Polly po-cket
Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Khi Hoàng Hậu Nổi Giận!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329940

Bình chọn: 9.00/10/994 lượt.

a chỉ muốn lấy một mình muội.

Tiểu
Thanh lúc này mới ngừng làm loạn trong ngực Trương Phi, không nghe nhầm
chứ. Tiểu Thanh nhìn thẳng vào mắt Trương Phi hỏi nhỏ.

- Thật không? như vậy là kháng chỉ, sẽ mất mạng đó.

- Ta không sợ. Muội thì sao, muội không lấy cái tên Lý Huyền đó chứ?

Tiểu Thanh him lặng nhìn hắn. Chưa bao giờ Tiểu Thanh có cảm giác kỳ lạ như
vậy, tim đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

- Đương nhiên ta không lấy hắn rồi, nhưng ta cũng chưa có nói sẽ lấy ngươi nha.

Lúc này Tiểu Thanh mới nhận ra tư thế của mình và Trương Phi hết sức ám
muội, nếu để ai nhìn thấy có giải thích nghìn lần cũng không ai tin.
Tiểu Thanh dùng sức đẩy mạnh Trương Phi ra nhưng lực đạo của Tiểu Thanh
và Trương Phi vốn rất chênh lệch sao Trương Phi có thể dễ dàng buông tay Tiểu Thanh ra như vậy được.

Trương Phi
cơ hồ càng tăng lực đạo xiết chặt Tiểu Thanh trong lòng, gần đến mức
Tiểu Thanh có thể nghe thấy nhịp tim của hắn đập liên hồi. Trương Phi
nhẹ nhàng cúi xuống gần đôi môi anh đào kia. Tiểu Thanh cơ hồ bất động,
tim càng ngày càng đập nhanh "Chết rồi, hắn định hôn mình sao, làm sao
đây. Đau tim quá".

Nàng và hắn ngồi trên cành cây chứng kiến tất cả, nàng không ngừng lẩm bẩm cổ vũ cho bọn họ.

- Đúng rồi Trương Phi, ngươi mau hôn Tiểu Thanh đi chứ.

Hắn ngồi bên cạnh chăm chú nhìn nàng, buông một câu nói đầy ám muội.

- Hay là ta và nàng cũng làm giống họ được không.

Nàng đương nhiên hiểu ra ý tứ trong câu nói của hắn nhưng mọi chuyện đâu có
dễ dàng như vậy, khi khuôn mặt hắn gần tiến tới nàng đã nhanh tay vỗ một cái vào mặt hắn.

- Xin lỗi chàng, là ta vỗ con muỗi.

Hắn sắc mặt trầm xuống, trên mặt nổi ba vạch đen sì. Nàng thì không hề mảy may quan tâm đến hắn, chỉ chú ý đến mà kịch đằng xa.

Khi đôi môi gần chạm nhau Trương Phi bỗng nhiên dừng lại.

- Tiểu Thanh, ta xin lỗi. Từ nhỏ đến giờ ta chỉ biết luyện công đánh giặc chứ không biết hôn nữ nhân như thế nào cho đúng.

(Tear: chắc chết quá..............)

Tiểu Thanh đột nhiên đá mạnh vào chân Trương Phi, nhân lúc hắn giật mình liền đẩy hắn ra xa.

- Tên khốn, tránh xa bổn cô nương ra!!!!!

Trương Phi đứng bơ nhìn theo bóng dáng ấy, chắc hắn còn đang thắc mắc vì sao
Tiểu Thanh lại như vậy, hắn chỉ nói sự thật thôi mà.

Nàng chứng kiến mọi chuyện cũng muốn xuống đấm vào mặt cái tên đang đứng
dưới kia. "Không được! phải hít thở thật sâu cho khí huyết lưu thông,
nếu không máu sẽ rất nhanh dồn lên não. Bình tĩnh! không thể để bản thân bị tổn hại vì cái tên ngốc Trương Phi kia".

- Ta hỏi chàng, người của chàng có phải nam nhân không?

Hắn nhìn nàng ánh mắt đầy tà ý.

- Hắn thì ta không biết, nhưng......ta thì chắc chắn là nam nhân.

Hắn vừa nói vừa vòng tay ra sau gáy kéo nàng đến gần. Đôi môi hắn nhanh
chóng đoạt lấy đôi môi anh đào kia, từng từ nàng nói ra đều bị hắn nuốt
vào trong (đại khái là "chàng làm gì vậy? chàng mau bỏ ta ra").

Trước sự tấn công của hắn nàng chỉ theo bản năng vòng hai tay ra sau gáy hắn
đáp trả. Cho đến khi nàng hết thở nổi mới cắn mạnh vào cánh môi mềm mại
của hắn, lúc này hắn mới luyến tiếc buông tha cho nàng.

- Nàng định ám sát phu quân à.

Nàng sắc mặt đỏ bừng sau nụ hôn vài tích tắc trước, ánh mắt không cam lòng nhìn hắn.

- Chàng nghiêm chỉnh lại đi, bây giờ mới cần ta và chàng ra tay đây. Tính cách Tiểu Yến cố chấp chắc chắn người của chàng chẳng làm được gì nếu
không có sự giúp đỡ của ta.

Sau khi
Trương Phi rời đi một lúc thì Tiểu Yến lại xuất hiện cạnh bờ hồ. Khuôn
mặt Tiểu Yến đằm đằm sát khí dùng chủy thủ trong tay chém đứt mấy cành
trúc ở đó.

Triệu Tấn xuất hiện đứng cách Tiểu Yến năm bước chân.

- Tiểu Yến cô nương....

- Hôm nay tâm trạng bổn cô nương không tốt ngươi mau tránh ra. Giữ toàn
mạng mà về thành thân với ả quận chúa đó. À quên, đây là mảnh ngọc bội
của ngươi do ta vô tình "nhặt được", giờ trả lại ngươi, từ nay đừng bám
theo ta nữa.

Triệu Tấn loay hoay nhận lại miếng ngọc bội hắn đã tìm kiếm mấy ngày, thật không ngờ nó ở trong tay
Tiểu Yến thật. Hắn gãi đầu gãi tai khó khăn lắm mới nặn được vài từ.

- Tiểu Yến, cô nương không muốn giữ miếng ngọc bội này sao?

Tiểu Yến nhìn Triệu Tấn ánh mắt không hề có thiện chí a.

- Không. Ngươi mau cút đi. Ta nói cho ngươi biết, ta chắc chắn không gả
cho ngươi, người ta chọn là tên Đinh Quý kia. Mặc dù ta không biết hắn
là ai nhưng chắc chắn sẽ tốt hơn ngươi.

Triệu Tấn khi nghe thấy Tiểu Yến nói như vậy liền tỏ vẻ thất vọng, ánh mắt chùng xuống quay lưng bước đi.

Nàng ngồi đằng xa không khỏi tức giận, đập mạnh tay vào thân cây.

- Hắn như vậy mà đã đầu hàng rồi sao. Xem ra đã đến lúc ta ra tay rồi.

Nàng đặt vào tay hắn một viên sỏi rồi phi thân bay xuống dưới. Hắn liền hiểu nàng muốn làm gì miệng nở một đường cong "Nương tử của ta, n