watch sexy videos at nza-vids!
Fuck Love

Fuck Love

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322081

Bình chọn: 8.5.00/10/208 lượt.

đầu hèn mọn. Giọng lí nhí

" Ông chủ. Cô hai. Con no quá....Con về phòng trước".

Dịch chân thật nhanh rời đi. Cô muốn được ở trong phòng....

Một mình !!!

Hắn thấy cô chạy đi. Kéo ghế định đứng dậy đuổi theo. Ngọc Hân nắm tay hắn lại. Lắc đầu nói

" Kiên nhẫn một chút"

"..."

Hắn ngồi lại bàn. Lòng lại bất an khó chịu.

Hắn....

Không muốn chơi cái trò mèo vờn chuột này với cô nữa

Thật không muốn....

Lại nhìn đến miếng đồ ăn hắn vừa hất đi....

Trọng Bảo, lấy đũa gặp một cái bắp cải khác vào chén cho hắn. Nhoẻn miệng cười

" Chẳng phải em thích ăn nó sao. Sao lại hất ra. Bẩn rồi. Có muốn cũng không ăn lại được đâu"

Hắn nhìn Trọng Bảo nhướng mày. Sao hắn lại nghe ra một thâm ý khác.

.

Ngọc Hân đang ngồi trước bàn trang điểm. Bôi chất dưỡng da lên mặt. Chợt có
cãm giác như bị nhìn chăm chăm. Cô quay qua. Giật bắn người khi nhìn
thấy Thất Thất đứng ngoài cữa

" Cô làm gì thế.....Hù chết tôi rồi"

" Xin lỗi. Làm bạn giật mình sao"

" Có chuyện gì thế?"

" Mình. Có chuyện muốn nói"

" Cô vào đi.."

Thất Thất đi vào ngồi xuống ghế sofa.

" Có chuyện gì?"

Ngọc Hân vẫn làm chuyện của mình. Nhìn Thất Thất phản chiếu trong gương

" Mình muốn hỏi. Hình như, cậu chủ giận mình......"

Ngọc Hân chán nản đậy nắp hộp kem lại. Cái gì mà hình như chứ. Đúng là như vậy. Sao lại có người ngốc đến như thế.

" Mình muốn bạn giúp mình. Có được hay không"

Ngọc Hân nghe câu hỏi ngơ ngơ của Thất Thất. Nếu thân thiết. Cô thật muốn đi đến cốc vào cái đầu đất đó. Có đời nào tình địch lại chịu đi giúp tình
địch bao giờ chưa???? Thật thông minh

Ngọc Hân quay lại. Tươi cười nói

" okey. Hai ngày nữa sinh nhật của Nhã Phong. Lúc đó, mình sẽ chỉ cho bạn một vài thứ để bạn làm lành với Nhã Phong"

" Thật sao....."

Thất Thất sáng mắt ngồi bật dậy. Ngọc Hân chịu giúp rồi.

" Cám ơn bạn. Bạn thật tốt. Thế mình về phòng trước, bạn nghỉ ngơi đi"

Ngọc Hân nhìn Thất Thất đóng cửa lại. Trong bụng thầm thở dài

Người tốt???

Phải, tôi là người tốt. Tôi sẽ thật sự mến cô đó.

Nhưng thật không may. Nhã phong lại thích cô.....



Hai ngày sau. Đúng như Ngọc Hân nói là đồng ý giúp Thất Thất.

Cô nhắm mắt chờ Ngọc Hân đang trang điểm cho mình. Hôm nay sinh nhật cậu. Lòng thậy hồi hộp. Mong lần này sẽ thành công.

" Xong rồi"

Ngọc Hân dẫn Thất Thất đến trước gương.

Thất Thất há hốc nhìn bản thân đang phản chíu trong gương

" Đây...... là tôi sao..."

Cô ngạc nhiên không phải do nhìn mình trong gương đẹp như mĩ nhân. Mà ngược lại.

Khuôn mặt trăng ngần giờ đây thay vào là bột phấn nâu đen. Có những nốt chấm
chấm nhìn như tàn nhan. Tóc xuông dài bị dấu vào chùm tóc giả xoắn tít
cụt ngủn. Lại nhìn xuống bộ đồ đang mặc

" Ngọc Hân. Sao lại mặt đồ siêu nhân a..."

" À....ừ. Tại, tại Nhã Phong thích siêu nhân. Nói chung mình đã biến bạn thành mẫu người Nhã Phong thích rồi đó"

Thất Thất lại một lần nữa nhìn vào gương.

Nhìn thế nào cũng trông rất quái dị

Cậu chủ thích người như này???

Mắt cậu cũng quá tồi đi.

.

Buổi tối. Thất Thất đứng trước cổng nhà hàng. Do dự mãi không dám đi vào. Do sự xấu hổ của con người tác động đến. Cô có mặc thêm một cái áo choàng
dài thượt đến chân

Hít một hơi thật sâu lấy thêm tự tin. Cô đội nón áo choàng. Lụ khụ đi vào.

Thấy hắn cùng Ngọc Hân, Trọng Bảo và Ông chủ đứng trước mắt. Tự tin nãy giờ bỗng chốc sụp đỗ.

Ở đây nhiều người như vậy. hay đễ về nhà đi vậy

Quay lưng lại gấp gáp rời đi. Bỗng chân vướng vào áo choàng. Ngã oành xuống
đất. Cã áo choàng rớt ra. Cô......... Chính thức lộ thiên.

Cã buổi tiệc dường như không một tiếng động

1s

2s

3s

Tiếng xì xào bỡn nhợt vang lên.

Thất Thất cãm thấy mọi người nhìn mình không xót chỗ nào. Họ chỉ chỏ, cười
nói. Cô không quan tâm lắm. Vội đưa mắt nhìn sang hắn. Chỉ cần cậu vui
là đủ.

Trọng Bảo vội vàng cởi áo Vet ra. Khoác vào người cô

Cô lại thẩn thờ nhình vào mắt hắn

Tức giận - - -

Ánh mắt đó của hắn như đâm thủng tim cô. bại rồi....

Cô thất vọng. tuổi thân. Miệng khô khan nghẹn lại.

Tiếng cười chế nhạo vang bên tai. Uất ức lắm, khó chịu lắm. Mọi chuyện cô cố gắng. Đổi lại là cái ánh mắt đó của cậu chủ ư!

Cô đứng dậy chạy vụt ra ngoài.

Không xác định được phương hướng. Vẫn cứ nhắm phía trước mà chạy. Chạy đến
hai chân mỏi nhừ ra. Cô đứng lại. Tay chống vào một cửa tiệm, không
ngừng thở.

Nhìn vào tấm kiếng đang phản chiếu một thân hình xấu đến quái đảng . Cô vô thức đưa tay lên lau mắt.

Khóc!... Sao lại khóc. Khi còn ở nhà. Dù cho bị đánh thành cái dạng gì. Cô đến một giọt nướ