Cậu ấy chẳng bảo tôi phải làm sao cả. Chỉ là tôi
không muốn cậu ấy cứ mãi tự giày vò bản thân.”

Lệ Na không nói gì, cô còn mải ưu tư trong nỗi xót xa, tiếc
thương đau đáu với người cha đã khuất.<>

“Người cô nên hận là tôi. Nhưng dù thế nào tôi cũng không
bao giờ hối hận về những gì mình đã làm...”

Lệ Na cắt ngang: “Ông hay anh ta hay bất cứ ai cũng không cần
phải giải thích cho tôi bất cứ điều gì. Mọi chuyện đã chấm hết rồi, tôi sẽ
không quan tâm điều đó nữa.”

Ông Thiêm đứng dậy, chỉnh lại vạt áo comple. “Tôi không quan
tâm cô tin hay không, tôi đã làm việc nên làm vậy thôi. Và còn điều cuối cùng
tôi muốn nói mà cô chưa nghe. Tôi đã làm một điều đúng đắn khi ngăn cậu ấy giúp
ba cô. Bởi vì nếu không thì điều đó sẽ hủy hoại chính uy tín, danh dự và sự
nghiệp tương lai của cậu ấy. Chào cô!” Nói rồi ông bước lại chỗ chiếc xe đen
bóng đang chờ.

Nước mắt tuôn xối xả, Lệ Na nấc lên đầy thương tổn. Vì sao cứ
phải nói những lời làm cô thấy chua xót thế này. Hãy để cho cô yên đi, không được
sao.

Cuối cùng sau khi đã nguôi ngoai, Lệ Na vẫn đi. Dù thế nào
chăng nữa cô vẫn quyết định sẽ rời xa anh, cô phải làm điều đó để tỏ lòng tôn
kính với linh hồn cha nơi chín suối. Người cha đã sinh thành nuôi dưỡng cô với
hết mực thương yêu, hãy giữ lại cho ông sự tôn nghiêm mà ông đáng phải nhận.

**

Cảnh vật bên ngoài với hàng cây và những ngôi nhà vùn vụt chạy
lùi lại phía sau. Đây là lần đầu tiên bé Bin được đi tàu hỏa nên nó rất vui. Cu
cậu cứ nhấp nhổm thân mình ngó ra cửa sổ, thích thú chỉ trỏ những khung cảnh lạ
lẫm ven đường.

Lệ Na hai tay lăm lăm giữ thằng bé, sợ nó lộn nhào ra ngoài.
Bé Bin cứ liến thoắng hỏi cái gì đây, cái gì kia, mẹ nó ậm ừ