
nh cười nhẹ rồi hớp một chút rượu
_ chào thiếu phu nhân ! không biết cô là tiểu thư nhà nào ạ ?
Ayako và tên chồng hống hách của Okomi nói khích cô
_ à ! cô ấy là con gái cưng của ngài Komanchi Hotomo đó
Anh nhìn hai người kia rồi cười nhết miệng
_ cái. . . . cái. . . cái gì ? Ko. . . . Ko. . .Komanchi Hotomo ?
Một anh chàng hét lên
_ đúng ! thôi tôi có chuyện đi trước
Nói rồi anh ôm eo Okomi đi ra cửa
_ khoang đã ! anh là khách mà không biết tôn trọng chủ sao ?
Hắn ta la lên với anh
_ chủ ? nếu là chủ thì tại sao anh lại phải làm tiệc ở đây mà không làm ở khách sạn của mấy người ?
Anh nhìn mấy người kia rồi lạnh lùng nói
Mấy người dự tiệc cũng bắt đầu thắc mắc nhìn người con trai kia
_ xin anh nên nhớ ! cái công ty cỏn con của anh tôi có thể cho nhập cái bang đó
Anh cảnh cáo hắn ta rồi dắt Okomi đi
Khi anh bước đi ra khỏi buổi tiệc thì lại không dẫn Okomi đi về nhà mà lại dẫn cô đi về khách sạn của anh . anh dẫn cô đi vào căn phòng lác chiều mà cô đã vào
_ anh dẫn em về đây chi ?
Cô nhìn anh nhưng có vẻ sợ sệt
_ đừng nghĩ anh vô lại thế chứ !
Anh cười nhẹ với cô rồi lấy chai rum ra
_ em không biết uống
Cô nhìn chai rượu rồi nói
_ anh sẽ pha với nước ép ! chắc chắn em sẽ uống được ! đợi anh !
Nói rồi anh bước đi
Căn phòng rộng lớn bây giờ chỉ còn mình cô . Cô không hiểu sao cô lại cảm thấy ấm áp khi ở bên anh , cảm giác này thật huyền diệu đối với cô , không lẽ cô yêu anh ? cô cứ ngồi yên trên ghế một lúc lâu . Một lát sau không kìm nỗi tò mà nên cô liền đi đến chiếc bàn làm việc của anh , nơi đó có một tấm hình . Khi vừa nhìn thấy tấm hình ấy cô không khỏi ngạc nhiên vì cô ấy không khác cô là bao . . . . .
Sau khi thấy tấm hình ấy cô sẽ sao nhỉ ? anh sẽ nói sao? Hai người có yêu nhau không ? chuyện gì sẽ xảy ra ?
Cô ngẩn ngở một hồi trước tấm hình đó , bỗng một ý nghĩ lóe ra trong đầu cô
_” không lẽ . . . . . . ? không lẽ anh cứu cô vì cô giống người con gái này ? ”
_ đẹp lắm phải không ?
Do suy nghĩ ngẩn ngơ nên cô không biết là anh đã đứng bên cạnh rất lâu rồi
Anh đưan cho cô ly rum trái cây mát lạnh rồi ngồi xuống cạnh cô
_ cô gái đó. . . . . . là ai vậy anh ?
Cô nhìn vào tấm hình rồi hỏi anh
_ là em gái anh ! nó là cháu gái của tập đoàn Royal đó
Anh cười tươi khi nói điều đó vì anh rất tự hào về em gái mình và vì một lý do khác nên ánh mắt anh có chứa một tình yêu sâu đậm
_ sao ? vậy anh là cháu của. . . . ?
Cô lấp bấp
_ không phải cháu ruột ! anh là cháu nuôi , là anh nuôi của nó
Anh nhẹ vuốt tóc cô và cười nhẹ
_ thôi trễ rồi ! em đi về
Cô thấy hơi ngột ngạt khi ở đây , cô không hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt
của anh nhìn tấm hình đó cô lại ghen tỵ với người con gái đó
_ anh đưa em về
Anh vớ lấy cái áo khoác rồi chạy theo cô
_ khoang đã ! Okomi em không định thay đồ ?
Anh nhìn cô rồi cười cười
_ á ! xin lỗi anh ! em không có ý mặc luôn đâu
Cô cúi đầu xin lỗi anh rồi loay hoay tìm áo để thay nhưng bộ đồ lúc chiều của cô mất tiêu rồi
_ em vào trong phòng tắm ấy ! ở trong đó có một bộ đồ
Anh chỉ tay về căn phòng nho nhỏ ở gần bàn làm việc
Cô không nói gì liền chạy một mạch vào đó và thay đồ
Khi cô tháy xong thì anh đưa cô về nhà , suốt chặn đường đi cô không nói với anh câu nào vì cô đã ngủ rồi
Chiếc xe dừng lại trước căn nhà nhỏ ở một ngôi làng hẻo lánh , mọi người đổ dồn ra coi chiếc xe của anh làm anh cảm thấy rất lạ
Cô bỗng tỉnh giấc vì tiếng ồn ào bên ngoài , khi cô mở mắt ra thì thấy anh đang nhìn ra ngoài nên nhìn theo
_ A ! về nhà rồi
Cô cười tươi định bước xuống thì
_ anh. . . anh. . . anh muốn em làm bạn gái anh được chứ ?
Khi thấy cô định bước xuống thì anh nắm tay cô lại và hỏi
_ em. . . . .em. . . .
Okomi đỏ mặt nhìn anh rồi nhẹ gật đầu
Anh nở một nụ cười mản nguyện rồi bước xuống xe và mở cửa cho cô
_ anh muốn gặp ba mẹ em !
Anh nói nhỏ với cô
_ vậy mời anh vào nhà chơi
Cô nói rồi bước vào nhà trước
Anh lấy mấy cái túi đã kêu người chuẩn bị trước rồi di theo sau lưng cô
Trong nhà có hai người già đang ngồi nói chuyện , khi thấy cô bước vào thì
hai người đó liền ôm chặt cô , cả nhà ba người ôm nhau khóc , họ khóc vì vui mừng , vì con gái họ đã về thăm họ
Anh đợi mọi người bình tỉnh
lại rồi mới tự giới thiệu về mình . sau khi ba và mẹ cô nghe chuyện anh
đã cứu cô hai người đó liền cảm on anh rối rít . Tuy đã đưa anh về nhà
nhưng trong làng không ai biết anh là ai nên ít phiền phức
_ à mẹ ơi ! lâu rồi con không về đây .