The Soda Pop
Hoa Hồng Giấy

Hoa Hồng Giấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3214704

Bình chọn: 7.5.00/10/1470 lượt.

, anh ấy giống như mặt trời. Vì có anh ấy, em mới có thể nhẫn nhịn được những ấm ức và bất lực khủng khiếp mà người khác không thể tưởng tượng nổi, em mới có thể đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã, mới có thể hy vọng vào mọi thứ.

Khang Kiếm khẽ thở dài. Đúng là cô nhỏ ngốc, trước mặt chồng mới cưới mà nói tốt về người đàn ông khác như thế, cô tưởng anh là thánh nhân thật sao? Cũng may anh biết, giữa cô và Thương Minh Thiên chỉ là sự giao lưu về tinh thần, không có tình cảm trai gái, nếu không anh thật sự sẽ phát ghen.

- Ở đây còn đau không? - Anh nhẹ nhàng đưa tay vào dưới chăn, cẩn thận chạm vào nơi đó, thay đổi đề tài không chút dấu vết.

Bị anh sờ vào người, Bạch Nhạn đỏ mặt tía tai, thành thật trả lời:

- Lần đầu tiên rất đau, rất đau, lần thứ hai đỡ hơn một chút, nhưng bây giờ phía dưới như bị xé toạt ra vậy, xót lắm.

- Sau này sẽ không thế nữa. - Anh cúi người hôn xuống má cô.

- Bà xã, anh đã nghĩ, nếu mình muốn mau chóng kết hôn thì có một cách tốt nhất. - Liếc ra ngoài cửa sổ thấy vẫn còn sớm, anh lại ôm cô từ từ chui vào chăn.

- Cách gì ạ?

Anh ghé vào tai cô nói nhỏ.

- Anh dám…Á, tối qua chúng ta không…

Cô nhớ tới cái bao cao su màu cam tối qua không phát huy được tác dụng, như vậy, chẳng phải là tối qua cô rất không an toàn hay sao.

Mặt Bạch Nhạn lập tức biến sắc.

- Đứng dậy mau, chúng ta tới hiệu thuốc mua thuốc tránh thai. - Cô đẩy anh.

- Đi hiệu thuốc lạnh lắm, nằm trong chăn cho ấm, hiếm khi có được ngày nghỉ mà. - Anh xiết chặt người cô, không cho cô nhúc nhích.

- Nhưng nhỡ có bầu thì phải làm sao? - Bạch Nhạn gần như sắp khóc.

Thực ra, có bầu thì càng tốt! Không biết anh đã nằm mơ thấy cảnh cả nhà ba người cùng nhau đi dã ngoại trong công viên biết bao nhiêu lần.

- Thì đẻ chứ sao!

Đó là điều tất nhiên. Cầu còn chẳng được.

- Anh có biết không biết cha mình là ai thì như thế nào không? - Bạch Nhạn phẫn nộ trừng mắt nhìn anh.

Khang Kiếm thiếu chút nữa ngừng thở, anh bóp chân cô:

- Về bố đứa bé, nếu em có điều nào không rõ anh có thể nói cho em nghe, họ tên, nhóm máu, chiều cao, cân nặng?

Bạch Nhạn nhắm mắt, cúi đầu, mím môi:

- Ý em là…chưa cưới mà đã có bầu thì rất mất mặt.

- Em muốn đi mua thuốc tránh thai khẩn cấp phải không? - Không muốn lý luận nữa, Khang Kiếm lảng sang chuyện khác.

Bạch Nhạn gật đầu.

- Nếu đã là khẩn cấp, vậy thì sự việc phải xảy ra rồi mới dùng được chứ.

Bây giờ, để sự việc xảy ra đã!

Anh nhanh như chớp hôn cô, càng lúc càng sâu, càng lúc càng ngang ngược.

Kết quả, khi sếp Khang đánh răng rửa mặt xong xuôi, chào tạm biệt Bạch Nhạn để đi đến văn phòng, cô chỉ ậm ở một tiếng rồi lại trở mình, từ từ ngủ thiếp đi.

Khang Kiếm dịu dàng khép cửa, rón rén đi xuống lầu.

Không thể không thừa nhận, Bạch Nhạn đúng là hiểu rõ thư ký Giản.

Buổi trưa, Liễu Tinh ào đến như một cơn gió lốc. Đang ngủ say thì bị tiếng gõ cửa đánh thức, Bạch Nhạn mở choàng mắt, nhất thời không biết bây giờ là đêm hay ngày.

- Nhạn, cậu có trong đó không? - Liễu Tinh gõ mạnh tay vào cửa, rồi dùng chân đá, vẫn không được, cô nàng bèn ngoác mồm ra gào.

- Có!

Vừa lên tiếng, Bạch Nhạn liền phát hiện họng mình hơi khàn, cô vội vàng khoác áo xuống giường mở cửa. Đi đến cửa, cô lại cảm thấy không khí trong phòng quá nồng nàn, ngẫm nghĩ một lúc rồi đóng cửa phòng ngủ lại.

- Còn đang ngủ à? - Lúc nói, hai mắt Liễu Tinh không nhìn Bạch Nhạn mà cứ liếc vào khe cửa phòng ngủ.

- Trời lạnh thế này, không ngủ thì còn làm gì? - Bạch Nhạn đỏ mặt - Cậu ngồi phòng khách một lát, mình vào mặc áo.

Liễu Tinh híp mắt:

- Mình đã nhìn thấy cậu không mặc gì rồi, bây giờ mới xấu hổ thì có muộn quá không?

- Cậu biến đi.

Biết vì sao Liễu Tinh lại tới, Bạch Nhạn đẩy cô nàng ra, dứt khoát không thèm giấu giếm mà hào phóng mở cửa phòng ra.

- Nhạn, dáng đi với vẻ mặt cậu sao trông lạ quá! - Đang đi theo sau Bạch Nhạn vào phòng ngủ, Liễu Tinh bỗng kêu toáng lên.

- Thật không? - Bạch Nhạn vội đứng thẳng dậy, thả lỏng cơ mặt.

- Trông cậu thế này rất giống như vừa trải qua đêm đầu tiên. Không phải chứ - Liễu Tinh chớp mắt ngỡ ngàng - Tốt xấu gì cũng đã từng là gái có chồng mà.

- Liễu Tinh, cậu rất ra dáng chuyên gia, có muốn viết bài nghiên cứu đăng báo không? - Bạch Nhạn thở dài, tập trung mặc quần áo, không thèm đếm xỉa đến cô nàng.

Liễu Tinh cười cười xông đến, thấy Bạch Nhạn mặt mày đỏ ửng, cô nàng thầm vui mừng thay cho Bạch Nhạn:

- Xem ra cậu và sếp Khang vẫn còn chưa dứt tình xưa.

- Cậu thì sao, có phải lại mai khai nhị độ[2'> với thư ký Giản không? - Bạch Nhạn cũng không kém cạnh.

[2'> Mai khai nhị độ: Hoa mai nở hai lần, ý nói việc tốt xảy ra liên tiếp. Còn dùng để chỉ lần thứ hai kết hôn.

Liễu Tinh nhảy dựng lên:<