Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Khi Hoàng Tử Băng Yêu Công Chúa Tuyết

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323195

Bình chọn: 7.5.00/10/319 lượt.

ng nhưng rồi…Hắn đã cao tay hơn H.Anh, lợi dụng chút sơ hở, hắn đã vượt dẫn trước 1-0

Tình thế nghiêng về hắn. Nó không muốn cỗ vũ ai vì đều là người nó quen cả. Suy đi nghĩ lại, hắn đã dẫn trước, kĩ thuật cũng hơn hẳn H.Anh, nó đã đưa ra quyết định cuối cùng:

“ HOÀNG ANH CỐ LÊN!”

Nghe tiếng cỗ vũ của nó, Hoàng Anh như tiếp thêm sức mạnh. Hắn thì thất vọng tột cùng. Một phút lơ là mất cảnh giác, hắn đã để H.Anh gỡ hòa 1-1

Tiếng còi kết thúc trận đấu cũng đã vang lên- Hai người hòa nhau. Hắn ta mang một vẻ mặt sắt đá bước ra khỏi đám đông: “ Tôi chơi cho cô coi mà cô lại cổ vũ người khác ư?” Hắn ta thật sự tức giận

Thấy vẻ mặt của hắn, nó cũng hơi chạnh lòng nhưng nghĩ cũng không sao đâu

-Cảm ơn em Bảo Hân – H.Anh lên tiếng

- Không có gì đâu anh. Anh thay đồ đi, em về trước đây

- Em đợi anh lát, anh đưa em về luôn- H.Anh ngỏ lời…

Nó cũng không thể từ chối, đành nhận lời vậy! Trong lòng vẫn không ngớt lo lắng về hắn…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Fb: Ngọc ExO



Hoàng Anh đang trên đường đưa nó đi về biệt thự

Trên xe:

-Bảo Hân à. Anh thật sự rất thích em – H.Anh không kiềm chế được, anh đã bộc lộ tình cảm của mình

Nó nghe nhưng không tin vào tai mình. Thật sự cô chỉ xem H.Anh như một người anh trai tốt, không có tình cảm nam nữ gì hết

-Em không cần phải nói gì hết. Cứ suy nghĩ đi đã – H.Anh

- H.Anh à. Em thật sự không thể chấp nhận anh được!- Nó nhẹ nhàng trả lời

-Tại sao chứ? Tại hắn ta ư? – Hoàng Anh hơi to tiếng

-Anh nghe em nói. Anh rất tốt với em, từ lâu em đã xem anh là một người anh tốt nhất, luôn che chở, an ủi em. Em không nghĩ mình sẽ có tình cảm với anh. Còn về Quốc Huy, em cũng không biết sao nữa. Anh và em là anh em tốt được không? – Nó nói

-Anh hiểu rồi. Chúng ta vẫn là anh em- Hoàng Anh có chút đau lòng

-Anh không giận em chứ? Anh đồng ý là anh trai tốt của em? – Nó nghi ngờ

-Ừ. Thằng Huy có bắt nạt em thì cứ nói với người anh trai này! – H.Anh đã vui vẻ

-Hihi, cảm ơn anh nhiều ạ! Anh trai…- Nó cười nhẹ rồi quay sang nhìn H.Anh vs ánh mắt âu yếm

Hoàng Anh quay sang nhìn nó. Anh ôm nó vào lòng, một cái ôm trong sáng cho tình anh em bất diệt

____________________________-

Nó trở lại với căn nhà yêu dấu

-hân, con hết hiểu lầm thằng Huy rồi chứ?

-Dạ ba…-

- Hai con trông xứng đôi lắm. Haha – Ba nó trêu nó

-Ba nói bậy bạ gì đấy. Ai xứng với tảng băng như anh ta- Nó chạy thẳng lên phòng

~~~~~~~~~~~

Lớp học là phòng. Cái bàn là giường ngủ của nó. Hôm nay nó lại lên trường

Thứ ba thật sự khác biệt đối với nó…

Vắng bóng hắn, nó cảm thấy trống vắng hơn. Nó đã quen với cái cảm giác có hắn bên cạnh, có tiếng đôi có với hắn!...

“ Tại sao hắn lại không đi học chứ?” – Nó tự hỏi

Nó nhớ đến chuyện hôm qua. Chẵng lẽ là vì nó ư?

Nó lén rút chiếc smart phone bấm “ Băng Hác Ám” tính gọi cho hắn xem thử như thế nào … nhưng rồi lại thôi.

Ngồi học mà nó cứ thấp thỏm không yên, nó quyết định tan học sẽ đến nhà hắn xem có chuyện gì không?

Đứng trước cổng nhà hắn, nó phân vân kh có nên bấm chuông hay không và quyết định cuối cùng: Bấm chuông

“ KÍNH COONG…KÍNH COONG…KÍNH COONG…”



Nó đã đến nhà hắn. Một căn biệt tự nguy nga lộng lẫy, xung quanh nhà còn có loài hoa mà hắn thích nhất – hoa thường xuân

-Chào chị, em gặp Quốc Huy! – Nó bào chị giúp việc

- Thiếu gia trên phòng á em. Mấy hôm nay cậu ấy không ăn gì hết, lại không cho tụi chị lên phòng- Chị giúp việc bất lực

Nó chạy thẳng lên phòng hắn. Căn phòng nó đã từng đặt chân đến. Nó để lại biết bao suy luận cho người làm:

-Cô bé lên đó không biết thiếu gia có nổi giận không? –n1

- Cô ấy gọi thẳng tên thiếu gia luôn ấy! –n2

- Cơ mà thiếu gia rất quan tâm cô gái này! –n3

Bla…bla… Nhưng mà người làm trong nhà cũng rất thích nó

“ Cạch”- cửa phòng không khóa, nó vào một cách dễ dàng. Hắn đang ngủ trên giường, gương mặt có vẻ xanh xao hơn trước

Nghe tiếng bước chân, hắn tỉnh giấc

-Ai bảo cô đến đây?- hắn nói có vẻ giận dữ

-Không cần thì tôi về nha –Nó bước lùi 1 bước

- Khoan, cô ngốc này thật là…

- Anh bảo ai ngốc thế?- Nó giận

-Không đùa cô nữa. Tôi đói và mệt lắm đây nè!

Cô đến bên cạnh hắn, lấy chiếc khăn lau mồ hôi trên gương mặt điển trai ấy. Tim cô bỗng nhói lên. Lần trước hắn chăm sóc cho cô, bây giờ thì ngược lại rồi

Bàn tay ngọc ngà của nó từ từ chuyển động trên gương mặt hắn để lau những giọt mồ hôi ấy thì… hắn dùng tay hắn nắm lấy bàn tay nó

-Anh làm gì vậy?- Gương mặt của nó từ trắng đã chuyển sáng đỏ

-Đừng xa tôi nhé! –Hắn nói 1 cách đầy cảm xúc

-Tôi đi nấu cho anh ăn lót dạ- Nó đánh trống lãnh rồi chạy xuống nhà, trong lòng hắn


XtGem Forum catalog