
?
Nó chạy hất hãi xuống nhà và tọt thẳng vào bếp
_có rồi con yêu ạ ! con ngồi xuống đó đi con !
Mẹ nó nhẹ nhàng đặt dĩa bánh san – wich xuống bàn
_anh và ba đâu rồi mẹ ?
Nó nhìn dáo dác hỏi
_ ba con thì ra vườn nho còn anh con thì chưa dậy
Mẹ nó nói nhẹ nhàng nói
*mình quên nói là ông nội của điệp cho ba mẹ nuôi một vườn
nho vì điệp thix nho *
_để con lên kêu hai cho !
Nó nuốt lẹ mẩu bánh rồi chạy thẳng lên lầu . mẹ nó nhìn nó
khẽ cười buồn vì bà không biết nét hồn nhiên ấy có còn không khi nó không ở bên
bà và bà cũng không thể thấy
Tại phòng anh nó . . . . . . .
_ anh dậy mau ! mau lên !
Nó tung chăn của anh nó lên và lấy chan đạp mạnh vào anh nó
, do giường nằm cách xa mặt đất nên nó mất thăng bằng ngã vào anh nó tạo một cảnh
tượng hùng vỹ
_trời ơi ! ma đè . . . . ma voi đè con mẹ ơi . . .
Anh nó giả nai để chọc tức nó
_gru ! gru ! MẸ KÊU ANH XUỐNG ĂN SÁNG !
Nó liền bước đi . . . nhưng . . . có một người đã níu nó lại
. cảm giác này làm nó cảm thấy rất quen nhưng nó không thể nhớ ra được
_ hai làm gì vậy ?
Nó hốt hoảng la lên
_chỉ 5s thôi hai sẽ buông em ra mà chỉ 5s thôi !
Anh nó nói như van xin với nó
_ hai làm sao vậy ?
Nó cố gắng đẩy anh nó ra nhưng không được
_ cho anh ôm em gái lần cuối cùng đi ! vì sau này người ôm
em không phải là anh
Anh nó nói như sắp mất nó vậy
1s. . . . . .
2s. . . . .
3s. . . . . .
4s. . . .
5s. . . . .
Đã 5s trôi qua anh nó liền buông nó ra và cảm giác lúc này của
anh ấy là sắp mất nó
_ ĐIỆP À ! ÔNG QUA RƯỚC CON NÀY !
Mẹ nó gọi với lên
Nó liền tức tốc chạy xuống và tạm biệt anh nó
_ nhanh đi con ông đang chờ con đó !
Mẹ nó hối thúc nó
_ ông đâu mẹ ?
Nó nhìn dáo dác tìm kiếm
Mẹ nó chỉ ra chiếc limousine màu trắng đang đậu trước cửa và
bảo nó ra đó . khi nó bước đến gần chiếc xe thì có một tên áo đen có huy hiệu
hoàng gia bước xuống mở cửa cho nó
_ bye bye mẹ iu aon đi nha !
Nó dơ tay lên vẫy vẫy . mẹ nó nhìn theo chiếc xe đang lăn
bánh mà mĩm cười
***** tại biệt thự Hoàng Gia *****
_ cháu gái của ông
Ông nó ôm nó vào lòng
_cháu chào ông
Nó nói với vẻ hơi ngượng
Ông nó cười khi thấy cháu mình ngại
_ha ha ! cháu yêu ạ ! từ nay đây là nhà của cháu nên cháu cứ
tự nhiên đi ! à còn đây là Vũ . Ngô Hoàng Vũ . và nó cũng là chồng con đó !
Chồng ư ? nó mới 15t mà tại sao hắn ta là chồng nó được ? nó
đang suy nghĩ vẩn vơ thì . .
_chào mừng em quay về bên anh !
Hắn cười hiền với nó . đến ông nó cũng ngạc nhiên vì đó giờ
chưa ai có thể làm hắn cười vậy mà bây giờ hắn lại cười
_chào . . . chào anh !
Nó nói với vẻ gượng gạo . nhưng nó cảm giác như đã quen hắn
từ lâu vậy
_em không nhớ anh sao ?
Hắn có hơi buồn vì nó không nhớ về hắn nhưng không lộ ra
_nhớ ? nhớ gì ?
Nó ngây thơ hỏi .nhưng trong đầu nó giấc mơ đêm qua lại hiện
về .
_không lẽ nào ? anh là . . . . ? là người ở dưới góc cây 11
năm trước ?
Nó nhớ ra và nghiêng nghiêng đầu hỏi hắn
_. . . .! đáp lại câu hỏi của nó chỉ là một cái gật đầu nhẹ
_thôi ! thôi ! hai đứa có gì thì mai mốt nói . còm bây giờ
con hãy dắt Điệp về phòng của nó đi con !
Ông nó bảo hắn dẫn nó về phòng ư ? hông lẽ nó phải ở chung
phòng với hắn ?
_không được !
Nó la thất thanh làm ông nó và hắn phải nhìn sang nó
_gì vậy cháu ?
Ông nó nhìn nó lo lắng hỏi
_ ông cho cháu ngủ chung phòng với anh ta hả ?
Nó chỉ tay về phía hắn hỏi
_không không ! cháu không ở chung phòng với nó đâu mà cháu
lo . cháu chỉ ở chung nhà với nó thôi . “biệt thự Xanh”
_ à mà ông quên nữa ! đây là thẻ tín dụng của cháu , mật khẩu
là ngày sinh của cháu và sau này cháu sẽ học trường Royal , còn lại những thứ
khác sẽ do Vũ sắp xếp cho con
ông nó vừa nói xong thì hắn bắt đầu bước đi và đương nhiên
nó cũng đi theo
***** biệt thự Xanh *****
_ lúc nảy em nói muốn ngủ chung với anh hả ?
hắn cười gian hỏi
_ngủ cái đầu anh ấy
nó la làng làm cả căng biệt thự như muốn nổ tung
_phòng tôi ở đâu ?
_ha ha ! thui anh dắt em lên phòng nè ! theo anh
hắn dắt nó lên lầu
hắn mở một căn phòng ra và kêu nó vào
đập vào mắt nó là một căn phòng màu xanh lá cây nhẹ dịu , một
chiếc giường công chúa đặt cạnh của sổ, một cái tủ sách và một cái bàn học rất
sang trọng và tất nhiên là màu xanh lá cây rồi
_ oa ! oa căn phòng đẹp như mơ
nó không chịu nổi nữa liền la lên
_thui anh về phòng ! có gì qua phòn