Teya Salat
Là Gái... Không Phải Gay!

Là Gái... Không Phải Gay!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322953

Bình chọn: 8.00/10/295 lượt.

hải em trốn chúa để về với anh sao ? ( é é) - Tựa cắm lên vai nó gã nhìn thẳng phía xa

-à .. - Nó lầm thầm thằng té giếng lại trở cơn- Không nhanh cũng không
lâu! Thích đi lúc nào thì đi ! - Nó đang trả thù cho sự chào đón nồng
nhiệt của gã vào ngày đầu tiên đi học của nó cơ đấy ! Vờn một chút cũng
có hại gì !

- Vậy thì đừng đi ! - Gã xiết chặt vòng tay - Anh xin em hãy ở lại ! - ã ghì lấy thân hình bé nhỏ như sợ nó sẽ biến mất ngay vậy đấy !

- Đi chứ ! Sao lại không đi ? Trần gian còn gì để lưu luyến sao ? Đi
thôi chứ ! - Nó muốn trêu gã cho bõ tức cho chết ! Gã đau khổ chắc nó sẽ vui lắm há há

- không ư ? Đi sao ? Không đừng đi ! Em là của anh cơ mà ! Em đừng đi ! - Gã xoay hắn người lại ! Ghì lên môi nó một nụ hôn . Gã đang bấn loạn gã muốn thiên thần hãy nghĩ lại vì trần gian này còn có thứ đang để em lưu luyến đó là gã . - Còn anh ! Em đừng đi !

- Anh ? Anh chẳng là gì ? .....

..............

Trong lúc đó, tại phòng vip của bar MIROTIC ...

- Chú ! Uống với con đi ! - hắn lè nhè chắc hẳn đã uống từ trước . hắn cầm ly rượi cười hăng hắc chẳng hiểu cười gì .

- Sao thế Long ? Bữa nay chú thấy con hơi quái lại đấy ! ( không lại vì
quá lại ) - Ông chú ngồi đối diện nhìn thằng cháu bộ dạng bét nhè, xộc
xệch .

- Chú yêu ai chưa ? À hình như rồi ! À hình như cháu phá chú ! Ừ hình như chú không lấy vợ vì ... ức ..ức - Hắn nấc liên hồi .

- Vì mày phá chú ! - Ông chú lắc đầu nhìn thăng cháu không biết nên mắng nó hay thôi chuyện qua rồi .

- À mà quên ! Chú yêu cái bà Thanh Tâm ! Đúng rồi . Cháu đã méc bà không cho chú quan hệ với bà đó vì bà đó là giáo viên, lại còn nghèo nữa chứ . Hề hề . giờ cháu lại yêu cháu bà ấy ! Hờ hờ . ,,

Trong cơn say hắn đã vô tình giợ lại vết thương lòng của người đàn ông
đã quá tứ tuần còn chưa gia đình con cái . Một quá khứ buồn . Một chuyện tình đẹp đã gián đoan... nhưng chưa hề chấm dứt ...

- Chú f ! Cái thằng đó nó .. nó ... yêu con đó , nó giả gái đấy ... giả
giá để vào học cùng người yêu ... cái bà đó lại giúp cái thằng đó ...
vào đó ... giúp nó đấy . Cháu ghét người chú yêu . - Hắn nốc thêm cốc
rượi nữa sau một tràng giang nó lờ ngờ chẳng giúp chú nó hiểu - yêu cái con đó thế sao ? Làm cái trò không thể chấp nhận , một thằng con trai
mà giả gái để xin lỗi, để được ở gần người yêu . Nực cười . Ngu ngốc .
Thằng ngu ngốc . - Hắn gà lên , ném thẳng cái chai rượi trên tay vào
tường vỡ tan nát .. Vỡ như trái tim hắn đang xẻ mảnh đau điếng .

Hắn đang khóc .... Khóc dưng dức hắn thừ ngả ra phía sau khóc . Hắn
không thể tưởng tượng cái thằng nước sốt ngốc nghếch ấy chỉ vì một con
bé vớ vẩn mà giả gái để trà trộn vào trường nữ sinh , Và không biết lí
do là gì nhưng hắn đoán là vào để mà xin lỗi cái con người yêu đó . Hắn
không cam long . Hắn không thể nào chụi đựng được cảm giác này .

Đau !

Vụt đứng dậy Hắn không thể im lặng nhìn thứ hắn muốn có đang quay hắn
vòng vong được .Phải chấm dứt để trở lại nguyên dạng như hắn muốn .

Chỉ còn ông chú ngồi ngẩn tò te .

-------------------------

......

- Anh ? Anh chẳng là gì ! ... - Nó nói và cố đẩy gã ra ! Nó muốn hành hj gã . Nó tự cho phép mình là kẻ độc ác ngay giây phút này đây !

- Phải anh chẳng là gì ! - Gã khẳng định thêm lần nữa . Nó nghĩ rằng gã
sẽ buông nó và bỏ đi . Nhưng nó đã nhầm . Gã không buông mà còn bế hẳn
nó lên ( Con trai đương nhiên là cao hơn con gái hơn nữa thằng này chơi
bóng rổ nhá ! ) . nhìn thẳng vào dôi mắt nó - Nhưng em là tất cả của anh . Và anh không muốn em đi ! Ở lại với anh nhé ! - Gã ghé môi nó lại gần mô gã lại một nụ hôn kéo dài .

- Á ! Gã dãy nảy khi cảm thays môi mình đau nhói .

Gã bị cắn !

Ai cắn ?

Còn ai !

Nó cắn !

Nhưng gã không hề nổi giận chỉ đặt nó xuống rồi ngắt mũi :

- Cún con ! Cắn anh hả ?

- Cún ? Tui là chó hả ? Ông hư đó nha ! - Nó nghĩ thấy cũng tội gã với
lại nó đang ngờ ngợ không biết có phải tên này là thằng phó tướng ngày
nào ? Có quá nhiều điều nghi vấn . Nhưng nó đã chấp nhận đánh cược ván
này !

- Không mà ! Nhớ không ngày trước anh hay gọi em là bé Cún mà ! Em cũng hỏi đúng như hôm nay ! Còn nhớ câu trả lời không ?

Ký ức nó đang được tua lại vòng vòng !

- Bé Cún ! chờ anh với !

- Gì cún ? Tui là chó hả ?

- Không có không có mà ! Em là báu vật của anh !

- anh, em dữ ha !Tính vượt quyền tui hả ?

-Không có ! Phó tướng hiểu mà

- Em là báu vật của anh ! - Nó rơi nước mắt đấy ! Đây
đúng là người ấy ! Không biết nên cười hay nên khóc . Trớ trêu thay nó
đã "chết"

- Đúng rồi 1 ngày ấy và bây giờ em vẫn là báu vật của anh !? - Gã ôm chặt lấy nó

Không gian lắng lại . Thời gian không thể ngưng cũng đã phải dừng bước nó đang khó xử vô cùng . Phải làm sao ? 1 người 3 vai ư ?

Nó đã tốn mất buổi chiều để ôn lại lý ức đó . nó đã