Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210791

Bình chọn: 10.00/10/1079 lượt.

hò hét ầm ĩ.

- TUẤN ƠI..... QUÁ TUYỆT.. - Linh hét lên

Tuấn nghe tiếng Linh hét mà phấn khích cậu nhận bóng từ Hắn và tiếp tục ghi điểm.

- TURNOVER........ - tiếng hét của MC cùng với việc Hắn đã làm mất bóng. Quân bắt bóng và bật rổ.

- TỈ SỐ BÂY GIỜ LÀ 48-39. HIỆP 3 BẮT ĐẦU.

30 phút tiếp theo trận đấu đang dần đến hồi kết thúc, không khí căng thẳng.

- CÁC CẦU THỦ CỦA HAI ĐỘI ĐANG TẬP TRUNG CAO ĐỘ, CHƯA CÓ MÀN GHI ĐIỂM NÀO ĐƯỢC THỰC HIỆN THÀNH CÔNG.

Cứ mỗi lần Tuấn chuẩn bị bật bóng đều bị đội B bắt được, dường như họ đang rất tập trung chuyển sự chú ý về cậu rồi.

- LỖI CHẠY BƯỚC, ĐỘI A NÉM PHẠT.

- KHÔNG QUA, HẬU VỆ DẪN BÓNG KHẢI HOÀNG ĐANG MẤT PHONG ĐỘ.

Mọi người ồ lên khi thấy Hoàng ném phạt.

- Này hình như Hoàng bị sao ấy? - nó chỉ tay

- Ừ cậu ấy làm mất bóng suốt từ nãy đến giờ. - Linh nói. - Ủa Vy và Nam đi đâu rồi?

- Mua nước rồi, trận đấu sắp kết thúc mua cho họ luôn, kìa về rồi.

- Sao rồi? Thắng chưa? - Vy ngồi xuống hỏi.

- Hoàng làm mất bóng suốt đang đều nhau.

- Nó hình như đang mất tập trung. - Nam ngồi cạnh Vy nhìn về phía sân đấu. Cậu đã đến đây từ hiệp 2.

Cả bọn nhìn về họ lòng cầu mong.

Quân bị Hắn chắn bóng trên không khi cậu tiến về bảng rổ, rồi hắn giơ cao và ném bằng một tay, kết thúc với một màn ghi điểm đẹp mắt.

- VÀO BẢNGGG.... 57- 54 ĐỘI A THẮNG CUỘC. QUÁ LÀ GÂY CẤN VỚI TỈ SỐ SÁT NÚT.

Tiếng cổ vũ ngập cả nhà đa năng, tiếng hò reo không dứt vang lên. Bọn hắn chạy lại chỗ tụi nó.

- YEEEEE... THẮNG RỒI. - nó Linh và vy reo hò.

- Em làm tốt lắm. - Nam vỗ vai hắn.

Hắn gật đầu mỉm cười nó chạy lại đưa chai nước cho từng người.

- Của cậu, của cậu làm tốt lắm.

Đến trước mặt hắn.

- Nè, của anh. Hi anh quá tuyệt. - Nó cười giơ ngón tay.

- Tôi mà tất nhiên phải tuyệt. - Hắn tự sướng, nó lườm.

- Khen có 1 câu cái mũi lên tới trán.. plè..

Hahahahahaha...

Tụi nó kéo nhau đi ăn mừng chiến thắng, trông Hoàng buồn hẳn. Từ khi Nam tới Vy luôn ríu rít cạnh Nam làm Hoàng buồn nên thế nên cậu đã làm mất bóng vì tâm trạng không tốt. Có lẽ cậu đã biết cậu chỉ mãi mãi yêu đơn phương,Cười buồn rồi cậu gạt bỏ suy nghĩ đó bắt đầu hòa vào cuộc trò chuyện.

P/s : Chương này tác giả viết không hay lắm vì tác giả cũng không rành về bóng rổ nên có chỗ nào nói sai mọi người thông cảm nhé. ^-^





Ăn tối xong nó bay ra phòng khách giật cái điều khiển, hí hửng mở phim coi.

- Ôi anh ấy ngầu quá Ji Chang Wook ơi.... healer.... - Nó reo hò ầm ĩ.

- Tôi đẹp hơn không ngắm đi ngắm cái người xấu hoắt. - Hắn ngồi kế bên ngứa mắt nói cho bỏ tức.

- Tự sướng vừa thôi, mắc ói quá. Anh có bay được như anh ý không mà nói.

- Dĩ nhiên hỏi thừa.

- Bay liền đi. - Nó thách.

- Kêu bay ở đây chẳng lẽ bay qua đầu cô chắc.

- không bay được ngồi im cho tôi coi phim, bực bội à.

Không để ý tới hắn nữa nó chăm chú vào bộ phim. Tới đoạn nữ chính bị mắc kẹt trong thang máy và nam chính đã trượt dây cáp xuống cứu nó nói.

- Ê sao chỗi nếu tôi bị kẹt trong đó anh có cứu tôi như vậy không? - Mắt long lanh nhìn hắn hi vọng.

- Mơ à, tôi cho cô ở trong đó vừa hét vừa la tới chết luôn.

- Đồ máu lạnh ác độc nhà anh. - Nó ném cái gối vào mặt hắn, rồi coi phim tiếp lòng chợt buồn không hiểu vì sao buồn.

Hắn thì đang mãi mê suy nghĩ về câu hỏi của nó, trả lời chọc nó chơi vậy thôi chứ nếu là thật thì hắn sẽ làm gì có cứu nó không? Tự hỏi và tự hỏi.

Tối ai về phòng nấy chìm vào giấc ngủ.

Gió ùa làm cành cây ngoài trời đung đưa, mưa bắt đầu rơi càng lúc càng nặng hạt, nó lạnh mà rúc trong chăn trùm kín mít

ĐÙNG..... RẦM....

Trời nhá nhem xẹt từng tia sét sáng chói bỗng sấm đánh đùng một cái.

Nó ở trong chăn run cầm cập, nó rất sợ sấm mỗi khi ở nhà nó đều qua ngủ cùng cha và mẹ nên không thấy sợ bây giờ nằm một mình thì nó phải làm sao? Huhu

Cứ thế lại một tiếng sấm nữa vang lên xé toạt bầu không khí im ắng lúc về đêm.

Không thể chịu đựng thêm, nó ôm chăn gối sợ hãi chạy sang phòng hắn, gõ cửa.

- Mở cửa cho tôi đi. - Giọng run rẫy nhỏ xíu.

Không gian yên lặng, mưa vẫn rơi.

- sao chổi ơi, mở cửa cho tôi . - Nó cố gắng gõ cửa, không một tiếng động.

- Hức.... hức.... Huy... Huy mở cửa... hức..

Nó dựa lưng vào tường trước phòng hắn khóc ngon lành.

ĐÙNG... RẦM...

Lại một tiếng sấm nữa.

- Huhuhuhu........HUY ƠIIIIII....Huhuhu. - Nó khóc to hơn.

Cạch.

- Cô sao vậy Nhi?

Hắn đang ngủ thì nghe tiếng nó khóc, gọi tên hắn, ngay lúc đó lòng hắn thoáng tia hốt hoảng nên chạy nhanh ra mở cửa, mặt mũi nó tèm lem nước mắt.

- Cho... hức... tôi vào với... hức.. tôi sợ sấm...

Mặt nó xanh mét, thường ng


Insane