Insane
Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét!

Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 321971

Bình chọn: 9.5.00/10/197 lượt.

bokutachi no namida

itsuitsumademo kawashita egao

kimi tono yakusoku subete no tokiyo kagayaki tsuzukete

futari yakusoku shita sakura no ki no shitade

ano hi no kimi wo sagashita

yakame ima kurete yuku sora

wasurerarenai omoi wo

furimukeba hora sakura hirahira

yomigaeru tomo hisugoshita hibi

ayunda michi wa iroajayaka ni

boku no tonari kimi wa inaiyo touni kuritsumore

kimi ni aitakute aitakute sakura ga chiru mae ni

meguru kisetsu no naka kirareita kimi ga ita koto

omoi yosereba sakura hirahira

kimi wo sagashite sora wo miyageta

mou ichido dake deaerunonara

kimi ni tsutaeru kobota ga aruyo hanabira ni nosete

kagayaki tsuzukete…

( Sakurane – Piko ).

++Kết thúc hồi tưởng++

– Uhm! – Mama nó tiếp lời.

– Bọn ta đã cho người mang hành lí của mấy đứa đến rồi! – Papa hắn nói rồi cùng các vị kia đi về. – Mấy đứa sẽ ở cùng nhau đến năm 20 tuổi rồi sẽ kết hôn theo hôn ước.

– Vâng! – Cả bọn trả lời, cái mặt ỉu xìu như bánh bao chiều.

– Thôi, lên nhận phòng! -Nó lạnh lùng.

Nó và hắn lên lầu 2, nhỏ và cậu lên lầu 3, Trúc Anh và Minh Hoàng ở lầu 4, Hoài Phương và Phong thì ở lầu 5. Và đặc biệt, hai người một phòng.

#1: Phòng nó – hắn( toàn màu đen nhạt ).

– Cậu ngủ ở sô – pha, tôi ngủ trên giường. – Nó nói.

– Ngược lại! – Hắn phản bác.

– PHÒNG TÔI, TÔI CÓ QUYỀN. – Nó điên tiết, hét lên.

– Nhưng tôi là chồng chưa cưới của cậu! – Hắn đáp trả rồi thản nhiên nằm lên giường.

– Cậu… – Nó tức lắm nhưng không làm gì được.

#2: Phòng nhỏ – cậu( toàn màu xám nhạt ).

– Trang, tớ ngủ ở …

– Sô – pha! – Cậu chưa kịp hỏi thì nhỏ đã ngắt lời. Có vẻ như nhỏ vẫn còn giận việc lúc trước.

– Ok! – Cậu cười thảm thương rồi đi cất đồ cho hai người.

#3: Phòng Anh – Hoàng( màu bạc trắng)

Hai người này khỏi phải chia chát gì vì trong phòng có tới hai cái giường. Đây là yêu cầu của nó( thương em quá mà! ).

– Chị cậu cưng cậu nhỉ? – Hoàng hỏi khi đã dọn đồ xong.

– Có gì không? – Trúc Anh hỏi lại.

– Tôi hỏi thử thôi! – Hoàng hơi khó chịu khi thấy Trúc Anh không trả lời mình.

#4: Phòng Phương – Phong( màu xanh đậm ).

– Cậu ngủ ở sô – pha! – Phương lạnh lùng nói với Phong.

– Tại sao? – Phong hỏi.

– Cậu là con trai! – Phương trả lời tỉnh bơ.

– Cậu… – Phong ức lắm nhưng không dám cãi.

Sau vài trận cãi vã, mỗi căn phòng đều trở lại yên tĩnh. Mọi người đều đã ngủ say để chuẩn bị cho một ngày mới.



Sáng hôm sau.

– AAAAAA… – Một tiếng hét chói tai phát ra từ phòng nó.

Số là đêm qua, vì hai người ngủ cùng giường nên nó đã dùng gối ôm làm ranh giới. Nhưng không hiểu sao, sáng nay nó vừa mở mắt dậy, đã thấy mình nằm trong vòng tay của hắn.

– Tên biến thái! – Nó nói rồi đạp hắn xuống giường.

– Ya! Tối qua cậu ngủ thế nào mà đạp hết gối đi, đã vậy còn quay sang ôm tôi nữa. Làm tôi cứ nghĩ là gối ôm nên mới ôm vào! Mọi chuyện do cậu làm chứ ai! – Hắn giả bộ tức giận nhưng trong lòng lại đang nén cười khi thấy vẻ mặt ngây ngô của nó.

Sự thật là tất cả mọi chuyện đều do hắn làm. Đêm qua lúc nó đang ngủ, thấy khuôn mặt nó quá đáng yêu, quá giống Aiko nên hắn đã ném mấy cái gối ôm xuống đất và ôm nó vào lòng.

Nghe hắn nói thế, nó đỏ mặt chạy vào nhà vệ sinh. Một lát sau, nó bước ra, khoác trên mình bộ đồng phục của học viện K&Q( King and Queen ), khuôn mặt vẫn còn ửng hồng nhìn rất đáng yêu.

– Thật không ngờ bang chủ lạnh lùng của Angels mà cũng biết ngượng cơ đấy! – Hắn nói rồi cũng đi thay đồ.

Nó bỏ ngoài tai lời nói của hắn mà xuống lầu. Tất cả đã có mặt ở bàn ăn để ăn sáng.

– Trong phòng chị có chuyện gì thế? – Trúc Anh ngước lên hỏi khi nó vừa ngồi vào bàn.

– Không có gì! – Nó với tay lấy một miếng bánh sandwich.

– Không …

– Không có gì mà sao cô hét ghê thế? – Phương chưa kịp hỏi gì đã bị Phong chặn họng làm Phương sôi máu nhưng cô cũng0 phải cố nhẫn nhịn.

– Tôi gặp ác mộng thì có liên quan đến cậu không? – Nó lạnh lùng nói. Cuối cùng thì nó cũng đã lấy lại được phong thái lạnh lùng vốn có của mình.

– Tên kia, sao giờ mới xuống? – Biết không nói lại nó, Phong quay sang hỏi hắn – kẻ vừa lặng lẽ ngồi vào bàn.

– Ngủ quên! – Câu trả lời vô cùng ngắn gọn. Có vẻ hắn cũng đã quay lại với cái vẻ lạnh lùng vốn có của mình.

– Hôm nay chúng ta nhập học hả? – Cậu hỏi nó, nhỏ và Trúc Anh.

– Uhm! – Nhỏ trả lời, không thèm nhìn cậu lấy một lần làm cậu hơi buồn.

15′ sau, tám con người này đã có mặt trước cổng học viện. Vẻ ngoài nổi bật của họ đã thu hút tất cả những học sinh khi họ bước vào. Những lời bàn tán đều xoay quanh việc nó, nhỏ, hắn và cậu là người thừa kế của

Tứ đại gia tộc và những người