
g đang xung vì tức giận tính đánh trả thì
"Tuýtttttttt......ttttt"
1 tràng còi vang lên cả đám chúng tôi đơ đẹp nhìn về phía phát ra thứ âm thanh chói tai đó. Cả lũ nhìn nhau rồi đồng thanh.
- Chạy nhanh tụi mày! Đội dân phòng kìa.
Tất cả co dò chạy thục mang. Ko chạy để mấy ông túm được mời lên đồn uống trà đặc thì khốn. Tôi cùng Trang và Linh dừng lại ở 1 con hẻm nhỏ. 6 con mắt nhìn nhau phá ra cười.
- khà khà mấy ông ấy có lắp thêm hệ thống siêu tốc cũng ko đuổi kịp tụi mình - Tôi khoái chí cười nói. Trang thở hồng hộc.
- Có sao ko mày? Tay mày bị thương rồi kìa!
Linh cũng lo lắng.
- Tụi mày qua quán cafe bên kia đường đợi tao để tao đi mua bông băng và thuốc sát trùng.
Linh vừa dứt lời đã chạy biến. Tôi và Trang qua quán càfe ngồi đợi khoảng 5 phút sau Linh quay lại chẳng ý tứ lốc sạch ly cafe đá. Cái khoản này nó giống hệt tôi. Chúng tôi ngồi lại quán thoa thuốc xong cho nhau thì mỗi đứa 1 ngả. Đang tính về nhà tôi mới nhớ ra vội kéo con Linh lại.
- Ê! Mày tối nay tao qua nhà mày ngủ nhé!
Linh nhìn tôi bằng đôi mắt dò xét.
- Sao phải vậy?
Tôi gãi đầu gãi tai.
- Tại hôm nay Mạnh Lâm về nước nếu để ba, mẹ và hắn trông thấy tao bầm dập thế này thì ko ổn.
- Thế thì qua ngủ chung với tao nhưng gọi cho má mày đi nhé ko bà lại lo.
- Ờ biết oy! Để tao gọi liền.
Tôi nhấc máy lên nhấn số và chờ đợi. Những tiếng tút khô khan vừa vang lên tôi vội nói.
- Alô! Má hả? Tối nay con ngủ lại nhà cái Linh ôn bài má nha?
Xong chưa kịp để mẹ tôi đồng ý tôi vội cúp máy đánh rụp rồi bá vai con Linh dong về.
Nhà nhỏ Linh chẳng khác nào là ngôi nhà thứ 2 của tôi cả. Nhà nó ko lớn lắm. Nó sống với ngoại và mẹ nó (ba Linh mất rùi). Mọi người đều rất thương tôi xem tôi như con cháu trong nhà.
- Thư đến hả con?
Ngoại vừa thấy tôi đã mỉm cười đon đả. Tôi chạy lại ôm ngoại.
- Ngoại! Hôm nay ngoại cho con ngủ đây nha!
Ngoại vuốt tóc tôi.
- Ờ! Con đến ngoại vui lắm!
Linh thấy tôi và ngoại quấn quýt nhau thì dãy nãy.
- Ngoại! Ngoại qúy con nhỏ này hơn con rồi đó!
Tôi nhìn nó làm mặt qủy.
- Tại tao ngoan hơn mày chứ bộ. Hi...Hi. À mà mẹ Lan đâu?
- Mẹ tao hôm nay đi công tác tuần sau mấy về. Thôi lên lầu.
Linh kéo tôi lên lầu và nói vọng lại.
- Ngoại tụi con lên đây chút nha!
- Mày từ từ cái coi. Sao kéo tao như cái dẻ lau thế?
- Vào đây tao cho mày xem cái này hay lắm.
Linh bật Lattop lên gõ gõ cái gì đó 1 bức imail hiện lên.
- Nhật Nam gửi đó! Cậu ấy nói tuần sau sẽ về. Cậu ấy nhớ mày lắm đó.
Tôi cố gương cười cảm giác cứ lẫn lộn có chút vui lại có chút hơi buồn. Nhật Nam là bạn từ nhỏ của tôi và của 1 người khác cũng đang là du học sinh bên Mĩ. Nam là 1 người tốt nhưng tôi sợ khi Nam về cậu ấy sẽ lại kéo kí ức của tôi quay lại mất.
- Thư mày sao vậy? Ko vui khi Nam về sao. Mà dao này mày ko bật Mail cũng ko gửi mail cho Nam cậu ấy lo lắm đấy.
- Bao giờ Nam về hả mày?
- Thì tuần sau.
- Ờ! Vậy tao đi tắm đây.
Tôi chui vào nhà vệ sinh tắm tát xong xuôi tôi trở ra nằm phủ phục xuống giường. Linh hiểu tôi đang nghĩ gì nó nén thở dài bất lực.
Mấy h rồi nhỉ? Ánh mặt trời nắng gắt hắt qua khe cửa sổ dói vào căn phòng. Tôi khẽ nheo mắt thức dậy với lấy chiếc đồng hồ trên bàn. Oh my god! 7h oy.
- Linh! Dậy mày!
Tôi phát mấy phát vào mông nó đau điếng. Linh cằn nhằn.
- Đau! Con điên này để tao ngủ đi!
- 7h rồi ko dậy tao đảm bảo được ngồi chơi cả tiết với giám thị Lưu.
Linh bật dậy, đôi mắt lờ đờ xông vào phòng vệ sinh. "RẦM" Chúa thương tình chỉ lối cho nó đâm hẳn vào cách cửa khiến con gà mái đẻ trứng trên trán nó. 1 khối u sưng vù, tôi nhìn bộ dạng nó cười ngặt nghẽo.
- Ha...Ha tỉnh chưa mày?
Nó lườm tôi 1 cái gắt.
- Rồi! Im ko tao kí mày bây giờ.
- Nhanh đi mày!
- Ờ 5\\'
Tôi ở ngoài nói vọng vào.
- Tao đợi mày ở dưới hen?
- Ừm! Đu...g...ỏ...ao...nhé!
(đừng bỏ tao nhé!) chắc là nó đang đánh răng. Tôi xuống dưới nhà đợi nó. Đúng 5\\' sau nó xuống 2 đứa chào ngoại rồi dông thẳng.
***
Chúng tôi tới trường lúc đó đã là 7h30\\' cổng trường im ắng đến đáng sợ.